Chương 11: Có Đồng Đội Như Này, Lo Gì Đại Sự Không Thành?

Đúng vậy, đây cũng là thiết lập tiêu chuẩn của Sảng Văn phải có.

Nam chính đi tới bất kì chỗ nào cũng có thể tán gái, đi đến cục cảnh sát có hoa khôi cảnh sát, ngồi máy bay có tiếp viên hàng không!

Ngay cả ven đường nhặt cái ăn mày là tiểu cô nương xinh đẹp trở về thu thập một chút, mẹ nó vậy mà tất cả đều là đại mỹ nữ, hơn nữa hơn phân nửa là tiểu công chúa đi lạc của siêu cấp đại gia tộc nào đó!

Những mỹ nữ trong hậu cung này đều thuần sắc đều là rất có bối cảnh!

Sau khi yêu nam chính, gia tộc của các nàng cũng sẽ đứng ra ủng hộ nam chính!

Diệp Thần sau khi về nước chọn trạm thứ nhất là ở Tô Hàng, cũng chính là nơi nhiều mỹ nhân nhất Tô Hàng!

Đến bên này sưu tập hậu cung đồng thời, lại chinh phục toàn bộ đại gia tộc Tô Hàng làm hậu thuẫn cho hắn! Giúp hắn từng bước quật khởi ở Hoa Hạ!

Gần đây sức khỏe Đường lão gia thế nào? Thuốc lần trước tôi kê cho ông ấy có dùng đúng giờ không?

Giang Tiểu Nguyệt đi tới trước mặt Đường Du vẻ mặt tươi cười ngọt ngào hỏi.

Có, quả thật đúng là nên một câu cảm tạ ngươi, gia gia ta uống thuốc ngươi kê thì về sau tốt hơn nhiều.

Đường Du vội vàng cười nói cảm ơn Giang Tiểu Nguyệt.

Đường Du Ca Ca, ca khách khí với em như vậy làm gì?

Giang Tiểu Nguyệt kiều mỵ liếc Đường Du một cái, đối với sự khách khí của Đường Du có chút không hài lòng.

Giang gia thế đại hành nghề y, ở Tô Hàng cũng là đại gia tộc trăm năm, lui tới với Đường gia tương đối mật thiết.

Bởi vì có Đường gia che chở, ở Tô Hàng nên không ai dám tìm Giang gia gây phiền toái.

Ai cũng như ai thôi, Đường gia có ai sinh bệnh, người Giang gia cũng sẽ ưu tiên đi hỗ trợ trị liệu trước!

Mà cô và Đường Du vốn đã quen biết từ nhỏ, quan hệ của hai người không kém huynh muội nhiều lắm!

[Ha ha, nếu ta không khách khí với ngươi một chút, hôm nay sẽ xui xẻo.]

[Ai bảo ngươi là hậu cung của Diệp Thần chứ, con ngựa giống chó hoang này, thật sự là phát rồ.]

[Ai, Tiểu Nguyệt muội muội đáng yêu của ta lại để cho hắn chiếm tiện nghi quá đáng tiếc, đầu óc tác giả đầu toàn là phân.]

Bỗng nhiên nghe được tiếng lòng liên tiếp, Giang Tiểu Nguyệt bối rối.

Ta là hậu cung của Diệp Thần? Diệp Thần mẹ nó là ai thế?

Cô trừng to mắt nhìn Đường Du nói: "Đường Du ca ca, ca đang nói gì vậy?

Hả? Tôi đâu có nói gì.

Đường Du sờ sờ mũi, hôm nay những nữ nhân nào ai ai cũng đều là lạ không đúng lắm?

Giang Tiểu Nguyệt cũng có chút mơ hồ, cô vừa mới nghe rất rõ ràng, đó rõ ràng là giọng nói của Đường Du!

Cũng may lúc này một gã điều dưỡng viên của Vương gia đi tới.

Thấy Giang Tiểu Nguyệt, nàng vội vàng tới cung kính nói.

"Giang thần y đến, Vương lão gia vừa mới tỉnh lại, Giang thần y có muốn nghỉ ngơi một chút rồi mới đi hay là?"

Bây giờ đi đi.

Giang Tiểu Nguyệt vỗ vỗ cái túi nhỏ của mình, bên trong chứa ngân châm của nàng và các loại công cụ.



Ta cũng sẽ đi cùng.

Đường Du vội vàng cầm quà của mình đi theo phía sau.

Sau khi đi qua mấy cái hành lang, ba người đi tới cửa một cái sân nhỏ.

Đây là nơi Vương Lão Gia ở.

Trước cửa sân nhỏ còn dán một câu đối, là Vương lão gia tử tự tay viết.

Đọc sách tốt, cày ruộng tốt, học giỏi là tốt rồi.

Gây dựng sự nghiệp khó, thủ thành khó, biết khó hay không.

Đường Du liếc mắt nhìn qua mấy câu đối không khỏi trợn trắng mắt.

Đây cũng là tác giả thiết lập bút pháp.

Đợi lát nữa Long Vương Diệp Thần sau khi tới, liếc mắt một cái liền nhớ kỹ câu đối, sau đó cùng Vương lão gia tử tán gẫu chủ đề này.

Vì thế Vương lão gia tử cảm thấy Diệp Thần người này tài hoa bất phàm tinh thông toàn năng mọi thứ, ngày sau tất nhiên là nhân trung long phượng, hận không thể cùng hắn kết bái huynh đệ, không cầu cùng sinh cùng năm, cùng ngày, chỉ cầu...

Hắn vừa liếc mắt xong, mấy vị Vương gia liền từ phía sau đi tới.

Đi cùng bọn họ, tự nhiên còn có Long Vương Diệp Thần!

Ơ, đây không phải là Tiểu Du sao? Tới thăm lão gia tử rồi sao?

Sau khi nhìn thấy Đường Du, mấy người Vương gia nhao nhao cười chào hỏi.

Chào chú, chào dì......

Đường Du cũng nhanh chóng cùng Vương gia mấy vị trưởng bối này chào hỏi cười.

Diệp Thần đứng ở phía sau đám người nhìn thấy Đường Du, ánh mắt trong nháy mắt trở nên âm lãnh vô cùng tràn ngập sát ý!

Hắn vốn định hôm nay liền gϊếŧ chết cái phú nhị đại muốn mình đoạt nữ nhân của mình này!

Chỉ là hắn vừa mới về nước không có được bao lâu căn cơ chưa ổn định! Đem sự tình này làm lớn ngược lại là làm bất lợi cho kế hoạch của hắn!

Lúc này mới đè xuống sát ý trong lòng, dự định từ từ mưu đồ!

Ánh mắt hai người giao nhau một lát, Đường Du rất biết điều quay mặt đi.

Dựa theo kịch bản bình thường, hắn thân là nhân vật phản diện hẳn sẽ đứng ra giẫm đạp Diệp Thần mấy cước mới đúng.

Nhưng đầu óc hắn lại không bị úng nước.

Mẹ nó, người ta là con ruột của tác giả, ngươi chọc hắn làm gì?

Mấy người cùng đi vào trong tiểu viện, rất nhanh liền gặp được Vương lão gia nằm trên giường bệnh.

Vương lão gia tử nguyên nhân là bởi vì liệt nửa người, nửa bên thân thể đã mất đi trực giác, nên dẫn đến không có cách nào tự xuống giường tự do hành động.

Thấy mọi người đến thăm mình, hắn vẫn rất vui mừng.

Hắn cười cùng mọi người chào hỏi, nói chuyện lại có chút mơ hồ không rõ.

Cha, cha nghỉ ngơi trước đừng nói chuyện, thân thể quan trọng hơn.

Đúng vậy, hôm nay Giang thần y tới khám bệnh cho ngươi, nhất định có thể chữa khỏi cho ngươi.

Vương gia gia ngươi trước cứ hảo hảo dưỡng bệnh, chờ Tiểu Nguyệt chữa khỏi cho ngươi, ta sẽ tới chỗ ngươi cùng nhau đánh cờ.



Đường Du cũng nhanh chóng lên tiếng chào hỏi, nhiệm vụ hôm nay xem như đã hoàn thành hơn phân nửa.

Kế tiếp, hắn chỉ cần ở một bên lẳng lặng thưởng thức Diệp Thần trang bức là được!

Giờ phút này Diệp Thần, đang đứng ở phía sau quan sát bệnh tình của Vương lão gia.

Làm tên cao thủ toàn năng, y thuật của hắn hiển nhiên là đứng đầu!

Vọng văn vấn thiết đã sớm lô hỏa thuần thanh, không cần bắt mạch cũng có thể nhìn ra bệnh nhân xảy ra vấn đề ở chỗ nào!

Đứng ở bên cạnh hắn chính là Vương Như Long, một trong hai người con của Vương gia lão!

Hắn tướng mạo đẹp trai, tướng mạo mang theo một tia âm nhu, tuyệt đối phù hợp tiêu chuẩn của một cao phú soái!.

Chỉ luận tài hoa mà nói, hắn ở trong phú nhị đại Tô Hàng cũng được cho là tầm trung thượng!

Nhưng so với Vương Ức Tuyết, hắn vẫn kém quá xa.

Vương gia từng xếp thứ ba trong tứ đại gia tộc, không sánh bằng Tần gia!

Nhưng Vương Ức Tuyết tiến vào công ty sau, ngắn ngủi trong vòng ba năm tài sản Vương gia tăng vọt tám trăm tỷ! Đủ thấy được thiên phú xuất sắc của Vương Ức Tuyết trên thương trường!

Tài hoa của nàng quá mức chói mắt, làm cho Vương Như Long bị thất sắc lu mờ đi trở nên bình thường.

Vương Như Long không cam lòng cuối cùng lựa chọn cấu kết với người bên ngoài, chỉ vì tranh đoạt đại quyền Vương gia, kết quả có thể tưởng tượng được.

Ai, đều là nhân vật phản diện ta cũng rất thấu hiểu với ngươi.

Đường Du nhìn Vương Như Long không khỏi khẽ lắc đầu.

Đáng tiếc là Vương Như Long không có mệnh như nữ chính, căn bản không nghe được tiếng lòng Đường Du!

Lúc này tâm tình hắn có chút khẩn trương, nhìn Diệp Thần nhỏ giọng hỏi.

Diệp huynh, bệnh của gia gia ta ngươi có nắm chắc không?

Dựa theo kế hoạch của bọn họ, Diệp Thần ra tay cứu gia gia của mình, được gia gia mình thưởng thức sau lại tiếp cận Vương Ức Tuyết!

Cuối cùng hắn có được mỹ nữ, chính mình có được giang sơn!

Diệp Thần vẻ mặt lạnh nhạt vươn ra một bàn tay.

Năm phần?

Vương Như Long nhất thời há hốc mồm, tỷ lệ thành công quá thấp.

Ý của ta là đều ở trong tầm khống chế.

Diệp Thần trong lòng có chút bất mãn.

Thật mẹ nó môi cá, khó trách sẽ ngu xuẩn dẫn sói vào nhà chạy tới tìm mình hợp tác!

Chờ mình chiếm được Vương Ức Tuyết, tiểu tử ngươi chính là khối đá chặn đường thứ hai bị ta giẫm chết!

Về phần khối thứ nhất, tự nhiên chính là vương bát đản họ Đường bên cạnh!

Không hổ là Diệp huynh.

Vương Như Long cười tán thưởng từ đáy lòng.

Có được đồng đội như này, lo gì đại sự không thành?