Thấy lão thái giám, Sở Hư cũng lộ ra tiếu dung: “Thì ra là Phú công công.”
Năm đó, Phú công công cũng là tâm phúc của Trưởng công chúa, bất quá Trưởng công chúa gả cho Tố Thần Hầu phủ, cũng không mang Phú công công theo.
Mà là để hắn ở lại đế cung, làm một trong những người đại diện của nàng.
Có sự ủng hộ của Trưởng công chúa, địa vị của Phú công công ở đế cung cũng không thấp.
Bây giờ đã nám giữ chức vụ Ngũ tổng quản, quyền thế không nhỏ.
Thấy con trai trưởng của Trưởng công chúa, Phú công công tự nhiên là cực kì tôn kính và thân cận.
Dọc đường, lão thái giám hỏi han ân cần, vẻ nịnh nọt trên mặt không khỏi làm cung nữ và người hầu ở bên người âm thầm líu lưỡi.
Đây là vị Ngũ tổng quản mặt lạnh vô tình, uy nghiêm cực thịnh kia sao...
...
Chỗ sâu của đế cung, càng vô cùng uy nghiêm.
Trên đường đi, Sở Hư có thể cảm giác được bên trong đế cung.
Có vô số tồn tại cổ lão và kinh khủng, hiển nhiên là một vài lão quái vật và các cường giả của Đế Tộc đang tiềm tu ở khắp nơi.
Nội tình của Đế Tộc, quả nhiên là kinh khủng!
Bất quá trong lòng Sở Hư lại không có nhiều vẻ sợ hãi.
Làm Thế tử của Tố Thần Hầu phủ, hắn tự nhiên là biết rõ Sở thị nhất tộc của hắn.
Cũng có rất nhiều bí mật không muốn ai biết...
Trong lúc Sở Hư và Phú công công bay về phía chỗ sâu của đế cung, bỗng nhiên chạm mặt một đám người.
Một vị nam tử trẻ tuổi mặc long bào, cũng là ‘sao vây quanh trăng’ bay ra ngoài đế cung, đúng lúc đối mặt chính diện với Sở Hư.
Vị nam tử với khuôn mặt giản dị kia, mặc dù cũng không phải là tuấn mỹ, nhưng bản thân lại có một cỗ khí chất kiên nghị.
Mà thấy vị nam tử này, lông mày của Sở Hư cũng nhíu lại.
Không nghĩ tới lại gặp người này ở đây...
Mà Phú công công và rất nhiều cung nữ người hầu ở bên người Sở Hư cũng tranh thủ thời gian, bái nói: “Gặp qua Đại hoàng tử điện hạ!”
Vị nam tử trẻ tuổi này, chính là trưởng tử của đương kim Chu Hoàng.
Đại hoàng tử của Đại Chu thần triều, Cơ Nhạc!
Đại hoàng tử ở Đại Chu thần triều, có thể nói là một nhân vật truyền kỳ.
Mẫu phi của hắn mất sớm, mẫu tộc cũng không cường đại, chỉ là một cái nhị lưu thế lực mà thôi.
Có thể nói triều đình và bá tánh trong cung, Đại hoàng tử đều không có bao nhiêu người ủng hộ.
Nhưng mà vị thứ trưởng tử này của Chu Hoàng, lại dựa vào nhân cách mị lực của mình, thu được sự thần phục của không ít người!
Thậm chí còn đạt được sự thưởng thức của Tả tướng, có thể bái Tả tướng làm thầy.
Cũng nhờ vào cơ hội đó, đạt được sự ủng hộ của Tả tướng, đạt được sự hiệu lực của một lượng lớn thế lực trong triều đình!
Vả lại thiên phú của hắn cũng bất phàm, mặc dù không phải cái Thần thể Linh thể gì.
Nhưng mà ngộ tính cực cao.
Bây giờ tu hành không hơn trăm năm, tu vi cũng đã là Ngọc Đài cảnh tứ trọng, có thể xưng là yêu nghiệt.
