Đương nhiên không phải người phục vụ nói gì, Cố Hề Lịch liền tin cái đó, có đôi khi tiêu một số tiền lớn, có được lại là tin tức giả. Tuy nhiên, lúc đó cô bức rất chặt, tên phục vụ này cô đã quan sát qua, cũng không phải người quá gian trá giảo hoạt, kinh nghiệm giao tiếp với người khác còn kém xa cô. Tuổi tác của cô tuy rằng không lớn, nhưng nhìn người lại thập phần chuẩn xác, đều là bản lĩnh do kinh nghiệm trong quá khứ mang lại, chỗ tốt của việc ép bức là sẽ không để cho nhân viên phục vụ có quá nhiều thời gian suy nghĩ,, khiến hắn không thể biên soạn ra lời nói dối hợp lý.
Tên của ba trạm dừng này, có 70-80% có thể là sự thật.
Nhưng chỉ biết tên trạm là vô dụng, cô còn phải biết thêm nhiều tin tức, ví dụ như trong ba trạm này có cái gì, điểm đến của xe buýt nào sẽ là một trong ba trạm này, hiện tại cô đang bước lên bước đầu tiên trong cuộc trường chinh vạn dặm, còn chưa biết phương hướng có phải là chính xác hay
không.
Cũng may vẫn còn thời gian, Cố Hề Lịch không nóng nảy. Nhiều bánh bao như vậy cô khẳng định là ăn không hết, vừa mới ăn một cái, trong bụng liền lửng dạ, không đến mức đói đến hốt hoảng. Trước kia khi cô bắt lấy đồ ăn, mặc kệ là chín hay sống, đều nhét hết vào miệng, tận lực nuốt vào trong bụng, có thể chứa càng nhiều càng tốt, bởi vì chỉ có ăn vào trong bụng mình, mới là của mình.
Lúc lão đầu tử nhận nuôi cô, phát hiện dạ dày đã cô đã có bệnh nền, nên cấm cô không được ăn như thế nữa, lúc có điều kiện, cô lại không thèm nhai kỹ nuốt chậm. Hóa ra trước kia cô không nghe lời, nhưng hiện tại lại ngoan ngoãn như vậy
Bánh bao phải ăn lúc nóng, hiện tại thật ra đã hơi lạnh, nhưng Cố Hề Lịch có thể ăn được bánh bao thì rất hạnh phúc, đây là món ăn cô thích nhất. Chậm rãi ăn xong bữa ăn này, nàng đi tới cạnh bên đồ vật có hình dáng như quan tài đặt ở giữa phòng khách, nằm vào trong, trên đầu có đặt dung dịch trong suốt, ngay cả khi nằm xuống vẫn có thể hô hấp bình thường.
Đây là dụng cụ thanh tẩy chất phóng xạ của Ám Vật, trong khu an toàn tư nhân căn bản không thể có được, muốn dùng nó để trị liệu một lần còn khó hơn lên trời, nhưng ở khách sạn trong Khu Phục Vụ có thể miễn phí sử dụng, nghe nói cho dù không có tinh tệ trong phòng cũng được trang bị một cỗ máy như vậy, cho dù chất phóng xạ Ám Vật trong cơ thể bằng không, cũng được nằm vào bên trong, không ai ngăn cản.
Trong khu an toàn, ngay cả khi muốn dùng máy thanh tẩy chất phóng xạ Ám Vật khó như thế, những cỗ máy giới hạn đó vẫn không ngừng hoạt động cả ngày, hoạt động 24 giờ một ngày. Có thể thấy được không phải khu an toàn không muốn phổ biến nó, dù sao cũng là bởi vì vấn đề quyền hạn sử dụng máy thanh tẩy chất phóng xạ Ám Vật, mà đã từng đã xảy ra nhiều cuộc đảo chính và bạo loạn, có thể phổ biến ai mà không nguyện ý, chỉ là số lượng có hạn, cao tầng của khu an toàn cao tầng cũng không có cách nào.
