Quyển 1 - Chương 4

Hà Ninh mơ thấy một giấc mơ đáng ghét.

Trong mơ cậu bị Andel trói vào ghế. Không biết quần cậu đã mất tích khi nào, chỉ biết hai chân cậu bị cột vào hai bên tay vịn hình thành tư thế cực kỳ đáng xấu hổ. Andel cứ lẳng lặng đứng trước mặt cậu rồi cởϊ áσ ra để lộ thân thể cường tráng.

Andel là quý tộc được nhận nền giáo dục tốt đẹp của gia đình từ nhỏ. Đương nhiên nền giáo dục đó cũng bao gồm huấn luyện thể hình nên Andel chính là kiểu người cởi ra thì đô mà mặc vào thì gầy. Hắn vốn đã đẹp trai lắm rồi, giờ cởi ra như này lại càng bùng nổ hormone nam tính.

Chỉ tiếc là khi ở trong mơ Hà Ninh không hề có thời gian thưởng thức độ đẹp trai của người bạn tốt này, chỉ biết run rẩy chất vấn:

“Tại sao?”

Tại sao lại trói tôi? Tại sao lại cởϊ qυầи của tôi? Tại sao cậu lại cởϊ qυầи áo trước mặt tôi? Cậu muốn hỏi hết tất cả nhưng khi chạm phải ánh mắt của Andel thì cậu đã hiểu, hiểu hết.

Andel - bạn cùng phòng đáng quý của cậu đang tiến dần về phía cậu.

“Không, cầu xin cậu, đừng như vật, Andel…” Hà Ninh cảm thấy cực kỳ khủng hoảng đối với việc Andel lại gần. Trình độ tiếng Anh của cậu tự dưng trở về con số không, còn suýt cắn phải đầu lưỡi nhiều lần.

Nhưng Andel lại không thèm để ý đến sự sợ hãi của Hà Ninh. Hắn chỉ chuyên tâm hôn lên mặt cậu rồi từ từ di chuyển đến cánh môi.

Hà Ninh nghiêng đầu muốn tránh thoát nhưng lại bị Andel bóp mặt ép quay lại, ép phải nhận lấy nụ hôn đó.

Nụ hôn của Andel trượt dài xuống dưới rồi gặm nhấm xương quai xanh và đầu vai ấy thật mạnh. Một giây trước răng hắn còn ve vãn điểm đỏ trước ngực Hà Ninh mà ngay giây sau đã mυ"ŧ mạnh, lại còn dùng tay đi trêu đùa đầṳ ѵú bên kia để không bên nào bị thất sủng nữa chứ.

Hà Ninh bị hắn tra tấn đến mức ứa nước mắt. Cậu nức nở xin tha: “Cầu xin cậu… Andel… Đừng như vậy mà! A! Ừm ha… Nhẹ một chút…”

“Tiếc thật đấy, sao vυ" Tiểu Ninh lại không có sữa nhỉ?” Andel buông tha hai đầṳ ѵú bị tra tấn thân tàn ma dại, cả hai bên đã sáng lấp lánh và đứng thẳng trong không khí, lớn hơn hẳn ban đầu.

Trong giọng nói của Andel tràn ngập sự tiếc hận. Còn Hà Ninh thì muốn mắng cha chửi mẹ hắn lắm rồi, ông đây là đàn ông, đàn ông real! Mà đàn ông real thì sao sản xuất ra sữa cho mi bú được! Thứ biếи ŧɦái gì đâu không!

“Chắc phải mang thai mới có được.” Andel chỉ lẩm bẩm rồi hôn lên bụng Hà Ninh. Ánh mắt hắn chăm chú, chứa đựng quyết tâm nhất định phải được, hắn cứ nhìn chằm chằm vào bụng Hà Ninh khiến cậu cũng căng thẳng theo, tý thì nghĩ bản thân mang thai được luôn ấy.

“Andel, với tư cách là một người bạn, tôi thật sự, thật sự không thể chấp nhận được lời nói đùa này của cậu.” Hà Ninh bình tĩnh lại chuẩn bị ứng phó. Đầu Andel vẫn dán vào bụng cậu, nhìn từ góc này Hà Ninh có thể thấy được xoáy tóc trên đỉnh đầu hắn.

Vì tư thế đáng xấu hổ này nên chỉ cần Andel cúi đầu xuống tí nữa thôi là sẽ chạm mặt thằng em của cậu ngay. Hà Ninh khẩn trương đến độ cuộn hết cả ngón chân lại, sợ Andel phấn khích quá xong làm liều thì chết dở.

“Tiểu Ninh, tôi hy vọng em biết rõ thân phận của mình.” Andel dùng giọng Anh dịu dàng chuẩn đét nói với Hà Ninh, căn bản không quan tâm tới ý cậu muốn nói: “Sau ngày hôm nay em sẽ là vợ tôi.”

“Chúng ta sẽ đi đăng ký kết hôn, em sẽ mang trong mình giọt máu của tôi.” Andel cười.

Lông tơ Hà Ninh dựng ngược cả lên, buột miệng nói ra tinh túy trong văn học Trung Quốc: “Não còn ổn không?”. Tuy cậu chưa từng thấy Andel nói tiếng Trung nhưng ai biết hắn không biết tiếng Trung thật hay không.

Quả nhiên Andel nghe hiểu. Song hắn lại tỏ vẻ không hề để bụng mà chỉ cười cười.

Hắn duỗi tay cầm lấy thằng em bơ vơ trong không khí của Hà Ninh, hai chân cậu đều bị trói nên không thể phản kháng lại nên chỉ có thể thụ động để người khác tuốt cho mình.

Trong bàn tay giàu kỹ thuật của Andel thằng em của Hà Ninh chào cờ nhanh chóng. Cậu rêи ɾỉ vài tiếng, không nhịn được mà ngửa ra sau cứ như làm vậy là có thể chống lại được kɧoáı ©ảʍ ngập trời.

Cuối cùng một vệt sáng vụt qua trong tay Andel. Cả người Hà Ninh đẫm mồ hôi, cậu như một con cá sắp chết ngạt nhưng vẫn cố gắng hấp hối giãy giụa trên thớt người khác.

Andel hài lòng nhìn tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt trong tay, khi Hà Ninh cho rằng hắn sẽ không làm ra chuyện gì kỳ lạ nữa thì ngón tay dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn đã chọc vào trong thân thể Hà Ninh.