Đám người Đại hoàng tử rời khỏi đế cung, bay về phía cung điện của bọn hắn.
Bây giờ hắn đã xây dựng phủ đệ, có được cung điện của riêng mình.
Cũng chiêu mộ được không ít tùy tùng.
Lúc này, một vị nam tử áo trắng bên cạnh hắn, thấp giọng nói: “Xem ra Tố Thần Hầu phủ... Vẫn không muốn ủng hộ điện hạ!”
Thần sắc của Đại hoàng tử không thay đổi, thản nhiên nói: “Trưởng công chúa xưa nay giao hảo với Hoàng Hậu, tự nhiên cũng sẽ ảnh hưởng đến thái độ của Tố Thần Hầu phủ.”
Nội tình của Tố Thần Hầu phủ cực sâu, liền ngay cả Đế Tộc Cơ thị ta cũng không thể khinh thường.
Nếu như có thể đạt được sự ủng hộ của Tố Thần Hầu phủ, thì việc lớn trong điện rất đáng mong chờ!
Nhưng nếu không chiếm được sự ủng hộ của Tố Thần Hầu phủ...
Chí ít cũng không thể để bên lão nhị chiếm được sự ủng hộ đó!"
...
Chỗ sâu của đế cung, từng tòa Thiên Cung hùng vĩ lơ lửng.
Thần quang vờn quanh, thiên đạo lưu chuyển như là dòng thác tinh hà, thậm chí sao trời cũng bị người dùng đại thần thông hái xuống từ trên bầu trời.
Treo giữa hư không của đế cung xem như tô điểm thêm, lộng lẫy chói mắt, tựa như ảo mộng.
Thần âm truyền đến, thần quang gột rửa, vô hình trung làm cho tất cả mọi người cũng cảm giác được sự gột rửa và thăng hoa về mặt tinh thần.
Phảng phất lắng nghe thần âm, tắm rửa thần quang, liền có thể vũ hóa thành thần, đạp không mà đi!
Mà ở trong đó, chính là tẩm cung của Đại Chu Hoàng Hậu, Vị Ương Cung.
Vị Ương Cung có phạm vi vài ngàn dặm, cung vũ lầu các nhiều vô số kể, chiếm giữ non sông tốt đẹp.
Ở trung tâm của một tòa đại điện, Sở Hư đang cùng Đại Chu Hoàng Hậu nói chuyện phiếm.
Bên người có rất nhiều cung nữ và người hầu đi theo, thần sắc cung kính và kính sợ.
Dù sao hai vị này, có thể nói là một trong mấy người có thân phận tôn quý nhất ở Đại Chu thần triều!
Đại Chu Hoàng Hậu ung dung hoa quý, khí tức khắp người sâu không lường được, trong mắt tựa hồ có sao trời bao phủ.
Thình lình chính là một tôn cường giả Thiên Cung cảnh.
Nàng xuất thân từ Tinh Nguyệt Thần Tông, chính là Thánh Nữ đời trước của Tinh Nguyệt Thần Tông.
Mặc dù nói bây giờ Trung Châu lấy Đại Chu thần triều làm chủ.
Tông môn thế gia đều phụ thuộc vào thần triều, thần triều có quyền quyết định sinh tử của bọn hắn.
Nhưng mà vẫn như cũ có mấy đại tông môn đạo thống có địa vị siêu nhiên...
Thời đại Thượng Cổ, Cơ thị nhất tộc xưng bá Trung Châu, dưới sự dẫn dắt của vô thượng Chí Tôn Huyền Thần cảnh đỉnh phong – vị Cơ thị lão tổ này.
Tiêu diệt vô số thế lực tông môn cổ lão.
Có thể nói là bách chiến bách thắng, ngày càng ngạo nghễ.
Bất quá Trung Châu truyền thừa ức vạn năm, cũng có vô số thế lực cổ lão và kinh khủng.
Nội tình của những thế lực này cực sâu, liền xem như Cơ thị nhất tộc cũng không nguyện ý bức bách quá đáng.
