- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Hệ Thống
- Nhân Vật Phản Diện Dễ Thương Muốn Xỉu
- Chương 2: TG1(2)
Nhân Vật Phản Diện Dễ Thương Muốn Xỉu
Chương 2: TG1(2)
Mẫn Duệ Gia nói mang theo vài phần ái muội phối hợp thêm với giọng thấp thực sự là khiến người ta xuân tâm nhộn nhạo. Hận không thể nhảy trực tiếp vào vòng ôm của hắn, mềm mại làm nũng với hắn.
Nhưng mà đối với Chu Tiểu Miêu -người dốt đạc cán mai truyện tình cảm, lời này đại khái nghĩa là —— nam chủ hạ chiến thư với cậu!
Lần đầu tiên Chu Tiểu Miêu cùng nam chủ phối hợp diễn, rất kích động, ngón tay không tự giác giơ lên, muốn liếʍ móng vuốt để bình tĩnh một chút.
【Dừng tay! Tổ tông dừng tay mau! 】 hệ thống gào thét tê tâm liệt phế 【 Không được liếʍ móng! 】
Chu Tiểu Miêu: QAQ
【 Làm nũng cũng vô dụng, không được liếʍ! 】
Không liếʍ thì không liếʍ! Chu Tiểu Miêu tức giận nhăn lại mày, duỗi tay chọc vào trên ngực nam nhân đang không ngừng tới gần mình, ngoài mạnh trong yếu nói: “Anh làm gì, đừng tới gần tôi!”
“Đừng khẩn trương, tôi chỉ là tới cùng người quen chào hỏi mà thôi.” Mẫn Duệ Gia trực tiếp ngồi xuống bên người Chu Dương, sắc mặt nhàn nhạt ban đầu hiện lên một chút ý cười: “Em sợ tôi? Cho nên mới không cho tôi tới gần?”
“Tôi không phải là người quen của anh.” Chu Dương nói thầm, lại cảm thấy như vậy tổn hại uy nghiêm của boss phản diện, liền lập tức ngồi thẳng eo nói: “Tôi mới không sợ anh đâu!”
“Ừ, em không sợ.” mắt Mẫn Duệ Gia mang ý cười, duỗi tay đem người phục vụ trong đám người gọi tới, đơn giản nói vài câu, người phục vụ gật đầu rời đi.
Chu Dương cảm thấy có điểm không thích hợp, chất vấn hỏi: “Anh ta vì sao nhìn tôi? Anh nói cái gì với anh ta?”
“Chỉ lấy một vài món ăn.” Sắc mặt nam nhân nhàn nhã ngồi một bên, cánh tay đặt trên lưng ghế của Chu Dương, không dấu vết đem người bao bọc lại, biểu tình bảo trì đạm mạc, hoàn toàn nhìn không ra cảm xúc gì.
“Ồ…” Chu Tiểu Miêu chưa phát hiện bất thường, vẫn nghĩ mình vừa nãy đặc biệt có khí thế, cho rằng mình chất vấn nam chủ, nam chủ còn không dám không trả lời, đây chắc chắn là lời nói tràn ngập khí phách Bá Vương của đại nhân vật phản diện trong sách hay nói đây mà (*^▽^*)
【……】
Hai người ngồi yên lặng một lúc, nhìn Mẫn Duệ Gia ngoan ngoãn uống đồ uống, ánh mắt lướt từ mái tóc nhuộm màu hạt dẻ, lông mi hơi hơi rũ xuống, cái mũi thẳng thẳng, còn đôi môi phấn nộn dính đồ uống trở nên ướŧ áŧ, cuối cùng dừng lại hầu kết đang không ngừng hoạt động. Tinh tế nhỏ xinh, ngậm ở trong miệng cảm giác hẳn là rất tuyệt……
Ý tưởng càng ngày càng nguy hiểm, Mẫn Duệ Gia kịp thời ngăn lại mình ý niệm, mình thế nhưng cũng có một ngày trào dâng suy nghĩ như vậy, một lúc lâu sau cũng không thể nói gì.
Sống trên đời 24 năm, hắn còn chưa từng trải qua loại cảm giác chỉ nhìn người khác liền thiếu chút nữa phản ứng. Giống như mấy tên nhóc mới lớn nhìn thấy người mình thích, một cảm giác mà mình chưa bao giờ được trải.
Suy nghĩ của hắn hơi dừng lại, nghiêng đầu tiếp tục đánh giá thanh niên bên cạnh, cảm giác trong lòng càng ngày càng kỳ quái, sao mình đột nhiên cảm thấy hứng đối với cậu? Rõ ràng bốn năm lúc còn cùng ở trong đội, mình không có bất kì cảm giác gì, hiện tại chỉ cần nhìn thấy đối phương lại cảm thấy trong lòng trong mắt tràn đầy thỏa mãn, thậm chí có thể gợi lên phản ứng nguyên thủy nhất…
Càng nhìn càng cảm thấy đối phương càng đáng yêu, không nhịn được muốn xoa đầu cậu, đi nựng cằm cậu, hy vọng cậu có thể lộ ra bộ dáng hưởng thụ, biểu tình thỏa mãn như vừa nãy.
Tiếc rằng, tay mới vừa vươn ra, đã bị đối phương không lưu tình chút nào vỗ xuống.
Chu Dương cảnh giác nhìn hắn: “Anh thật sự muốn làm gì?”
“Vì sao cảnh giác tôi như vậy?” Mẫn Duệ Gia cảm thấy bất đắc dĩ: “Trước kia em chưa bao giờ sợ tôi, bây giờ như thế nào lại ngược lại?”
Chu Dương ánh mắt sáng ngời, biết đây là mở đầu cho cốt truyện tiếp theo của vai boss phản diện,khuôn mặt lập tức banh ra, cười lạnh nói: “Anh quả nhiên tới kiếm chuyện với tôi, như thế nào? Bây giờ cảm thấy mình nổi tiếng liền nghĩ mình có tư cách giương oai ở trước mặt tôi à?”
“Thời điểm kiêu ngạo trước mặt tôi, anh phải nhớ kỹ nghĩ lại, mình vì sao có ngày hôm nay, rốt cuộc người trước trồng cây người sau hái quả, anh nói có phải hay không? Nhảy vào chiếm chỗ còn không biết xấu hổ kêu gào trước mặt tôi, thật là buồn cười!” Chu Tiểu Miêu chấp hành nghiêm khắc lời thoại của phản diện, đem lời thoại hệ thống đánh dấu trọng điểm ra nói đúng từng câu từng chữ.
Lời này nghe vào tai ai đều không dễ nghe, Chu Dương nói cũng có chút chột dạ, nhưng vẫn là gồng lên nói hết, sau đấy ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào Mẫn Duệ Gia: “Chẳng lẽ tôi nói không đúng sao?”
Người trước mặt quả nhiên trầm mặc, nhìn chằm chằm cậu một lúc lâu không nói gì.
Chu Tiểu Miêu cảm thấy mình đã khẳng định đả kích được nam chủ, lập tức đắc ý, giương cằm lên, hừ lạnh một tiếng, tỏ vẻ mình khinh thường hắn thập phần, nội tâm lại vô cùng sung sướиɠ: Hệ thống hệ thống, giá trị tức giận có thêm hay không?
【 không có: ) 】
Chu Tiểu Miêu:……
Không khoa học, lời khó nghe như vậy, chỉ cần là nam nhân có trí đều sẽ tức giận, tại sao hắn còn……!!!
Đang nghĩ ngợi, Chu Dương đột nhiên bị người ta túm lấy bàn tay gắt gao, đem cậu kéo lên, mạnh mẽ mang ra khỏi bữa tiệc. Đi được nửa đường Chu Dương thậm chí còn thấy người đại diện của mình kinh ngạc thoáng qua.
