Chương 18

"Ngọc Nhi, quên đi quá khứ. Chúng ta bắt đầu lại từ đầu"

....

Mọi đồ đạc của cô ở căn nhà cũ đều được anh chuyển về. Thủ tục chuyển trường cho Sầu Riêng cũng đã hoàn tất. Tại nơi đây, anh chắc chắn rằng sẽ cho mẹ con cô một cuộc sống thật tốt đẹp.

Tối đến, khi cả nhà đã ăn xong cơm tối. Sầu Riêng đã về phòng ngủ của mình. Con bé rất thích căn phòng này, vì nó có một chiếc giường công chúa màu hồng và rất nhiều những con gấu bông.

Anh và cô trở về phòng ngủ. Căn phòng này là nơi anh và cô từng có những phút giây hạnh phúc bên nhau. Cũng chính là căn phòng khiến cô cảm thấy bi thương và tủi hổ.

Cô đang ngồi sấy tóc trước bàn trang điểm. Anh vừa tắm xong chỉ quấn một chiếc khăn tắm ở ngang eo. Để lộ thân hình cơ bắp có tập luyện. Cảnh tượng này giống hệt bốn năm trước, chỉ là bây giờ thân phận của cô đã khác. Không còn là nhân tình của anh.

Anh nhìn đôi mắt vô hồn của cô qua cái gương ở bàn trang điểm. Anh cười dịu dàng đến gần. Cầm lấy cái máy sấy tóc cô đang cầm. Nhẹ nhàng vuốt ve những sợi tóc, đưa nó đến gần cái máy sấy.

"Trời đã rất khuya, em không nên gội đầu"

Anh bây giờ quá khác so với trước kia, quá dịu dàng. Dịu dàng đến nỗi làm cô ngẩn ngơ.

Cô cười "Gội đầu rồi đi ngủ sẽ thoải mái hơn"

"Được rồi, đợi anh sấy khô tóc cho em thì đi ngủ"

....

Trên chiếc giường lớn rộng rãi, hai con người trằn trọc mãi không thể ngủ được. Là vì lạ nhà khó ngủ hay vì có thật nhiều điều muốn nói với đối phương nhưng không biết nên bắt đầu từ đâu.

Cô xoay lưng về phía anh, muốn tìm một tư thế thoải mái nhất.

"Em không ngủ được sao?" Trong đêm, giọng của anh càng thêm trầm ấm.

"Em xin lỗi, đánh thức anh rồi"

Anh kéo người cô lại, ôm cô vào lòng "Không sao, anh cũng không ngủ được"

Cô yên lặng nằm trong vòng tay ấm áp của anh. Vì nó quá ấm áp nên cô lo sợ, sợ rằng đây chỉ là một giấc mơ. Khi tỉnh dậy tất cả sẽ tan biến, cô sẽ đau khổ và hụt hẫng đến mức nào...

Nhìn người con gái mà mình yêu thương nhất đang nằm trong lòng, bất kì người đàn ông nào không sinh phản ứng? Anh cuối đầu, hôn lên trán cô. Sau đó xuống sống mũi, cuối cùng dừng lại ở môi. Cô nằm trong lòng anh mềm mại, không phản kháng. Môi lưỡi anh dịu dàng cạy mở hàm răng đang khép chặt của cô. Cô ngoan ngoãn phối hợp với anh. Sự thật là cô cũng rất nhớ anh.

Sau một màn môi lưỡi quấn quýt khiến nhiệt độ trong căn phòng tăng cao. Anh thay đổi mục tiêu, nhẹ nhàng cởi chiếc cúc áo đầu tiên của cô ra. Gặm nhấm cổ cô, rồi đến xương quai xanh tuyệt đẹp. Đi đến đâu, anh cũng để lại những vết hôn đỏ hồng to nhỏ. Muốn đánh dấu chủ quyền là một bản năng nguyên thủy của đàn ông...

Chiếc cúc áo thứ hai rồi đến chiếc cúc thứ ba... Từng chiếc cúc áo đều được anh dịu dàng mở ra. Đến khi cảm giác lành lạnh vì cơ thể không còn một mảnh vải che đậy. Cô hiểu rằng, mình còn rất yêu anh, dù là bốn năm trước hay thời điểm hiện tại.

Chiếc khăn tắm được quấn ở eo đã bị anh gỡ ra từ bao giờ. Cả hai đối diện với nhau bằng hình thức nguyên thủy nhất giữa nam và nữ. Anh mơn man cơ thể của cô. Nâng niu, trân trọng nó như một món quà của thượng đế. Từ từ, từng chút một khơi dậy nhiệt tình trong cô. Anh hiểu quá rõ, làm thế nào sẽ khiến cô trở nên hưng phấn.

Và cô từng chút, từng chút được anh dẫn dắt đến nơi kɧoáı ©ảʍ giữa hồng trần.

Đến khi căn phòng vang lên những âm thanh yểu điệu của người phụ nữ, cùng với một tiếng thở đầy thỏa mãn của người đàn ông... Cô một lần nữa, lại là của anh.

....

Triền miên có, dịu dàng có, cuồng nhiệt có, vui sướиɠ, hạnh phúc đều có...

Đến khi đỉnh cao của sự hoan lạc, anh để lại trong cô rất nhiều tinh hoa của mình, thì thầm bên tai cô một câu

"Ngọc Nhi, sinh cho anh một đứa con"