Chương 14

Hai vị trưởng lão Kim Đan tuy đã biết trước nhưng vẫn trở tay không kịp.

Hai tà tu Kim Đan cảnh quấn lấy hai vị trưởng lão Kim Đan của Phượng gia và Bạch gia, bên cạnh hắn là một tà tu Trúc cơ hậu kỳ đang bao vây Phượng Vãn và Phượng Thanh Thanh.

Mục tiêu của bọn chúng rất đơn giản, bọn chúng để mắt đến nhan sắc của Phượng Thanh Thanh.

Trong tu chân giới, những nữ tu giả xinh đẹp, tu vi cao rất dễ gặp nguy hiểm.

Vì lý do này, nhiều nữ tu giả đã sử dụng pháp khí để thay đổi diện mạo của mình.

Phượng Thanh Thanh vừa đột phá đến luyện khí kỳ cấp tám, dù nàng tài năng đến đâu cũng không thể là đối thủ của Trúc cơ hậu kỳ, đó là cả một khoảng cách không phải lớn một chút.

Đối với một đối thủ mạnh mẽ như vậy, Phượng Thanh Thanh không hề sợ hãi mà chỉ bình tĩnh mỉm cười.

Nàng đưa Phượng Vãn về phía Bạch Dịch Thần.

"Giúp ta bảo vệ nàng."

Bạch Dịch Thần nhìn dáng người nhỏ bé đang sắp đυ.ng trúng mình thì lắc người né tránh. Nhưng khi thấy Phượng Vãn sắp ngã sấp xuống thì hắn lại lấy tay túm lấy lưng áo của nàng. Sau khi yêu cầu Phượng Vãn đứng yên, hắn yên lặng kéo giãn khoảng cách của hai người.

Không thể tu luyện , Phượng Vãn có cảm giác thật tệ. Gặp phải những chuyện nguy hiểm như vậy, nàng chỉ có thể bất lực đứng yên một chỗ, nếu có người muốn tấn công nàng thì chỉ cần một ngón tay, nàng có thể sẽ trở thành tro bụi.

Để không cản trở Phượng Thanh Thanh chiến đấu, nàng xoay người trốn sau lưng Bạch Dịch Thần.

Bên kia, Phượng Thanh Thanh cùng Phượng Kỳ Hàn hợp sức chiến đấu với tà tu Trúc cơ hậu kỳ.

Một con tiểu hoả long to bằng cánh tay trẻ con gào thét lao thẳng đến tê tà tu Trúc cơ hậu kỳ, Phượng Kỳ Hàn cũng không chậm trễ, hai tay nhanh chóng bắt quyết, những thuật pháp thuỷ và thổ thay nhau tấn công hắn.

Tên tà tu Trúc cơ hậu kỳ thấy vậy lập tức cười to khinh bỉ, hắn nâng tay và bắn ra một thanh kiếm bằng nước chém vào tiểu hoả long.

Thuỷ và Hoả khắc chế lẫn nhau, muốn biết ai sẽ áp chế ai thì phải xem tu vi của người nào mạnh hơn.

Các pháp thuật hệ thuỷ trong giai đoạn Luyện khí kỳ dĩ nhiên là không thể so sánh với pháp thuật hệ thuỷ giai đoạn Trúc cơ cảnh.

Nhìn thấy tiểu hoả long bị phân tán, Phượng Thanh Thanh liền bắn những quả cầu lửa to bằng nắm tay về phía tà tu Trúc cơ hậu kỳ.

Phượng Kỳ Hàn cũng không ngồi không, hắn vừa phòng thủ, vừa tìm cách tấn công vào những lỗ hổng của địch nhân.

Phượng Thanh Thanh đang chiến đấu kịch liệt, không chú ý đến một con tiểu yêu thú cấp ba đang yên lặng nhìn Phượng Vãn.

Yêu thú cấp ba đã có đủ trí thông minh, nó tương đương với một cao thủ Trúc cơ cảnh trung kỳ.

Yêu thú, động vật, thực vật.. từ khi sinh ra đã có giác quan cực kì nhạy cảm với vạn vật trên đời.

Trong mắt mọi người, Phượng Vãn chỉ là phàm nhân chưa tu luyện.Tuy nhiên, con tiểu yêu thú này đã phát hiện ra một khí tức khác trên người nàng.

Tiểu yêu thú há miệng, để lộ những chiếc răng sắt nhọn và phát ra âm thanh như tiếng kêu của một tiểu hài tử.



