Hạ Nguyên càng ngơ ngác, "Theo đuổi tớ?"
Cô kịp phản ứng, "Cậu có phải nghĩ sai rồi hay không?"
Cô hoàn toàn không có cảm giác được Cảnh Hành đang theo đuổi cô nha.
Hai người đưa mắt nhìn nhau trong chốc lát, Phượng tỷ vuốt vuốt cái trán, "Cậu nói nghiêm túc sao?"
Đều theo đuổi rõ ràng như vậy cậu còn không có cảm giác được?
Thật sự không phải đang chọc cười chứ?
Hạ Nguyên kỳ thật hoài nghi trong nháy mắt, nhưng sau khi ăn hết đồ vật trong miệng, vẫn gật đầu, "Đương nhiên rồi."
Dù sao Cảnh Hành đều chưa có thổ lộ qua, vẫn luôn nói là bởi vì bọn họ là bạn bè.
- - mà nếu thật sự thích thì không cách nào nhịn xuống được, dù sao đặt ở trên người cô là tuyệt đối không được.
Phượng tỷ nhìn vẻ mặt cô một mặt khẳng định thế kia, thực sự không nhịn được, "Cậu cảm thấy anh ta không có theo đuổi cậu, vậy cậu cảm thấy anh ta vì cái gì mỗi ngày đều nấu cơm cho cậu?"
Vì cái gì tốt với cậu?
Vì cái gì vì cậu đánh Quý Minh Nghiễn?
Vì sao khi trời đang đổ mưa tới đón cậu?
Vì cái gì đối với cậu cùng những người khác không giống nhau? "
- - nhiều cái độc nhất vô nhị như vậy, còn chưa đủ để nói rõ cái gì à?
" Bởi vì chúng tớ là bạn siêu tốt! "Hạ Nguyên buột miệng thốt ra.
Rõ ràng cô chính là nghĩ tới như vậy.
Sở dĩ có thể xưng là bạn bè, chính là bởi vì cùng người khác đều không giống, nếu như thái độ đối với bạn bè cùng đối với người ngoài giống nhau, vậy còn có thể kêu bạn bè sao?
Làm bạn bè, đó chính là vì bạn không tiếc mạng sống, cọ cơm giúp đỡ cho nhau một chút cũng là nên thế đi.
Phượng tỷ," Cậu cảm thấy hiệu trưởng Mộ sẽ đối người bạn nào cũng đều như vậy? "
Thật sự mà nói ra, nhìn tác phong làm việc của anh ta liền thấy không giống được không. Nhìn như là cười ôn hòa tú mỹ, nhưng có bao nhiêu người không sợ anh ta? Đối người bạn mà cứ tận tâm tận lực như vậy cậu hỏi một chút xem có ai tin không?
Cô bé ba tuổi ở xã hội hiện đại cũng sẽ không ngây thơ như vậy.
" Đương nhiên, Cảnh Hành là người tốt! "Những lời này Hạ Nguyên đáp không có chút do dự gì.
Sau khi nói ra những lời này, cô đột nhiên có chút bừng tỉnh, đồng thời có chút mất mác rất nhỏ, cảm thấy chính mình sợ là rõ ràng hiểu được chuyện xảy ra làm sao rồi, cô vỗ vỗ bả vai Phượng tỷ," Các cậu đều trách oan Cảnh Hành. "
Các nàng đều cho rằng Cảnh Hành đều tính tình thật không tốt, đối với anh có thành kiến*, cho nên mới cảm thấy anh đối cô đặc biệt như vậy, nhưng trên thực tế,
(*: Ý kiến không hay sẵn có trong đầu và khó thay đổi)
" Cảnh Hành kỳ thật thật là người tốt, tính tính tốt, tính cách tốt, đối người bao dung, thích giúp đỡ mọi người, anh ấy đối với mỗi một người bạn đều rất tốt.. "
Hạ Nguyên liệt kê từng cái ưu điểm của anh, như thể phải làm cho nàng đối Cảnh Hành đổi mới quan điểm." Thật sự, Cảnh Hành thật là người tốt! "
Tốt vô cùng.
"... "
Phượng tỷ sắc mặt một lời khó nói hết.
* * * Mẹ nó đến linh hồn cũng tốt!
Phượng tỷ vừa hướng Hạ Nguyên tuyệt vọng, vừa nhịn không được đồng tình với Mộ Cảnh Hành một lần, hoài nghi một chút anh ta có phải là đầu óc vào nước.
Nàng minh bạch đạo lý trắng đen, cũng minh bạch cái gì gọi là ấn tượng ban đầu khắc vào đầu rất khó thay đổi, cái gì gọi là người trong cuộc dễ dàng không nhìn rõ, có thể thật sự trình bày cặn kẽ, nàng vẫn cảm thấy Hạ Nguyên Nguyên đã thẳng đến mức thiếu suy nghĩ, trong đầu hoàn toàn không có thứ gọi là dây thần kinh lãng mạn.
Nàng đoán chừng thời điểm Mộ Cảnh Hành bình thường đùa cợt cùng cô đều bị cô làm cho nghẹn chết.
- - có thể có dũng khí theo đuổi loại thẳng nữ sắt thép này, đều là dũng sĩ đáng kính nể.
Thẳng đến khi trong văn phòng có hai cô đồng nghiệp khác trở về, Phượng tỷ mới tính tự do ra ngoài.
Bởi vì hai cô đồng nghiệp mang đến tin tức liên quan tới việc đi vẽ vật thực.
Hai ngày trước đang nói về chuyện vẽ vật thực, nhưng còn cần một đoạn thời gian chuẩn bị, cho nên cho tới hôm nay mới có tin tức xác thực.
Lần này nói là muốn đi Tứ Xuyên bên kia, giáo viên cùng đi theo cũng đã chọn ra.
Thực vinh hạnh, phòng làm việc bọn họ bốn người giáo viên nữ đều có phần.
Đây đối với Hạ Nguyên nói tới đương nhiên là một tin tức tốt, đối với ba người khác nói tới liền không tốt lắm, cả đám đều ảo não không thôi," Như thế nào đến phiên chúng ta rồi? "
" Lần này vẫn là đi Tứ Xuyên, Tứ Xuyên bên kia núi nhiều, đoán chừng đi một chuyến, trở về trên chân liền phải nổi bóng nước. "
" Bên kia thời tiết cũng không nóng, bất quá tia tử ngoại tương đối mạnh, đi một chuyến đoán chừng đều phải đen hai vòng, trở về còn có thể gặp người à.. Cô nói tôi cùng các giáo viên khác thay đổi được hay không? "
".. Cô đoán xem. "
Kỳ thật ngẫm lại cũng có thể hiểu được, dựa theo lệ cũ của trường học bọn họ, hàng năm dẫn đội đi vẽ vật thực đều là mấy người có kinh nghiệm lại thêm mỗi một lớp đi theo một đến hai giáo viên, mỗi người giáo viên phụ trách tốt lớp của mình, thay phiên đi.
Tuy rằng có vẻ giáo viên có chút nhiều, nhưng như vậy càng dễ dàng chăm sóc đến học sinh từng lớp, sẽ không dễ dàng xảy ra vấn đề gì.
- - nhưng tổng cộng giáo viên trong học viện bọn họ cũng nhiều như vậy, gần như qua hai ba đợt mới có thể tới lượt một lần.
Bốn người bọn cô tương đối trẻ tuổi, lần trước còn chưa đến lượt, nên lần này được chọn cũng không có gì lạ.
Ba người oán trách một trận, sau đó liền bắt đầu thương lượng rốt cuộc muốn mang cái gì đi.
Giày thể thao, đồ thể thao cùng các quần áo mà con gái muốn mang theo đều không cần bàn tới, nhưng Tứ Xuyên tương đối ẩm ướt rất nhiều muỗi, cho nên mang thuốc phòng muỗi, cùng với mang tất, còn có buổi sáng nếu như phải vào núi vẽ mặt trời mọc, còn cần mang áo khoác to dày, trong ngày nhiệt độ ngày đêm trên núi chênh lệch tương đối lớn, buổi sáng so với nơi khác lạnh lẽo hơn nhiều.
