Ma tu, chính là tu sĩ ma đạo.
Chư thiên vạn giới, đạo thống tu hành nhiều vô số kể, nhưng mà trên tổng thể vẫn chia làm huyền tu và ma tu.
Mà Trung Châu bây giờ, chính là lấy huyền tu làm chủ đạo.
Ma tu xưa nay luốn đối nghịch với huyền tu.
Bất quá năm đó khi Cơ thị nhất tộc quét sạch tất cả đại tông môn ở Trung Châu, đã từng có liên thủ ngắn ngủi với ma đạo, tiêu diệt vô số thế lực!
Sau đó tất cả đại tông môn ở Trung Châu, không phải bị Cơ thị nhất tộc tiêu diệt, thì là bị ép thần phục.
Chỉ có mấy đại tông môn cổ lão, thối lui đến nơi xa.
Mặc dù nói vẫn luôn nhìn chằm chằm Trung Châu, nhưng mà cũng khó có kết quả gì.
Đóng đô ở Trung Châu, sau khi thành lập Đại Chu thần triều, Cơ thị nhất tộc ngược lại là động thủ với ma đạo!
Ngắn ngủi mấy chục năm, ma đạo tông môn cơ hồ là bị Đại Chu thần triều tiêu diệt hết chín thành!
Từ đó về sau, tu sĩ ma đạo ở Trung Châu liền rơi vào tình cảnh bị người người kêu đánh.
Chỉ có thể bị ép chuyển sang hoạt động ngầm, kéo dài hơi tàn...
Hiện tại ma đạo ở Đại Chu thần triều đã là một cái kiêng kị, mà tu sĩ ma đạo cũng bị người người muốn tru diệt!
...
Sau một lát, một vị lão giả với sắc mặt tái nhợt đi vào đại điện.
Khuôn mặt của hắn âm trầm, một cái mũi ưng, càng làm cho hắn tăng thêm mấy phần khí tức âm lệ.
Khí tức khắp người cực kì thâm hậu, cảnh giới thình lình đã là Ngọc Đài cảnh đỉnh phong!
Chỉ bất quá sắc mặt của hắn xám xịt, khí tức tràn đầy suy sụp.
Vả lại khí tức phù phiếm, hiển nhiên là bị thương không nhẹ...
Hắn cúi đầu thật sâu về phía Sở Hư, cung kính nói: “Vạn Đoạn Cừu, gặp qua Thần Hầu Thế tử.”
Sở Hư mỉm cười, thản nhiên nói: “Không cần đa lễ.”
Dứt lời, quan sát tỉ mỉ Vạn Đoạn Cừu một phen, mỉm cười nói: “Nhắc mới nhớ, đây là lần đầu ta gặp ma tu, cũng xem như mở rộng tầm mắt.”
Vạn Đoạn Cừu cười khổ một tiếng, trong lòng tràn đầy đắng chát.
"Nhiều năm trước, đệ tử và thị nữ của lão phu trộm một cái bảo vật của tại hạ, trốn ra ngoài.
Những năm gần đây, lão phu vẫn luôn truy tìm tung tích của hai người này, cuối cùng tra ra bọn hắn đang ẩn nấp ở trong đế đô.
Lần này ta chui vào đế đô, chính là muốn âm thầm điều tra hai người này, chỉ là..."
Trong lòng Vạn Đoạn Cừu đắng chát, mình đã rất điệu thấp và cẩn thận, lần này tiến về đế đô cũng không có làm việc ác gì.
Chỉ là muốn tìm hai người kia mà thôi.
Không nghĩ tới, vẫn là bị người phát hiện.
Hơn nữa còn là Tố Thần Hầu phủ!
Nghĩ tới đây, trong lòng Vạn Đoạn Cừu cũng chỉ có thể bất đắc dĩ, vận khí của mình thật sự là quá tệ!
Mặc dù hắn là ma tu, ngày thường đi lại ở thế giới ngầm.