"Mau bịt tai lại."

Bạch Dịch Thần khẽ hét lên, đông thời giơ tay lên và chém ra một luồng kiếm khí về phía con tiểu yêu thú kia.

Yêu thú tiểu cổ khuyển gào khóc như một tiểu hài tử và âm thanh đó có thể huyễn hoặc lòng người.

Tất nhiên Phượng Vãn biết con tiểu cổ khuyển này mạnh mẽ và khó đối phó như thế nào, bởi vì loài yêu thú này xuất hiện rất nhiều trong toàn bộ cốt truyện.

Đây chỉ mới là con tiểu yêu thú cấp thấp, trong tương lai sẽ xuất hiện những con cấp bậc cao hơn.

Khi con tiểu cổ khuyển mở miệng thì Phượng Vãn đã bịt chặt tai, nhưng âm thanh vẫn xuyên thấu vào mu bàn tay khiến tâm trí nàng mê mẩn.

Kiếm ảnh lẫn với sức mạnh của tia chớp lại loé lên, con tiểu khuyển cấp ba bị cắt đứt bàn chân trước, nó tức giận và gầm lên, nhe ra những cái răng nanh màu trắng dữ tợn.

Bạch Dịch Thần không hề bối rối, xua tay và chém xuống một kiếm mạnh mẽ kèm theo những tia sấm chớp.

Bởi vì luyện kiếm từ nhỏ nên dáng người Bạch Dịch Thần đặc biệt cao lớn, khi chiến đấu với yêu thú cấp ba, phong thái càng đẹp hơn, khiến mọi người không khỏi bị mê hoặc.

Phượng Vãn nhìn tình thế trước mắt, tự nhủ phải tự bảo vệ mình thật tốt mới là cách giúp đỡ tốt nhất lúc này, không thể để đối phương lợi dụng tình thế.

Phượng Thanh Thanh và Bạch Dịch Thần mặc dù rất mạnh mẽ, nhưng suy cho cùng cấp bậc của bọn họ cách quá xa địch thủ nên trên người cũng chịu nhiều vết thương lớn nhỏ.

Phượng Vãn giữ quả trứng quái vật bằng một tay, còn tay kia giữ chặt thanh kiếm pháp thuật và thận trọng nhìn xung quanh.

Đột nhiên một con cổ khuyển cấp hai bay về phía nàng. Phượng Vãn nhanh chóng né tránh và giơ tay chém ra một kiếm.

Nàng không có linh lực duy trì nên mặc dù đánh trúng một kiếm vào con cổ khuyển nhưng không gây ra tổn hại gì, ngược lại càng khiến nó tức giận hoàn toàn.

Tiểu cổ khuyển cấp hai ngẩng đầu gầm lên, Phượng Vãn lần này không kịp bịt tai lại, tâm trí trong nháy mắt đã bị khống chế.

Đôi mắt của tiểu cổ khuyển cấp hai hiện lên ánh sáng kiêu ngạo và nham hiểm, điều khiển tâm trí Phượng Vãn, sai khiến nàng đi về phía nó.

Phượng Thanh Thanh đang bị quấn lấy không thể thoát ra, chỉ có thể hét lên.

"Khoan đã, muội muội, dừng lại ngay."

Pháp thuật mạnh mẽ nhất của tiểu cổ khuyển là làm mê hoặc tâm trí con người, vì vậy tiếng hét của Phượng Thanh Thanh không có tác dụng gì cả.

Trưởng lão Kim Đan của Phượng gia vô cùng sốt ruột, nhưng ông bị tên tà tu quấn chặt không tha.

Ngay khi mọi người cho rằng Phượng Vãn sắp tán thân bụng yêu thú thì Phượng Vãn nghe tiếng Phượng hoàng hót giòn tan trong hải thức.

Hải thức rung chuyển, con ngươi đen nhẹ chuyển động, nhưng bước chân nàng vẫn không ngừng lại, tiếp tục đi về phía trước.

Con tiểu cổ khuyển hoàn toàn buông lỏng cảnh giác, nó chỉ xem đây là một nhân loại không có tu vi, căn bản không có sức phản kháng.



Ngay khi tiểu cổ khuyển chuẩn bị nuốt chửng Phượng Vãn vào bụng, thì Phượng Vãn di chuyển rất nhanh, thanh kiếm Pháp thuật đâm thẳng vào đầu con tiểu cổ khuyển, một kiếm chính xác và mạnh mẽ.