Hạ Nguyên cũng nhịn không được, ngay lập tức lấy điện thoại di động ra chia sẻ cái tin tức tốt này cùng Mộ Cảnh Hành.
- - cô trước đó bị Mộ Cảnh Hành dưỡng thành thói quen thường thường cùng anh gửi tin tức, lúc này cũng tự nhiên mà chia sẻ cùng Mộ Cảnh Hành đầu tiên.
Bên kia Mộ Cảnh Hành hồi âm rất nhanh, cơ hồ chỉ vài giây," Thời gian bao lâu? "
Hạ Nguyên cầm điện thoại di động lên ba ba đánh chữ." Đại khái 1-2 tuần đi. "
Nghe khẩu khí của bọn họ hình như là chừng mười ngày.
Mộ Cảnh Hành giật mình trong chốc lát, mới hồi âm trở lại," Cô muốn đi sao? "
" Muốn chứ, tôi cảm thấy leo núi còn rất có ý tứ, đến lúc đó tôi nhìn xem phong cảnh một chút xem có được hay không, nếu đẹp thì về sau dẫn anh đi. "
Lần này bên kia lại lấy tốc độ nhanh chóng hồi tin nhắn về,".. Được. "
Hai người cô một câu, anh một câu nói chuyện.
Trong văn phòng tạo thành một loại cảnh tượng tương đối kỳ quái, bên này ba cô nàng đàm luận khí thế ngất trời, bên kia một người ngồi ở một bên ôm di động, không biết đang cùng ai nói cái gì, trên mặt lộ ra nụ cười, ngón tay gõ đến nhanh chóng.
Nữ đồng nghiệp cùng được chọn đi Tứ Xuyên từ văn phòng cách vách đẩy cửa ra, chuẩn bị đi lại đây hội họp, liếc mắt một cái liền thấy cảnh tượng kỳ quái bên này, kinh ngạc một chút, vừa đi tới bên cạnh vừa hỏi," Hạ mỹ nhân có bạn trai à? "
Hạ Nguyên" hả? "Một tiếng, ngẩng đầu, vẻ mặt ngu ngơ chậm rãi nói," Không có đâu. "
Cô hoài nghi," Làm sao lại hỏi như vậy? "
Hạ Nguyên Nguyên cô đây vừa thấy chính là độc thân mà.
Nữ đồng nghiệp so với cô càng hoài nghi, nhìn về phía Phượng tỷ:".. Thật sự? "
Lừa người khác chứ gì,
Trạng thái kia.. Cùng thời điểm năm đó nàng có bạn trai một cọng lông cũng giống còn có thể giả?
Mẹ nó cô cũng đừng có lừa tôi.
Phượng tỷ đẩy đẩy mắt kính, mắt nhìn vẻ mặt thật sự hoài nghi kia của Hạ Nguyên, mắt nhìn đến màn hình điện thoại vẫn sáng trong tay cô, nhắm lại mắt, trên mặt biểu tình thảm không nỡ nhìn.
Nàng (Nguyễn Phượng) có thể nói cái gì.
Cô (Hạ Nguyên) cảm thấy sao thì chính là như thế đi.
Hạ Nguyên cảm thấy đồng nghiệp của cô cùng các học sinh đều có chút không đúng lắm.
Gần nhất cô gặp gỡ đồng nghiệp, đại bộ phận đều muốn hỏi một chút cô có đang yêu đương hay không, cô cảm thấy mình rất oan, căn bản là không có nói.
Cô cảm thấy Cảnh Hành dáng người tương đối hợp khẩu vị của cô, cũng tốt, gần nhất cũng dần dần cảm thấy, ngoại trừ dáng người mặt khác từng cái phương diện cũng đều tốt, chính là xuất phát từ loại cân nhắc nào đó, cô căn bản là không xuống tay được.