Chu Tiểu Miêu: Hệ thống hệ thống tôi sắp bị nam chủ gϊếŧ chết [ khóc lớn.jpg]
【 Đúng vậy, tôi thân là hệ thống phản diện, tất nhiên sẽ có chức năng nhặt xác, phục vụ tận nhà, cậu cứ yên tâm đi :) 】
Chu Tiểu Miêu:...
Bị kéo đi một đường từ đại sảnh đến phòng nghỉ ở phía sau, vừa đặt chân vào phòng cánh của sau lưng cậu đóng sầm lại, Chu Dương không hề có sức phản kháng bị ép ngồi xuống sô pha, vẫn như cũ dũng cảm đối mặt với thế lực độc ác, hung dữ nói: “Anh, anh muốn làm gì!”
Động tác liền mạch, Mẫn Duệ Gian vốn không muốn làm gì trực tiếp đem người đè ở trên sô pha, giam cầm cậu trong l*иg ngực của mình cùng với sô pha làm, thanh âm lạnh lùng nói: “Em kể xem mấy năm nay em xuất ngoại đã làm những gì, đặc biệt là những người từng tiếp xúc với em, cẩn thận nói một lần, không được để sót!”
Đôi mắt Chu Dương trừng lớn, thực sự không thể tin tưởng nói: “Anh nói cái gì? Chuyện của tôi vì sao phải báo cáo cho anh, anh là gì của tôi mà có quyền bắt tôi nói, anh đây là muốn cái gì, thẹn quá hóa giận sao? Vừa nãy có phải bị tôi nói trúng rồi hay không!”
“Đồng Diễm!” Sắc mặt Mẫn Duệ Gia càng trở nên nghiêm túc: “Em nói cho tôi biết lời em vừa mới nói là ai dạy cho em?”
“Không có ai!” Hệ thống không phải là người, Chu Dương đúng lý hợp tình: “Đó là lời tôi muốn nói không cần ai dạy cả”
Mẫn Duệ Gia trầm mặc nhìn chằm chằm hắn, ánh mắt sắc bén nghiêm túc: “Tôi hỏi lại một lần cuối cùng!”
Người này khác hoàn toàn lúc vừa mới gặp lãnh đạm không thèm để ý ai cả, giống như đã tráo đổi thành một người khác, ánh mắt lạnh băng thẳng tắp nhìn chằm chằm vào đôi mắt của cậu, Chu Dương há miệng thở dốc, giọng nói giống như bị nghẹn đến nơi, ấp úng, đến cuối cùng cũng không nói được lời nào.
Người này…… Thật đáng sợ.
“Anh, anh dám quản tôi!” Chu Dương lại lúng túng, còn không biết tại sao lại cảm thấy ủy khuất, sao anh ta dữ như vậy, giống như muốn ăn cậu vào bụng, bình tĩnh nói chuyện không được sao QAQ
Thấy người trước mặt cúi đầu không nói, Mẫn Duệ Gia lúc này mới cảm thấy thái độ của mình có chút nghiêm trọng, dường như dọa sợ người ngồi trong lòng.
Hắn có chút bất đắc dĩ, xoa đầu trấn an: “Đừng sợ, tôi chỉ lo lắng em bị người ta dạy hư, ngốc ngác không biết gì lại giống trước kia bị người khác đem thành mũi giáo mà sử dụng, bây giờ nhìn xem một chút tiến bộ đều không có!”
Chu Dương không nói lời nào, vốn dĩ đang kiên cường, không biết vì cái gì, dưới ôn nhu của đối phương, mình ngược lại là càng ủy khuất: “Anh dựa vào cái gì hung dữ với tôi, anh mới là đồ ngốc, anh mới bị lợi dụng…”
Càng nói càng tủi thân, từ khi Chu Dương có ký ức đến bây giờ đây là lần đầu tiên bị người khác mắng, trước kia có bộ lông mềm mại dễ thương, đi đến đâu đều có người thích, hiện tại mình không còn lông, gặp ai cũng bị mắng QAQ
Chu Tiểu Miêu: Hệ thống tôi không muốn làm người nữa, tôi muốn biến trở lại bộ dáng nguyên bản của tôi, cậu nhìn xem anh ta dám mắng tôi [ khóc lớn.jpg]
Đều đã sẵn sàng chuẩn bị cho cái chết, vì sao mắng một câu liền tủi thân như vậy…… Hệ thống chần chờ cuối cùng vẫn không muốn đả kích tâm linh nhỏ bé của Chu Tiểu Miêu, chỉ nói 【 Anh ta mắng cậu như vậy sao cậu không cắn lại anh ta, dù sao cả hai sẽ phải không chết không ngừng, như vậy cắn hai cái là kiếm được lời rồi! 】
Chu Tiểu Miêu: Nghe qua có vẻ có lý!
