Một vài sợi tóc mái của y cũng dính vào trán vì mồ hôi, môi bị cắn đến đỏ bừng, lông mày hơi cau lại, dường như đang cố gắng hết sức để ngăn chặn cơn sóng tìиɧ ɖu͙© đang dâng lên.
Diệp Khâm không có tâm trạng cãi nhau với Phó Minh Tu, hắn nhìn chằm chằm vào mặt Phó Minh Tu, mím chặt môi, không nói gì.
"Thôi nào, đừng giận nữa, tôi chỉ muốn làm cho bầu không khí của chúng ta dịu đi một chút..." Omega lẩm bẩm nói.
Diệp Khâm cau mày, Phó Minh Tu như vậy khiến hắn có chút không quen, hoặc nói... không biết phải làm sao.
Trong ký ức của hắn, Phó Minh Tu luôn mạnh mẽ và bình tĩnh, ngay cả sau khi bắn hắn, y vẫn có thể bình tĩnh buông súng, nhẹ nhàng xoay người rời đi.
"Tôi đã nói với những người bảo vệ không có đầu óc của anh một tiếng, họ đã trực tiếp cho tôi vào ... Tôi phải cảm ơn anh vì chưa tìm tôi để tính sổ đấy." Phó Minh Tu nói, y ôm Diệp Khâm càng lúc càng chặt, nhưng toàn thân vẫn có chút không khống chế được mà trượt xuống đất.
Omega trong thời kỳ động dục đặc biệt yếu ớt, lúc này Phó Minh Tu có thể tỉnh táo nói chuyện với Diệp Khâm như vậy cũng là nhờ vào ý chí đáng kinh ngạc.
Mặc dù Phó Minh Tu là người của Thái tử, nhưng lại là thế lực mà Thái tử bí mật lôi kéo, ngay cả trước khi Diệp Khâm đăng cơ, cũng không có mấy người biết y là người của Thái tử.
Thêm vào đó, mặc dù Diệp Khâm đã nhổ cỏ tận gốc tất cả các thế lực của Thái tử, nhưng vẫn chưa bao giờ động đến Phó Minh Tu, mọi người vẫn nghĩ rằng Phó Minh Tu vẫn là Phó tướng quân.
Diệp Khâm nghĩ đến đây, trong lòng cười một tiếng, xem ra bây giờ thật sự là chuyện mỉa mai đến cùng cực.
Người phía sau đã sắp không chống đỡ nổi nữa, y dựa vào vai Diệp Khâm thở dốc không ngừng: "A Khâm... tôi khó chịu quá..."
Omega không thể kiềm chế được mà đưa mặt lại gần cổ Diệp Khâm, cố gắng dùng tin tức tố của Alpha để giảm bớt cảm giác nóng rát. Nhưng điều này chắc chắn là uống rượu độc để giải khát, tin tức tố nồng nặc của Alpha khiến cơn động dục trên người Omega càng thêm mãnh liệt, Phó Minh Tu nhắm mắt lại, lý trí gần như bị thiêu rụi, cổ họng không khỏi phát ra vài tiếng thở dốc vô nghĩa.
Sau khi phát hiện ra người phía sau là Phó Minh Tu, sự kiềm chế của Diệp Khâm đã gần như sụp đổ, tin tức tố đã không thể kìm nén được mà bộc phát ra ngoài.
Tin tức tố của Alpha và Omega giống như một điều chỉnh phản hồi tích cực, tăng trưởng lẫn nhau, Diệp Khâm dù trong lòng có dặn mình không được mềm lòng với người này một chút nào, nhưng vẫn không nhịn được mà đột nhiên quay người ôm lấy người phía sau.
Lúc này, cả người Omega này đều ướt đẫm mồ hôi, y cụp mắt xuống, dường như ngay cả ý thức cũng không còn tỉnh táo.
Mái tóc đen dán vào thái dương, má trắng nõn ửng hồng, đôi mắt luôn lạnh lùng hơi nheo lại, phác họa ra khóe mắt đỏ ửng. Người đàn ông dịu dàng mà tuyệt tình, mạnh mẽ mà bình tĩnh trong ký ức đó, lúc này lại tràn đầy vẻ quyến rũ.
Vừa rồi chỉ quay lưng lại, Diệp Khâm đã bị tin tức tố và sự đυ.ng chạm sau lưng làm tan rã ý chí, lúc này quay đầu lại, thấy người mà hắn ngày đêm thương nhớ, hận thấu xương lại yêu thấu tủy, thấy y tình trạng này, lý trí càng ở bên bờ vực sụp đổ.
Hắn hung hăng véo cằm người trước mặt, nâng y lên, lạnh lùng chất vấn: "Cậu đến đây làm gì?"