Nhưng mà cũng biết rõ, Tố Thần Hầu phủ này rốt cuộc là một quái vật khổng lồ như thế nào!
Đây chính là siêu cấp thế lực của Đại Chu thần triều!
Mấy ngày trước còn đang ẩn giấu bên trong một chỗ dân cư ở đế đô, liền bị một vị tồn tại kinh khủng xuất thủ bắt được.
Mà thân là Ngọc Đài cảnh đỉnh phong, thậm chí cũng không kịp phản ứng!
Vả lại nếu không phải vị tồn tại kia muốn giữ lại tính mạng của mình, e là lúc ấy bản thân cũng đã bị bóp chết!
Hiện tại Vạn Đoạn Cừu đối mặt với Sở Hư, trong lòng chỉ có kính sợ.
Chứ đừng nói chi là hắn còn có thể ẩn ẩn cảm giác được, trên người mình đang có mấy đạo khí thế nhằm vào.
Hiển nhiên là cao thủ của Tố Thần Hầu phủ đang đề phòng mình.
Chỉ cần là mình có chỗ dị động nào, tất nhiên là sẽ trong tức khắc gặp phải một kích lôi đình!
Sở Hư mỉm cười, lại luôn cảm thấy cái kịch bản này có chút quen thuộc.
Hắn nhẹ giọng nói: “Lần này mời ngươi tới đây, là có chuyện muốn bàn giao cho ngươi đi làm.”
Vạn Đoạn Cừu cũng dứt khoát, nói thẳng: “Tùy ý Thế tử phân phó!”
Nhưng trong lòng thì đang buồn bực, vị Thần Hầu Thế tử này muốn hắn đi làm chuyện gì?
Mặc dù mình cũng coi là một cao thủ, nhưng mà ở trước mặt Tố Thần Hầu phủ, căn bản chính là một con kiến hôi.
Tố Thần Hầu phủ tùy tiện phái ra một cao thủ, cũng là bá chủ có thể xưng bá một châu ở ngoại giới!
Sở Hư mỉm cười, nhẹ giọng nói: “Ta cần ngươi xác nhận một người, xác nhận hắn bị ma tu đoạt xá.”
Dứt lời, liền nói kế hoạch cho Vạn Đoạn Cừu nghe.
Mà con mắt của Vạn Đoạn Cừu càng ngày càng mở to ra, không thể tin được nhìn qua Sở Hư, thần sắc cũng trở nên càng thêm e ngại.
Trong lòng của hắn lẩm bẩm nói:
"Mẹ nó, đều nói ma đạo ta tàn nhẫn vô tình, xảo trá vô thường.
Thế nhưng ma đạo ta so với những đệ tử thế gia này, thật sự là tiểu vu gặp đại vu!
Đây mới thật sự là độc ác a!"
Vừa rồi Sở Hư, rõ ràng là để cho hắn xác nhận Sở Thiên người này đã bị ma tu đoạt xá!
Vạn Đoạn Cừu thấp giọng nói: "Thần Hầu Thế tử, thế nhưng ta cùng vị Sở Thiên kia vốn không có quen biết... Mà hắn quả thực không có bị ma tu đoạt xá.
Liền xem như ta xác nhận... Những người khác sẽ tin sao?"
Sở Hư đi tới trước cửa sổ, đứng chắp tay, nhìn cảnh sắc ở nơi xa.
Trên mặt lộ ra vẻ mỉm cười, thong thả nói: “Sẽ tin.”
"Bởi vì mọi người, chỉ tin tưởng sự việc mà bọn hắn thấy.
Càng chỉ tin tưởng sự việc mà bọn hắn mong muốn xảy ra!"
Sở Hư đứng chắp tay, khí độ bất phàm, phảng phất là một trích tiên nhân giáng lâm trần thế.
Nhưng mà ở trong mắt Vạn Đoạn Cừu, vị Thần Hầu Thế tử này, lại là tồn tại ngoan độc hơn cả ma đạo.
Quả thật chính là một ác ma khoác lên da người!