Sau khi Tô Vi Nhiễm và Sở Hư nói chuyện với nhau một hồi, liền cáo từ rời đi.
Mặc dù lần bái phỏng này, để ấn tượng nàng về Sở Hư có chỗ đổi mới, nhưng cũng chỉ như vậy mà thôi.
Ở trong lòng Tô Vi Nhiễm, Sở Thiên vẫn là trọng yếu hơn cả.
Sở Thiên và nàng quen biết đã lâu, nàng cũng là cực kì thưởng thức tính cách kiên nghị bất khuất kia của Sở Thiên, coi Sở Thiên là bạn thân, xem hắn như là huynh trưởng.
Sở Hư này đương nhiên là cực kì xuất sắc, có chút khác biệt với những gì mà Sở Thiên nói.
Nhưng mà trong lòng Tô Vi Nhiễm vẫn là vừa ý Sở Thiên hơn.
Nếu Sở Thiên đã cực kì oán hận Sở Hư, nàng liền sẽ duy trì khoảng cách với Sở Hư...
Sở Hư nhìn qua bóng lưng rời đi của Tô Vi Nhiễm, đứng chắp tay, trên mặt để lộ ra tiếu dung sâu xa khó dò.
Hắn nghe được âm thanh nhắc nhở của hệ thống:
“Khí vận chi tử Sở Thiên và Tô Vi Nhiễm sinh ra khoảng cách, ảnh hưởng đến vận mệnh của khí vận chi tử, cướp đoạt 20 điểm giá trị khí vận, thu hoạch được4000 điểm giá trị nhân vật phản diện.”
Mà bảng hệ thống, cũng hiện lên ở trước mặt Sở Hư.
"Túc chủ: Sở Hư
Thân phận: Thế tử của Tố Thần Hầu phủ
Tu vi: Huyền Đan cảnh ngũ trọng.
Thể chất: Thái Huyền Thần Thể
Công pháp tu hành: Thái Cổ Thần Huyền Kinh (đương thời kinh điển, tiến độ: Tầng ba)
Pháp bảo: Huyền Pháp Đạo Kiếm (Thiên giai), Trấn Châu Thần Đỉnh (Chuẩn Thánh khí), Thiên La Tán (Thiên giai), Lượng Kiếp Trận Đồ (sát phạt chi bảo)
Đẳng cấp khí vận: 1
Giá trị khí vận ngoài định mức: 30
Kim thủ chỉ: Không
Giá trị nhân vật phản diện: 6000 "
Nhìn qua giá trị nhân vật phản diện và giá trị khí vận gia tăng, Sở Hư hài lòng cười một tiếng, cuối cùng không uổng phí hắn biểu diễn trò hay này cho Sở Thiên!
...
Tô Vi Nhiễm trở lại bên trong đại điện, liền phát hiện Sở Thiên cũng đến, trên mặt không khỏi lộ ra tiếu dung: “Sở huynh, ngươi đã đến.”
Nhưng mà Sở Thiên chỉ là vẻ mặt âm trầm, lạnh lùng nhìn nàng, cười lạnh nói: “Đúng vậy a, ta tới.”
Đại mi của Tô Vi Nhiễm hơi nhíu, không hiểu vì sao Sở Thiên lại có loại thái độ này.
Nhẹ giọng nói: “Sở huynh, ngươi thế nào, là đã xảy ra chuyện gì sao?”
Đã xảy ra chuyện gì sao?
“Ha!” Sở Thiên giận quá hóa cười, Tô Vi Nhiễm thật coi hắn là kẻ ngu sao!
Còn hỏi là đã xảy ra chuyện gì?
Nếu không phải nàng không có sắp xếp ổn thỏa, làm sao bản thân hắn lại bị người nhục nhã?!
Mà Sở Thiên bỗng nhiên lại nghĩ đến một loại khả năng.
Đó chính là Tô Vi Nhiễm tạm thời muốn gặp riêng Sở Hư, không muốn để cho mình trông thấy.
Cho nên mới cố ý không có phân phó Vạn Tượng Lâu!
Sở Thiên càng nghĩ càng cảm thấy đúng, nộ khí trên mặt rốt cuộc cũng không kìm nén được.
Mà Tô Vi Nhiễm lại căn bản không thể nào hiểu được làm sao Sở Thiên lại đột nhiên vô duyên vô cớ nổi giận, còn lo lắng hỏi: “Sở huynh, rốt cuộc là thế nào?”
