Chương 43

Kỷ Đường vừa kể lại sự thật là hai người bạn cùng phòng cãi nhau, khiến mình phải rời khỏi ký túc xá, vừa thêm mắm thêm muối thể hiện sự khổ sở và sợ hãi khi bị kẹp giữa hai người bạn cùng phòng đang yêu nhau, rồi nói mình không có nhiều bạn bè, nên mới đi đến sân thể dục này, muốn ở đây bình tĩnh lại.

Chắc là do Kỷ Đường trông gầy gò ốm yếu thật, nhìn có vẻ đáng thương, nên Bách Duật và Úc Hoài Cẩn đều không nghi ngờ lời cậu nói, ngược lại còn bắt đầu quan tâm đến hoàn cảnh của cậu.

"Tranh thủ lúc này mới tháng chín, nhanh chóng tìm phụ đạo viên đổi phòng đi." Bách Duật đề nghị.

【Tốt tốt tốt, vợ yêu Đường Đường nhanh như vậy đã thân thiết với bọn họ rồi】

【Streamer đúng là dễ gần, con ngoan trò giỏi chắc ai cũng sẽ không ghét đâu nhỉ】

【Bạn phía trên nói đúng】

【lgdl】

Úc Hoài Cẩn ngẩng đầu nhìn Bách Duật, ánh mắt đầy địch ý: "Làm thủ tục ít nhất cũng mất hai tuần, trong thời gian này thì làm sao mà chịu đựng được?"

Bách Duật hừ lạnh một tiếng: "Không biết mày có cao kiến gì không, nhưng chắc mày có thể làm quen với bạn cùng phòng của Kỷ Đường đấy, dù sao thì bọn mày đều là loại ỷ thế hϊếp người, bắt nạt kẻ yếu quen rồi."

"Mày!?" Úc Hoài Cẩn bị những lời lẽ sắc bén ẩn chứa trong giọng điệu bình thản của cậu ta chọc tức.

Bách Duật không chịu thua kém nhìn cậu ta, đáy mắt tràn đầy sự khinh thường: "Nếu mày tức giận, thì chứng tỏ tao nói đúng."

Kỷ Đường thấy hai người giương cung bạt kiếm, sắp đánh nhau đến nơi, vội vàng giữ lấy tay cả hai, cười nịnh nọt: "Thật sự cảm ơn hai cậu đã giúp tớ nghĩ cách, mà... hay là đừng đánh nhau nữa, bị phát hiện sẽ bị kỷ luật đấy."

Úc Hoài Cẩn không muốn đôi co với Bách Duật nữa, bèn nói thẳng với Kỷ Đường: "Thế này đi, tao đi theo mày về, cũng để tao mở mang tầm mắt xem cái đôi kỳ quặc này thế nào."

Kỷ Đường: ?

Không phải chứ, cậu đưa tớ về ký túc xá, cậu không sợ chồng tương lai của cậu hiểu lầm à!?

Chàng trai da trắng nõn nà kinh ngạc trợn tròn mắt, đôi mắt đen láy nhìn hai người trước mặt đầy hoang mang, giống như chú nai con lạc đường.

Khóe môi Bách Duật hơi nhếch lên, mở miệng: "Cặp kỳ quặc ở ký túc xá của mày cũng hiếm thấy đấy, tao cũng muốn đi xem thử."

Không phải chứ? Tao chỉ là một người qua đường giáp, sao lại được hai người là nhân vật chính đưa về thế này?!

Kỷ Đường thụ sủng nhược kinh, xua tay: "Không cần đâu không cần đâu, biết đâu lúc về bọn họ đã làm lành rồi."

Nhưng Úc Hoài Cẩn lại không nói hai lời, trực tiếp quyết định: "Cứ quyết định vậy đi, đi thôi!"

Ba người đứng thành vòng tròn trên đường chạy bằng nhựa, mặt đối mặt nhìn nhau, ngay lúc đó điện thoại của cả ba người đột nhiên cùng lúc reo lên.

Điện thoại của Kỷ Đường là chế độ rung, còn điện thoại của Úc Hoài Cẩn và Bách Duật thì cùng vang lên một giai điệu.

Clair de lune của Debussy.

Đều là bản piano.

Kỷ Đường vừa nghe điện thoại vừa cảm thán: Quả nhiên là CP, đúng là tâm linh tương thông, đến cả nhạc chuông cũng giống nhau!

Cậu đứng bên cạnh đúng là thừa thãi, sáng chói như đèn chiếu trong trường quay!

Nghe thấy tiếng chuông giống hệt nhau, chàng trai đầu đinh và chàng trai mặt lạnh quả nhiên liếc nhìn nhau với tốc độ ánh sáng, đều lúng túng lấy điện thoại ra nghe.

"Alo xin chào, cho hỏi đây có phải bạn Kỷ Đường không?"

Người gọi đến là chị gái trong hội học sinh, thông báo cho Kỷ Đường là cậu đã vượt qua vòng phỏng vấn, sau đó các chị trong ban sẽ thêm WeChat của cậu để hướng dẫn thêm.