Các bạn học của cô liền lợi hại hơn, ánh mắt sáng loáng quả thực không mang theo che giấu, rất thích hỏi vấn đề cô cùng Cảnh Hành ở chung, mặc dù cô cũng không trả lời.
Hạ Nguyên luôn cảm thấy có chút mạc danh không được tự nhiên:. Mọi người nghĩ tới cũng quá là nhiều.
Giữa trưa ngày nọ, Phượng tỷ hỏi Hạ Nguyên," Tớ muốn đi mua một ít đồ vật cần dùng, muốn cùng đi hay không? "
Trường học đã gửi thông báo xuống. Sau đó động tác cũng rất nhanh.
- - sáng mai đội ngũ đi vẽ vật thực sẽ đi trước một nhóm, tập hợp ở trước cửa phía Tây trường học, đã thống nhất giờ ngồi xe, một lớp học là một đơn vị, tăng thêm một hai vị giáo viên trên một chiếc xe.
Đến thời điểm nghỉ dài hạn của tháng mười một mới có thể trở về, đồng thời sau đó một nhóm học sinh khác xuất phát.
Hạ Nguyên cùng hai nàng đồng nghiệp được an bài vào bên trong nhóm sáng mai xuất phát kia, Phượng tỷ lại ở nhóm tiếp theo, mấy nàng đồng nghiệp vô cùng lo lắng, còn cô vẫn có thời gian chậm rãi đi dạo.
Hạ Nguyên lắc đầu," Tớ không đi, Cảnh Hành đã giúp tớ chuẩn bị xong. "
Cô lại mua một phần đồ vật giống nhau cũng là lãng phí, thời điểm này không bằng về nhà ăn ăn uống uống chơi game.
Gần nhất cô lại đổi một game mới, kêu cái gì đấu địa chủ sung sướиɠ, cô cảm thấy có chút hố, mỗi lần luôn là thắng vài cục, sau đó một bàn liền đem hạt đậu thua sạch..
Cô còn cho mượn tài khoản của Cảnh Hành.
Nhưng mà cũng vô dụng giống nhau.. Ba cái tài khoản Đậu Đậu bên trên đều bị cô thua sạch.
Phượng tỷ liếc mắt," Được thôi. "
Ghét nhất loại vô ý thức tú ân ái này.
Trước khi đi, nàng vẫn là nhịn không được," Còn có, cậu cẩn thận suy nghĩ một chút, hiệu trưởng Mộ thật sự đang theo đuổi cậu đó. "
Mẹ nó cứ để cho Hạ Nguyên tiếp tục như vậy, Phượng tỷ luôn cảm thấy nàng có thể sẽ sinh ra hoài nghi gì đó đối với cuộc sống này.
Hạ Nguyên ngây ngốc một chút, cô biết mình đầu óc không tốt lắm, nhìn Phượng tỷ nói nghiêm túc như vậy, quỷ thần xui khiến liền đáp ứng xuống," Được. "
* * * Cũng có lẽ, bản thân cô cũng muốn lấy được một cái kết quả nào đó.
Thời điểm một ngày trước khi đi, Mộ Cảnh Hành đã đem đại bộ phận đồ vật cần mang theo chỉnh sửa tốt, ngoại trừ quần áo cô muốn mang theo.
Hạ Nguyên suy nghĩ cả đêm, thẳng đến ngày hôm sau trước khi lên xe, cô vẫn là không nghĩ ra được có cái gì.
Buổi tối hôm qua trước lúc cô sắp rời đi, Cảnh Hành cũng không nhìn ra có cái gì không đúng.
Nghĩ lại..
Dựa theo tính cách của cô, nếu như cô có một người bạn, cô sẽ không nấu cơm cho bạn bè, cô cũng chọn cùng bạn bè cọ cơm, mặt khác chuyện đưa đón.. Trời mưa bạn không mang dù, sao có thể không đi đưa?
Vì bạn đánh người liền càng đơn giản hơn, nếu có người có lỗi với bạn cô, cô khẳng định đánh còn lợi hại hơn so với Cảnh Hành.