Có chút tông môn không nguyện ý cúi đầu trước Cơ thị nhất tộc, trốn ở nơi xa xôi, nhìn chằm chằm Trung Châu.
Mà có chút thế lực cũng đạt được một cái thỏa thuận ngầm với Cơ thị nhất tộc.
Chấp nhận để cho Cơ thị nhất tộc xưng bá Trung Châu.
Nhưng mà cho tới nay, những tông môn này đều duy trì được thực lực cực lớn, đạo thống liên tục truyền thừa.
Mặc dù trên danh nghĩa thần phục thần triều, nhưng mà địa vị lại ẩn ẩn ngang nhau.
Có thể nói Trung Châu bây giờ, là Đế Tộc Cơ thị và mấy đại thế gia tông môn cùng hưởng!
Mà Tinh Nguyệt Thần Tông này, chính là một cái đạo thống cổ lão, tông môn cũng có Hư Thần đại năng tọa trấn!
Xét về nội tình, chỉ sợ cũng không kém Tam Thanh Sơn bao nhiêu!
“Ngươi đứa bé này, gần đây cũng không lui tới trong cung, hiện tại tẩm cung của ngươi vắng vẻ rất nhiều”
Hoàng Hậu mỉm cười, ánh mắt nhìn về phía Sở Hư cũng tràn đầy cưng chiều.
Nàng nhìn Sở Hư lớn lên, tự nhiên là cực kì thân cận với Sở Hư.
Mà Sở Hư cũng mỉm cười nói một chút chuyện riêng.
Lại thêm thái giám và cung nữ ở một bên góp vui, bên trong đại điện tiếng cười đùa không ngớt, cũng vui vẻ hòa thuận.
Ánh mắt của Sở Hư lóe lên, bỗng nhiên cười nói: “Hôm nay ta trở về trong cung, trên đường gặp Đại hoàng tử.”
Tiếu dung của Hoàng Hậu không thay đổi, trong mắt lại hiện lên một tia âm trầm: “Ồ?”
Tâm phúc của nàng trải rộng khắp đế cung.
Sự việc vừa mới xảy ra ở đế cung, nàng kỳ thật đã biết rõ.
Sở Hư lắc đầu cười nói: "Ta với Đại hoàng tử không quen, không nghĩ tới hắn dưới sự dạy bảo của Tả tướng, là hạ mình cầu hiền đến vậy.
Nếu không phải trong lòng ta hướng về nương nương, chỉ sợ cũng sẽ bị Đại hoàng tử thuyết phục mất..."
Lời này của hắn có thể nói là rất có trình độ.
Chỉ ra bản thân là hướng về Nhị hoàng tử nhất mạch, lấy lòng Hoàng Hậu.
Lại chỉ ra Đại hoàng tử có được sự ủng hộ của Tả tướng, có thể nói là uy hϊếp cực lớn tới vị trí Thái tử!
Việc ‘thêm mắm thêm muối’ này, quang minh chính đại nhưng lại ung dung thản nhiên...
Hoàng Hậu nghe vậy, cũng không khỏi nhẹ giọng nở nụ cười.
“Ngươi a, biết nói những lời lấy lòng ta nhất.”
Nhưng mà trong mắt nàng lại không có chút ý cười nào, hàn quang chợt lóe lên.
Hiển nhiên là nổi lên sát tâm đối với hành động này của Đại hoàng tử!
Tố Thần Hầu phủ vẫn luôn là đối tượng lôi kéo của Hoàng Hậu.
Bây giờ Đại hoàng tử lấy lòng Sở Hư, là có ý gì?
Muốn làm gì?
Rõ ràng là muốn đào đi căn cơ của Hoàng Hậu!
Thấy ánh mắt mang theo âm trầm kia của Hoàng Hậu, trong lòng Sở Hư hài lòng.
Bất kể là Hoàng Hậu hay là Tinh Nguyệt Thần Tông, đều là thế lực không nhỏ.
Nếu như Hoàng Hậu muốn xuất thủ đối phó Đại hoàng tử.
Hẳn là cũng đủ để vị Đại hoàng tử kia sứt đầu mẻ trán một trận...