Quan trọng hơn là, tâm cơ và lòng dạ của Đại hoàng tử cũng cực sâu.
Mặc dù Nhị hoàng tử có được sự ủng hộ của Hoàng Hậu, vẫn như cũ không cách nào vượt qua Đại hoàng tử!
Thủ đoạn của vị Đại hoàng tử này, có thể thấy được chút ít!
Trên mặt Sở Hư cũng nở một nụ cười, chắp tay về phía Đại hoàng tử: “Sở Hư gặp qua Đại hoàng tử.”
Đại hoàng tử thấy Sở Hư, trong mắt lóe lên một tia tinh quang.
Sắc mặt lập tức lộ ra tiếu dung thân cận, bước nhanh tiến lên.
Đích thân đỡ Sở Hư dậy, cười nói: "Hư đệ, ngươi và ta chính là anh em họ.
Cần gì phải khách khí như thế?
Gọi ta đại ca là được!"
Hô đại ca?
Thần sắc của Sở Hư không thay đổi, nhưng trong lòng lại cười lạnh một tiếng.
Nếu như hắn hiện tại hô Đại hoàng tử một tiếng đại ca.
Chỉ sợ ngày mai toàn bộ đế đô đều sẽ biết!
Hơn nữa còn sẽ bị những người quan tâm cho rằng, Tố Thần Hầu phủ chuẩn bị ủng hộ Đại hoàng tử!
Đến lúc đó, đoán chừng toàn bộ thế cục triều đình của Đại Chu thần triều.
Cũng sẽ phát sinh một trận kịch biến!
Chỉ là mặc dù vị Đại hoàng tử này không tệ.
Nhưng cũng không phải là đối tượng tốt nhất để Tố Thần Hầu phủ ủng hộ...
Sở Hư mỉm cười, nhẹ giọng nói: “Lễ không thể bỏ, Đại hoàng tử chính là Đế Tộc huyết mạch, Hư há có thể bất chấp lễ nghi?”
Thấy Sở Hư không muốn, trong mắt Đại hoàng tử lóe lên vẻ thất vọng.
Nhưng mà trên mặt vẫn như cũ mang theo tiếu dung thân mật, lắc đầu nói: “Ngươi a, từ nhỏ liền cố chấp như vậy.”
Lập tức hàn huyên và nói chuyện phiếm với Sở Hư một hồi, liền dẫn theo tùy tùng rời đi.
Sở Hư đứng chắp tay, thần sắc sâu xa, nhìn qua thân ảnh rời đi của Đại hoàng tử.
Sắc mặt của hắn bỗng nhiên lộ ra một nụ cười quái dị.
Bởi vì vừa mới thông qua vọng khí thuật, Sở Hư vậy mà thấy được.
Trên đỉnh đầu của vị Đại hoàng tử này, hội tụ một cỗ thiên địa khí vận to lớn!
Vị Đại hoàng tử này, thình lình cũng là một vị khí vận chi tử!
Hai mắt của Sở Hư nhắm lại, thật sâu nhìn về phương hướng của Đại hoàng tử một cái, quay người bay đến chỗ sâu của đế cung.
Mặc dù nói Đại hoàng tử cũng là một vị khí vận chi tử.
Nhưng mà dù sao vị Đại hoàng tử này, đối với Sở Thiên mà nói khó giải quyết hơn rất nhiều.
Mặc dù vị Đại hoàng tử này chỉ là con thứ, nhưng mà có sự ủng hộ của Tả tướng, dưới trướng còn có rất nhiều thế lực hiệu trung.
Có thể nói là đã có thành tựu, ở triều đình có căn cơ không cạn.
Muốn đánh đổ vị Đại hoàng tử này, ngược lại là không vội vàng được.
Vẫn cần cân nhắc kỹ hơn...
Bất quá trong lòng Sở Hư lại sinh ra một cỗ kích động.
Âm thầm đánh đổ một vị Hoàng tử à...
Việc này ngược lại cũng có chút thú vị!