Cô kỳ thật phân tích đều đúng. Sai lầm duy nhất chính là điểm xuất phát của cô là đặt ở chính mình, nhưng vẻn vẹn điểm sai lầm này đủ để có được kết quả hoàn toàn khác nhau.
- - tính cách Mộ Cảnh Hành, ở trình độ nào đó cùng Hạ Nguyên ngay thẳng chân thành hoàn toàn trái ngược, anh rất nguy hiểm, dưới nụ cười ôn hòa tú mỹ che dấu chính là vực sâu, chuyện đối cô mà nói bình thường, ở chỗ của anh cũng tuyệt đối không tầm thường.
Không để ý đến một chút tiếc nuối cùng mất mác trong lòng mình, Hạ Nguyên quay đầu trở lại, cùng người đứng phía sau nói lời từ biệt.
Các cô tập hợp sớm, đại khái mới khoảng năm giờ rưỡi. Sắc trời đều vẫn chưa hoàn toàn sáng, các học sinh tới sớm tốp năm tốp ba đứng chung một chỗ, ngáp một cái chơi điện thoại.
Khi xe Hạ Nguyên đi tới, miễn cưỡng nhìn sang.
* * * Sau đó liền thanh tỉnh.
Hạ Nguyên vốn hoàn toàn không có chuẩn bị để Mộ Cảnh Hành đưa đi, nhưng sáng sớm lúc cô tỉnh, anh cũng đã đem cơm đều làm xong, liền chờ ở ngoài cửa nhà cô.
Hạ Nguyên mắt nhìn thời gian, để Mộ Cảnh Hành trở về ngủ bù.
Mộ Cảnh Hành ừ một tiếng, vuốt vuốt tóc của cô, đem bọc nhỏ cầm trong tay đưa cho cô," Tôi biết rồi. "
Giao lại nhiệm vụ cho cô," Hành lý còn lại đã cầm đi gửi vận chuyển cho cô, sẽ có người giúp cô đưa đến khách sạn, cô cầm trước cái này. Bên trong có cơm trưa, đừng quên ăn, còn có một cái áo khoác, máy bay hạ cánh nhớ rõ phải mặc vào.. "
" Tới nơi gọi điện thoại cho tôi. "
Chung quanh các học sinh đến sớm đều đang lặng lẽ nhìn về bên này, ngón tay ở trên bàn phím gõ đến rung động đùng đùng.
" Ban đầu ta còn không nghĩ tin tưởng, ta cho là ta sẽ còn có một chút hi vọng như vậy.. "
" Hành.. Lên.. Tới.. "(Yue: Là mấy chữ Nguyên-Mộ nói á, viết tắt mấy chữ đầu theo tiếng TQ nên nhìn có vẻ k khớp chứ ý cũng vậy à)
" Mẹ nó ta đều nghe thấy được cái gì? Nhất định là sáng sớm còn chưa tỉnh ngủ, đúng vậy chưa tỉnh ngủ, đều đừng gọi ta.. "
" Ta cũng muốn vò, ta cũng muốn vò, ta cũng muốn vò, ta cũng muốn vò, ta cũng muốn vò, ta cũng muốn vò, ta cũng muốn xoa xoa xoa xoa xoa xoa xoa xoa.. "
" Ta là ai? Đây là đâu? Ta tại sao lại muốn đến sớm như vậy? "Thay vì tới đây ăn một thanh thức ăn cho chó vàng chói lóa như thế, có thời gian như vậy hảo hảo đi ăn sáng không được sao?
Còn chưa kịp thống khổ thương xót nữ thần của chính mình bị ủi đi mất, lại thật sự chú ý tới tương tác của hai người bọn họ.. Nói như thế nào, cảm giác gì đây, liền trong nháy mắt cảm thấy một thanh thức ăn cho chó vàng nguyên chất cứng rắn nhét vào trong miệng, ngọt đến ưu thương.