Nhìn cà vạt đung đung đưa đưa trước mặt mình, Chu Tiểu Miêu ngứa tay nửa ngày, cuối cùng đột nhiên túm chặt một cái, nhe răng ranh cắn một miếng vào hầu kết của hắn, rất đắc ý dùng hàm răng của mình mà di đi di lại, ám chỉ rằng mình cắn mạch máu của hắn, sợ rồi sao, hắc hắc hắc……
“……”
Mẫn Duệ Gia chân hơi mềm một tay chống trên lưng ghế, sắc mặt trở nên nghiêm túc hơn. Hắn duỗi tay chộp lấy đầu người trong trong ngực, đem người ôm chặt lấy, cố nén tê dại biến đổi vị trí của hai người, trở thành hắn ngồi ở trên sô pha, trong ngực người trên đùi ngồi hắn.
Trên người đã sôi trào từ sớm, cho dù là người trầm ổn lãnh khốc như Mẫn Duệ Gia hiện tại đều có chút thất thố, bại trận trong tay tên nhóc không biết xấu hổ đang ngồi trong lòng hắn…… Quang minh chính đại câu dẫn hắn, thật sự nghĩ sẽ có kết quả tốt sao?
Vốn dĩ đối với thanh niên mới về nước này có một chút cảm xúc không thể hiểu được, hiện tại bị trêu trọc như vậy, Liễu Hạ Huệ cũng chẳng nhịn được.
Sắc mặt Mẫn Duệ Gia càng thêm nghiêm túc, thời điểm chuẩn bị tay giơ lên ôm người trong l*иg ngực, ngay lập tức thấy người ta như viên đạn lao ra, nháy mắt chạy đến cửa.
“Lêu Lêu ~~~” Chu Tiểu Miêu hoàn toàn không ý thức được mình vừa mới chạy thoát khỏi miệng cọp, đắc ý nhìn người chưa phản ứng kịp ở trên sô pha, bay nhanh lắc mình mở cửa! (bản CV là "Thoáng lược ~~~" mình không hiểu lắm )
Hắn biết mình cắn mạch máu của hắn, hắn tuyệt đối không dám cử động, ha ha ha ha ha!
Lần đầu gặp mặt, Chu Dương cảm thấy cuối cùng mình thành công hòa một ván, nháy mắt trở nên tâm tình thoải mái, cả người đều cảm thấy tốt hơn, cho dù trở về bữa tiệc, cũng cảm thấy nơi này cũng không ầm ĩ đến vậy, ánh đèn cũng trở nên bớt lóe mắt.
Chu Tiểu Miêu: Hệ thống, giá trị tức giận có tăng hay không?
【 không có: ) 】 nam chủ bị trêu trọc đến như vậy, không có rảnh sinh khí cho cậu!
Chu Tiểu Miêu bất đắc dĩ: Người này đúng là có tính tình tốt nha, nếu có người dám cắn hầu kết của tôi, tôi liền cùng hắn liều mạng ╭(╯^╰)╮
【……】
Hệ thống sốt ruột lo lắng thở dài, nó nên giải thích như thế nào cho Chu Tiểu Miêu hiểu, nghĩa của hành động cắn hầu kết của người khác hoàn toàn ý nghĩa của loài mèo.
Thật là khiến người ta hao tổn tâm trí.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Hệ Thống
- Nhân Vật Phản Diện Dễ Thương Muốn Xỉu
- Chương 2: TG1(2)