Chương 6
"Tại sao cô lại ngu ngốc như vậy, chẳng phải tôi đã nói là trước mặt cô ta, cô không được thể hiện bất cứ thái độ hay hành động nào để bị nghi ngờ hay sao, cô đây là tự cho mình thông minh, muốn diễn vai nữ đáng thương bị cắm sừng sao. Cô đừng quên cô ấy mới là bạn gái chính thức của tôi, còn cô chỉ là tình nhân, nếu cô không giữ mình cho tốt, thì tôi cũng không cần tiếp tục với cô nữa. Chúng ta kết thúc ở đây". Trần Tâm trở về liền quát nạt lớn tiếng, còn đẩy ngã Du Mai xuống đất, hắn ta ghét nhất loại phụ nữ tự cho là đúng này. Làm hỏng kế hoạch của hắn, hắn nhất định không để cô ta yên.
"Anh, em xin lỗi. Bởi vì em quá yêu anh, cho nên thấy anh ở bên cô ta mới ghanh tỵ như vậy. Anh đừng bỏ em mà". Du Mai rất yêu Trần Tâm, cô ta hi sinh nhiều như vậy, làm sao có thể chia tay chứ. Trần Tâm nhất định phải là của cô ta. Du Mai quỳ xuống đất, ôm chặt eo anh ta, không để Trần Tâm rời đi.
"Được rồi, lần này anh bỏ qua cho em. Nhưng lần sao nếu em tự chủ trương làm bậy, anh sẽ không bỏ qua. Em phải biết bây giờ Trần Thị đang gặp khó khăn, anh nhất định phải cưới được Thang Doanh, chỉ khi cô ta trở thành người của anh, Thang gia cũng bị anh nắm trong tay, khi đó em sẽ trở thành bà Trần. Em cần gì ghanh tỵ với cô ta chứ. Ngoan có biết không". Trần Tâm nắm vai Du Mai, kéo cô ta ngồi dậy, bảo cô ta ngoan ngoãn nghe lời. Trần Tâm cũng không nỡ bỏ một tình nhân ngoan như vậy, để lại hầu hạ cho hắn cũng tốt.
"Em biết rồi, sau này em sẽ không như vậy nữa". Du Mai khóc thút thít, dáng vẻ yếu đuối vô cùng. Trần Tâm thấy cô ta như vậy lại đau lòng, hắn thích phụ nữ quỳ hắn là quỳ gối, tốt nhất xem hắn như hoàng đế mà cung phụng. Trước giờ hắn chỉ cúi đầu trước Thang Doanh để lấy lòng cô, cho nên bao nhiêu uất ức, bao nhiêu ham muốn hắn đều dùng trên người nhân tình của hắn.
Trần Tâm ôm lấy Du Mai, theo kiểu công chúa vào phòng, sau đó đóng chặt cửa lại, cũng không biết làm gì trong đó. Thang Doanh thu lại ống nhòm, cô đã cố tình thuê một căn nhà đối diện nhà Du Mai, cô nghĩ bọn hắn không dám trở lại nhà của Trần Tâm, thì nhất định sẽ đến đây. Quả nhiên là như vậy, toàn bộ hình ảnh đã bị cô thu, máy ghi âm gắn trên người của Trần Tâm cũng thu âm rất tốt. Thang Doanh mỉm cười hài lòng.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chương