Ước chừng nằm cả đêm, Ám Vật chồng chất trong cơ thể Cố Hề Lịch mới được rửa sạch, không biết có phải ảo giác hay không, khi bò dậy khỏi quan tài, toàn thân cô đều uyển chuyển nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Buổi sáng khách sạn cung cấp buffet miễn phí, dù là miễn phí nhưng bên trong nguyên liệu gì cũng có, nếu có quá nhiều kiêng kị, tỷ như không ăn thịt người, tốt nhất đừng vào bên trong, miễn cho không muốn ăn.
Cố Hề Lịch cũng không thích tự khiêu chiến bản thân, ăn xong "Đại liễm bao" món mì sở trường của đầu bếp trong khách sạnliền ra cửa, Loại bánh bao này vừa to vừa bự. Hương vị thật sự quá tuyệt vời.
Cố Hề Lịch không định tiết kiệm tiền từ việc livestream ở cổ trạch, cô hạ quyết tâm tiêu hết số tiền đó, miễn là có thể hỏi thêm được càng nhiều tin tức. Cô ngây người ở Khu Phục Vụ hai ngày liền phát hiện, không phải du khách nào cũng rủng rẻng tiền bạc, tuy rằng cơ bản không ai có thể chống đỡ được sự hấp dẫn của tiền bạc không mở livestream,nhưng bất kỳ một ngành nghề nào cũng có người xuất sắc, có người rớt xuống đuôi xe, chân chính chủ bá nổi tiếng không nhiều lắm.
Ngoại trừ những chủ bá đứng đầu có thể thu đủ tinh tệ để hỏi thăm tin tức, thậm chí tinh tệ trong tay chủ bá hạng trung lưu cũng đều hữu hạn, cố tình những người biết được những tin tức quan trọng chân chính trong Khu Phục Vụ đều là nhân tinh, không chừng tiền tiêu hết mà người ta chỉ coi bạn như kẻ vung tiền như rác, uổng phí một hồi tâm tư.
Đây là phát hiện dựa trên quan sát của Cố Hề Lịch, Khu Phục Vụ này thực sự rất biết kinh doanh, thậm chí còn có sòng bạc ngầm, đương nhiên cũng có địa phương giải trí, ở chỗ này bảy ngày còn chưa đủ để đi dạo, chỉ cần trong túi có tinh tệ, ở đây một hai năm cũng không hề nhàm chán.
Địa phương lớn như vậy, Cố Hề Lịch mất mấy ngày liền kết giao không ít "bạn tốt", để hiểu rõ cách phân loại Vong Linh Lĩnh Vực. Chỉ cần có phân loại, thì sẽ dựa vào các thuộc tính để phân.
Ví dụ như cổ trạch, chính là một lĩnh vực khép kín, về tin tức nó, người trong Khu Phục Vụ hầu như không ai biết, bởi vì lĩnh chủ lĩnh vực này phong bế lĩnh vực của nó, vvừa không cho phép người bên ngoài vào, cũng không cho phép người bên trong đi ra. Đương nhiên ngoại trừ du khách, du khách phải đi qua Vong Linh Lĩnh Vực.
Ví dụ, công viên giải trí theo chủ đề này là một lĩnh vực mở. Lĩnh chủ tiếp nhận vong linh bên ngoài tiến vào lĩnh vực của mình, cho chúng nó chỗ dung thân, còn về phần vong linh tiến vào lĩnh vực có thể rời đi hay không, cái này không xác định được. Bất kể là có thể vào có thể ra, hay là có thể vào không thể ra, chỉ cần không phải hoàn toàn phong bế, luôn có thể truyền ra một ít tin tức.
Hỏi thăm tới lui, tin tức về chủ đề công viên giải trí là nhiều nhất.
Cố Hề Lịch không ở trong Khu Phục Vụ 564 gặp được Kiều Nguyên Bân, sau đó cô lại hỏi qua Hoa Mông những chuyện anh ta gặp phải lúc lên lầu 3. Lúc hắn tìm cửa ra cũng không thuận buồm xuôi gió, gặp phải một ít U Linh từ trong vách tường bay ra, nhưng thứ này đối với du khách mà nói kỳ thật tính uy hϊếp cũng không lớn. Bởi vậy có thể phán đoán, Kiều Nguyên Bân không thể nào chết ở cổ trạch, khