Chương 4: TG1(4)

Mẫn Duệ Gia ước lượng lượng cơm của người trưởng thành, uy thêm vài miếng nữa liền thu đũa.

Chu Tiểu Miêu thỏa mãn híp mắt cười một cái, cúi đầu nhìn bụng nhỏ của mình, đột nhiên phát hiện…… Mẹ ơi, cậu với nam chủ vốn dĩ phải như nước với lửa, tại sao từ nãy đến giờ lại há miệng chờ nam chủ uy cơm!!!

Tất cả là do thịt cá quá ngon mê hoặc cậu, làm cậu ăn quá nhập tâm… Không chỉ bóc vỏ tôm, hắn còn lấy cho mình thịt cua…

Càng nghĩ càng chột dạ, Chu Tiểu Miêu lúng túng nhìn thoáng qua người bên cạnh, chột dạ ăn ké, miệng còn bóng dầu mỡ, cậu ngượng ngùng không muốn nói gì.

Nếu không, nếu không thì là ngày mai mới làm nhân vật phản diện QAQ

【……】

Mẫn Duệ Gia chiếu cố xong Chu Dương, liền tự mình bắt đầu ăn, ngẫu nhiên sẽ nói với những người cùng bàn vài câu, phần lớn đều là về cái gì mà phim mới, gameshow linh tinh.

Chu Dương nghe mà thấy buồn ngủ, nhìn chung quanh, ánh mắt cuối cùng vẫn là đặt ở trên đài biểu diễn, cưỡi ngựa xem hoa mà nhìn một lúc, Chu Dương ngơ ngác, những người này là ai, không quen biết!

Đặc biệt trên sân khấu có một nhóm nhạc nữ đang biểu diễn, Chu Dương nhìn một lúc, chứng không nhận diện được mặt lại phát tác, cậu, cậu cảm thấy những người này không có gì khác biệt, dường như đều lớn lên giống nhau…

Người bên cạnh thấp giọng hỏi cậu: “Đẹp à?”

Chu Dương: “… Ừ, đẹp.”

Người bên cạnh tiếp tục tra hỏi: “Ồ, vậy em cảm thấy ai đẹp nhất?”

Chu Tiểu Miêu: “……” Này vấn đề quá khó khăn, chứng không nhận diện được cậu không có đáp án.

Không được trả lời, Mẫn Duệ Gia bình tĩnh nhìn cậu, ngữ khí đã ẩn ẩn có chút lạnh lẽo: “Như thế nào? Chọn không được sao?”

“Đúng vậy.” Chu Tiểu Miêu nhíu mày, trả lời dứt khoát một cách dứt khoát làm trong lòng Mẫn Duệ Gia nháy mắt nổi lên một ngọn vô danh, hận không thể che lại đôi mắt sáng lấp lánh của cậu, khiến sau này cậu đừng hòng xem được bất cứ thứ gì giống như thế!

Bàn tay đặt trên bàn của Mẫn Duệ Gia nắm chặt, ánh mắt chăm chú nhìn vào nhóm nhạc nữ trên sân khấu cũng trở lãnh lẽo, làm tổng tài lâu như vậy, đây là lần đầu tiên hắn có ý định phong sát người khác, hơn nữa là càng ngày càng không áp chế được cảm giác chán ghét này.

Đã nói qua sớm, khoảng khắc mà mình thấy Đồng Diễm như bị trúng tà, cho nên, hắn cũng không biết mình có thể làm ra chuyện gì, cho nên, hy vọng là cậu ngoan ngoãn, không đặt tình yêu của mình lên người khác…

Chu Tiểu Miêu mẫn cảm nhận thấy được đối phương hình như tức giận, nhưng lại không biết vì sao đối phương giận dữ, nghĩ trước nghĩ sau, chẳng lẽ bởi vì nhóm nhạc nữ? Nhóm nhạc nữ? Chẳng lẽ Mẫn Duệ Gia thích nhóm nhạc nữ này, cho nên ghen tị?

Từ từ, nữ chủ thì phải làm sao bây giờ? Dựa theo phát triển của cốt truyện, nữ chủ hình như còn chưa tham gia giới giải trí, nam chủ đã bắt đầu di tình biệt luyến???

Đây chính xác là tra nam!

Chu Tiểu Miêu xụ mặt: Hệ thống tôi đã nhìn lầm anh ta! Không nghĩ tới anh ta lại là tra nam, trước khi gặp được nữ chủ chắc chắn đời tư của anh ta rất loạn!!!

【Ồ :) 】

Chu Tiểu Miêu hậu tri hậu giác nói: Cậu…… Cậu làm sao vậy?

【 Chu Tiểu Miêu cậu có phải đã quên mình là nhân vật phản diện? 】

Chu Tiểu Miêu nghẹn họng, có điểm chột dạ nói: Tôi không quên.

【 Thân là vai ác, cậu chẳng lẽ không muốn có nhà trống không chủ để nhảy vào hay sao, đoạt lấy nữ nhân của nam chính, cướp đi địa vị cùng tiền tài của hắn hay sao? Chúng ta đây là phải lấy được giá trị tức giận của nam chính đối với nhân vật phản diện, cậu có thể dừng ăn tráng miệng được không!!! 】

Chu Tiểu Miêu ấp úng nói: Hệ thống cậu có phải hiểu lầm tôi hay không?

【 Cậu nói đi? 】

Chu Tiểu Miêu nói: Cậu đây là muốn tôi làm chuyện xấu, tôi là con mèo chính trực liêm minh đương nhiên là —— sợ chết rồi [ khóc lớn.jpg ]

Chu Tiểu Miêu đúng lý hợp tình giảo biện: Tôi còn chưa quen việc mình tự đi tìm đường chết, đây là lần đầu tiên tôi nhận nhiệm vụ, cậu không thể, không thể đối tôi tốt một chút sao QAQ

【……】

Hệ thống cảm thấy mình bị chọc tức đến mức sắp bốc khói, nó đã quá xem thường Chu Tiểu Miêu, nguyên bản chỉ cho rằng cậu là một con mèo con nhuyễn manh, kết quả mẹ nó quên mất con mèo nhỏ này còn có móng vuốt!!!

Thật là tức chết chỉ huy!

Sau một lúc lâu hệ thống còn chưa trả lời, Chu Tiểu Miêu lập tức ủy khuất nói: hệ thống các ngươi không có giai đoạn chăm sóc con non sao? Tôi còn bé như vậy mà lại không thương tôi, đại phôi đản!

【…Cậu đừng nói chuyện với tôi nữa, tôi sợ bị cậu chọc đến tức chết: ) 】

Chu Tiểu Miêu: QAQ

Sau khi làm Mẫn Duệ Gia tức giận, Chu Tiểu Miêu thành công dùng tính cách tự nhiên của mình làm hệ thống nổi điên, quả thực ẩn sâu công danh.

Sau khi buổi biểu diễn kết thúc, chính là giai đoạn bán đấu giá, nếu là bữa tiệc từ thiện tự nhiên không tránh được quyên tiền và đấu giá, toàn bộ tiền đấu giá đều được quyên tặng, trong suốt quá trình, danh vọng của ban tổ chức trong dân chúng rất cao.

Đồ Chu Dương quyên tặng là đồ cổ được mang từ nước ngoài về, căn cứ giám định của chuyên gia, ít nhất 5000 năm lịch sử, hơn nữa tuyệt đối là hàng thật, giá trị vượt qua ngàn vạn.

Rốt cuộc những minh tinh khác đều quyên tặng đồ của mình, mua về cũng không có bao nhiêu ý nghĩa, trên cơ bản đều vì danh tiếng.

Mà đồ cổ của Chu Dương, mới chân chính là bảo bối hàng thật giá thật, mua về không chỉ tăng giá trị, người giàu thích sư tầm đồ cỏ chỉ cần lấy được bao nhiêu họ cũng chi, chỉ cần hợp mắt họ, bởi vì họ thích.

Vì thế, khi đồ cổ Chu Dương được bán đấu giá, màn ảnh phát sóng trực tiếp hướng đến cậu, để xem biểu tình của cậu.

Nhưng sau nhiều lần liền có người phát hiện, gia hỏa này bị chụp năm lần, cả ba lần đều đang ăn vụng trái cây, người bên cạnh đưa tay ngăn lại, chọc chọc vào má cậu, ý bảo cậu chào hỏi cùng khán giả.

Chu Dương nhớ thiết lập nhân vật của nguyên chủ là anh chàng đẹp trai tỏa nắng, liền lập tức nghiêm mặt lại, đứng đắn vẫy vẫy tay chào, làm bộ mình là con mèo đẹp trai nhất ~

Sự phản manh này chọc thẳng vào tâm người khác, chọc làn đạn trong phòng phát sóng trực tiếp tất cả đều là “A a a dễ thương quá”

“Đó là ai? Tôi chưa thấy qua bao giờ? Cầu chỉ đường!”

“Má ơi, dựa theo tôi quan sát vị trí, chủ nhân của cái tay đang chọt má người ta là Mẫn Duệ Gia! Không thể tin được, trả cho tôi Mẫn Duệ Gia chính trực cao lãnh!”

“Trên lầu cậu đã thành công khiến cho tôi chú ý, tâm hồn hủ của tôi lại ngo ngoe rục rịch rồi đây, không được không được, tôi là fan Mẫn Duệ Gia, không được tôi muốn kiên trì!”

“Đợi lâu như vậy rốt cuộc chờ tới ngươi, chúng ta vương tử rốt cuộc về nhà.”

“Đồng Diễm, là Đồng Diễm, đã từng quét ngang bảy giải thưởng âm nhạc, được gọi là tân nhân loá mắt nhất Đồng Diễm, ngọa tào cậu ta cư nhiên đã trở lại?”

Theo nguyên tác ban đầu, nguyên chủ cũng có tâm liều lĩnh, dùng một văn vật có giá trị xa xỉ đạt được đại chúng chú ý, mà nhất là khi công bố người quyên góp nhiều nhất là cậu thì kéo được rất nhiều cảm tình của người qua đường.

Mà bây giờ, nguyên bản vẫn luôn quan sát Chu Dương, mọi người nghĩ cậu chuẩn bị tóm chặt Mẫn Duệ Gia, đối Chu Dương càng thêm vừa lòng, một chiêu này không thể không nói thật sự thực là rất thông minh, phải biết rằng có danh tiếng thì về sau kiếm tiền mới có thể dễ dàng hơn, cho nên Chu Dương một chuyến này tuyệt đối không lỗ, tuy rằng người quá thông minh thì không tốt, nhưng làm cộng sự cùng cùng người thông minh, thì vẫn làm cho người ta bớt lo hơn.

Trên thực tế, Chu Dương hoàn toàn là do hòa quang của nguyên chủ trước đó, cậu một chút đều không hiểu nhân tâm, cũng không biết những nhân loại này vì sao phức tạp như thế, chỉ có thể tận lực banh mặt nhỏ, làm dáng nghiêm túc trầm thấp, sau đó cúi đầu, ăn vụng một miếng dâu tây.

“Ha ha ha ha, giấu cũng vô dụng, tôi thấy, Đồng Diễm đang ăn vụng dâu tây!”

“Tôi thật sự rất đói, không được, tôi đi rửa cà chua cái đã, tỷ đang giảm béo, đây chính là thứ duy nhất có thể được cho phép ăn [ khóc lớn.jpg]”

“Người này hình như có chút quen thuộc, nhưng buộc chặt Mẫn Duệ Gia thật sự tốt sao? Đây là tiết tấu muốn cọ nhiệt à?”

“Trên lầu ngươi mở thiên nhãn chưa? Rõ ràng Mẫn Duệ Gia luôn chủ động dựa sát vào Đồng Diễm, trong màn hình tay hắn chưa rời đi quá 3s đâu, không biết là ai cọ nhiệt của ai đâu!”

“Là người qua đường, dựa vào chuyện cậu ta đã làm để công ích, nguyện ý quyên góp đồ vật quý trọng như thế, tôi mặc kệ giới giải trí như thế nào, dù sao tôi thực sự thích Đồng Diễm, hơn nữa chuẩn bị nhảy hố!”

Phòng phát sóng trực tiếp dần dần bắt đầu trở nên huyết vũ tinh phong, bên báo trí phỏng đoán quá nhiều tình huống, ban đầu thực sự không có chuyện gì sau một hồi xào nấu thì chuyện như đã thành thật, một cái việc nhỏ cũng muốn dùng kính hiển vi phóng đại lấy ra tới nói ra nói vào, fans hai nhà vì thế cũng không biết xé bao nhiêu lần, cả hai đều ghét bỏ lẫn nhau, xé nhau trong phòng phát sóng là chuyện bình thường.

Nhưng loại bình thường này, ở trong mắt Mẫn Duệ Gia đang muốn tiếp cận Đồng Diễm, chính là có chút không bình thường, hắn đại khái cũng có thể hiểu, có vài người thuần túy là vì nhiệt độ, có vài người lại là vì lấy lòng mình, cho nên mới viết bài báo dẫm đạp nhau như thế, cuối cùng dẫn đến đại chiến xé nhau của fans hai nhà.

Trước đó cũng một phần do mình, bởi vì chưa gặp Đồng Diễm sau khi về nước, bọn họ viết tùy tiện như thế nào cũng không quản, dù sao mình cũng không tính toán tiếp xúc cùng đối phương, người có bản lĩnh thì người đó nổi.

Mẫn Duệ Gia chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ nhất kiến chung tình… Đúng vậy, nguyên nhân là do nhóm nhạc nữ trước đó, hắn gần như lập tức có thể xác định vì sao mình giận dữ, thậm chí có chút táo bạo muốn làm ra chuyện không có lý trí, hắn ghen, không muốn cậu chú ý đến nữ minh tinh khác, cả nam minh tinh……

Hắn hy vọng bên trong đôi mắt của Đồng Diễm chỉ có mình, chỉ cần tưởng tượng rằng về sau đối phương cùng những người khác lăng xê, ái muội, yêu nhau thậm chí kết hôn, Mẫn Duệ Gia liền cảm thấy lòng mình giống như có lỗ thủng, trống rỗng, rất đau!

Đồng Diễm là người duy nhất có thể khiến hắn hoàn toàn trở thành người khác, cho nên, hắn không có ý định buông tha cậu…… Khiến cho cậu ở bên mình cả đời, cho dù hai người mới gặp gặp nhau mấy tiếng ngắn ngủi, nhưng Mẫn Duệ Gia tin tưởng trực giác của mình, hơn nữa dám làm!

Cho nên việc cấp bách là tiêu trừ ngăn cách giữa hai người, đặc biệt là quan hệ của hai nhóm fans …… Đều phải thay đổi!

---------------------

Mei Mei: nay có hơn 2 nghìn từ thôi mà gõ lâu quá