Sở Thiên nhìn qua Tô Vi Nhiễm còn "Giả bộ như vô tội", nổi giận đùng đùng nói: "Ta thế nào? Ngươi cùng tên Sở Hư kia trò chuyện vui vẻ, còn hỏi ta thế nào?
Tô Vi Nhiễm, ta thật sự là nhìn lầm ngươi!
Thì ra ngươi cũng là loại người thấy sang bắt quàng làm họ!"
Nghe được khẩu khí mỉa mai chất vấn kia của Sở Thiên, gương mặt xinh đẹp của Tô Vi Nhiễm, cũng là âm trầm xuống.
Nàng coi trọng Sở Thiên là thật, coi Sở Thiên là hảo hữu, thậm chí có hảo cảm nhất định, cũng không phải giả.
Nhưng mà đây cũng không có nghĩa là nàng phải chịu đựng mọi việc ở trước mặt Sở Thiên!
Tô Vi Nhiễm chính là quý nữ của đỉnh cấp môn phiệt Tô gia ở đế đô, đương kim Đế Sư là tổ phụ của nàng.
Cho dù nội tình của Tố Thần Hầu phủ thâm hậu hơn Tô gia, nhưng mà nàng cũng không cần đi nịnh bợ Sở Hư!
Tô Vi Nhiễm cũng là nữ tử với tính tình cực kì cao ngạo lạnh lùng, từ nhỏ đã là ‘sao vây quanh trăng’, sao có thể nhịn được tức giận?
Bây giờ bị Sở Thiên vô duyên vô cớ mỉa mai, trong lòng cũng không khỏi nổi cơn tức giận.
Mặc dù nàng muốn giải thích, cái này chỉ là lễ nghi quy củ giữa các thế gia, nhưng mà giờ phút này cũng là lười nhác giải thích.
Tô Vi Nhiễm nhếch miệng mỉm cười, lại đi đến Cung Nguyệt Sương, cũng không tiếp tục nhìn Sở Thiên nữa.
Mà sau khi Sở Thiên nói ra những câu nói kia, trong lòng liền hối hận.
Hắn nói quá nặng đi!
Mặc dù hắn đối với chuyện Tô Vi Nhiễm chủ động bái phỏng Sở Hư cũng cực kỳ bất mãn, nhưng mà hắn thật sự rất yêu Tô Vi Nhiễm, muốn cùng nàng chung sống cả đời.
Thấy bộ dáng tức giận kia của Tô Vi Nhiễm, phẫn nộ trong lòng Sở Thiên đột nhiên biến mất, lập tức liền luống cuống.
Hắn lại lắp bắp nói: “Vi Nhiễm, là ta quá nặng lời, ngươi đừng để trong lòng đi, ngươi biết đấy, ta cùng với tên Sở Hư kia có thù không đội trời chung...”
Tô Vi Nhiễm thấy Sở Thiên xin lỗi, không khỏi than nhẹ một tiếng, nhẹ giọng nói: "Sở huynh, ta biết rõ ngươi cực kì ghét cay ghét đắng Sở Hư.
Chỉ là ngươi không thể..."
Kỳ thật Tô Vi Nhiễm muốn nói là không thể có quá nhiều thành kiến.
Chỉ là gặp thần sắc kích động kia của Sở Thiên, biết rõ nếu như nói tiếp thì sẽ kí©h thí©ɧ đến Sở Thiên.
Đành phải dừng lại không nói, nhưng trong lòng thì âm thầm lắc đầu.
Sở huynh, có chút cực đoan a...
Bên trong đại điện, lâm vào ngột ngạt, Tô Vi Nhiễm và Sở Thiên đều là giữ im lặng, hoàn toàn khác biệt với lần gặp mặt vui vẻ cười nói trước kia.
Sở Thiên nhiều lần muốn nói cái gì, nhưng vẫn là không nói ra được.
Hắn nhìn qua thân ảnh tuyệt mỹ của thiếu nữ kia, trong lòng rất là thống khổ.
Bởi vì hắn có thể cảm nhận được, mặc dù giờ phút này mình ngay ở bên người Tô Vi Nhiễm.
Nhưng mà khoảng cách giữa hắn và Tô Vi Nhiễm, tựa hồ là càng ngày càng xa...