Con tiểu cổ khuyển cúi xuống một lúc, đầu nó chảy máu, nhưng vì Phượng Vãn không có linh lực nên không phải vết thương chí mạng với nó.

"Núp cho kĩ vào."

Bạch Dịch Thần ném Phượng Vãn trở lại như ném một con gà, và đưa tay vung kiếm của mình về phía con tiểu cổ khuyển kia.

Tiểu cổ khuyển cấp hai tương đương với Luyện khí kỳ hậu kỳ và Bạch Dịch Thần cũng đang ở giai đoạn này. Một kiếm này trực tiếp chém con yêu thú cấp hai làm đôi.

Phượng Vãn chớp mắt, nhanh quá, tộc độ và sức mạnh của kiếm tu thật đáng kinh ngạc.

Các trưởng lão Kim Đan của Phượng gia và Bạch gia cũng sử dụng Pháp khí để gài bẫy hai tên tà tu. Họ quay lại và giải cứu những đệ tử trẻ tuổi của hai gia tộc, tạo ra một trận pháp phòng thủ để bảo vệ bọn họ và nhanh chóng rời khỏi Lạc Tiên thành.

Sau trận chiến vừa rồi, một số đệ tử đã sâu sắc nhận ra một điều. Trong tu chân giới, không chỉ phải giàu ý chí tu luyện mà còn có rất nhiều cơ hội đi kèm với nguy hiểm, nếu không cẩn thận sẽ trực tiếp ngã xuống.

Con đường tu tiên rất dài, và họ chỉ là những hạt bụi trong vô vàn hạt bụi mà thôi.

Sau khi rời khỏi thành Lạc Tiên, Các trưởng lão Kim Đan của hai gia tộc Phượng gia và Bạch gia lần lượt ném ra những lá bùa dịch chuyển tức thời đắt tiền và quay trở về Phượng Kỳ thành ở Nam Hoang.

Trở về nhà chính Phượng gia, trưởng lão Kim Đan đưa Phượng Vãn và những người khác đến gặp chấp sự trưởng lão để bàn giao, sau đó nhanh chóng đi tìm gia chủ.

Sau khi đăng ký thông tin của ba người, trưởng lão chấp sự sắp xếp cho Phượng Thanh Thanh và Phượng Kỳ Hàn vào học viện của gia tộc.

Về phần Phượng Vãn, đây là lần đầu tiên ông gặp phải tình huống đặc biệt như vậy, Tam ca vừa dặn hắn là linh căn của nha đầu này cần phải kiểm tra lại.

Việc sắp xếp cụ thể cho Phượng Vãn chỉ có thể đợi quyết định của tộc trưởng vậy.

Phượng Thanh Thanh tuy rằng lo lắng cho Phượng Vãn, nhưng nàng cũng không dám làm trái gia quy, nên chỉ có thể cùng Phượng Kỳ Hàn đến học viện đợi nàng.

Điều khiến Phượng Thanh Thanh vui vẻ là sau khi đến đây, nàng sẽ không yếu ớt như khi ở Nhân giới. Chỉ riêng ở đây thôi mà linh khí đã hơn Nhân giới gấp nghìn lần.

Phượng Vãn đi theo trưởng lão chấp sự đến từ đường của Phượng gia.

Chẳng bao lâu, gia chủ Phượng gia và hai trưởng lão cùng tới.

Để đảm bảo an toàn, gia chủ trực tiếp dùng tay tạo ấn, tạo thành một kết giới bao quanh từ đường.

Một tia sáng loé lên, kết giới biến mất, những người có tu vi thấp sẽ hoàn toàn không phát hiện ra sự tồn tại của kết giới này.

Trong số các trưỡng lão đi cùng gia chủ, một người là trưởng lão Kim Đan Phượng Túc, người đã hộ tống nàng từ Nhân giới đến đây, và người còn lại là Phượng Mậu, người trông coi Tàng Kinh Các.

Phượng Túc thuật lại tất cả mọi chuyện cho gia chủ và Phượng Mậu nghe, chuyện linh căn của Phượng Vãn ông kể rất chi tiết.

Sau khi Phượng Túc nói xong, tất cả đều trầm mặc, sau đó hướng Phượng Vãn đánh giá nàng.

"Ta trước đây chưa từng gặp qua tình huống này, cũng có lẽ quả cầu pha lê dùng để kiểm tra linh căn có vấn đề, không bằng bây giờ chúng ta hãy thử lại lần nữa."