Hệ liệt bạn trai nhà người ta. (˙-˙)
Mộ Cảnh Hành sau khi đi, hai nữ đồng nghiệp ban đầu đứng ở cách đó không xa mới đi tới, cũng thật không hỏi vấn đề Mộ Cảnh Hành làm sao lại đưa cô đến, -- tại hiện trường này, đoán chừng tất cả mọi người đều biết bọn họ là một đôi, ngoại trừ chính Hạ Nguyên.
Hai người cùng Hạ Nguyên đều không dạy cùng lớp, lên xe cũng không giống, nói không quá hai câu nói cũng liền tách ra.
Chờ sau khi các học sinh đến đông đủ, đội giáo viên của các lớp đi kiểm tra lại nhân số một chút, xác nhận các học sinh đến đông đủ, đồng thời đều mang tốt đồ vật của mình, liền từng người ngồi vào chỗ trên xe bắt đầu đi.
Lớp Hạ Nguyên có hơn ba mươi người, không sai biệt lắm vừa vặn một chiếc xe.
Các bạn học buổi sáng đều đi rất sớm, sau khi đi lên đều tự tìm một vị trí, hưng phấn một hồi, cũng liền ngáp một cái, buồn ngủ tăng lên, từng đứa dựa nhau hoặc dựa cửa sổ hoặc chỗ tựa lưng nhắm mắt lại.
Các bạn học không có ý định ngủ cũng rất có ánh mắt ngậm miệng, bắt đầu chơi điện thoại, toàn bộ trong xe lập tức yên tĩnh trở lại.
Hạ Nguyên cũng ngáp một cái, lấy điện thoại di động ra, phát hiện Phượng tỷ cùng Mộ Cảnh Hành đều gửi tin nhắn cho mình.
Phượng tỷ là hỏi cô ở đâu, có lên xe chưa, còn có vấn đề hôm qua, nếu nghĩ thông suốt, nhớ kỹ phát bao lì xì cho nàng.
Mộ Cảnh Hành thì nói cho cô biết bên trong ba lô nhỏ còn đặt vào một tấm thảm nhỏ, đợi lát nữa đi ngủ nhớ kỹ lấy ra.
Hạ Nguyên suy nghĩ một chút, trước gửi cho Mộ Cảnh Hành tin không cần lo lắng, sau đó mới cùng Phượng tỷ nói đã ở trên đường, hiện tại xe đã chạy, còn chuyện ngày hôm qua, cô vẫn cảm thấy không có vấn đề gì.
Điện thoại một lần nữa leng keng hai tiếng, Phượng tỷ hồi lại đến sáu chữ," Cậu có hỏi qua hay không? "
Mộ Cảnh Hành nhắn cho cô đeo lên dây an toàn.
Hạ Nguyên ngay thẳng nói," Hỏi cảm giác của Cảnh Hành đối với tớ sao? Đương nhiên không có rồi, đều là suy đoán. "Nhưng tại sao muốn cô hỏi, cô lại không nghĩ cùng với Cảnh Hành ở bên nhau.
" Tớ là cảm thấy Cảnh Hành tốt vô cùng, nhưng anh ấy lại không có cảm giác gì với tớ, cả đời làm bạn tốt bao nhiêu.. Muốn tìm bạn trai còn không dễ dàng, lần này vẽ vật thực.. "
Đúng lúc này, xe đột nhiên quẹo gấp ở khúc cua, Hạ Nguyên không kịp đỡ lấy, đầu đâm vào cửa thủy tinh, điện thoại không cẩn thận đè vào màn hình.
Bên trong buồng xe một mảnh âm thanh kêu rên chửi rủa.
Ngô --
Hạ Nguyên xoa xoa đầu, quay đầu liền đi xem xét những học sinh khác.
Hoàn toàn không có chú ý tới, bên trên điện thoại di động của mình, một cái dấu hiệu màu xanh lá đã gửi đi.
(Yue: Cái dấu mũi tên ▶️ giống trong Zalo của mình á quý dị)
Phượng tỷ đợi thật lâu, không đợi được hồi âm Phượng tỷ cũng liên tục gửi mấy tin," Người đâu? "
" Hạ Nguyên Nguyên? "
" Người?"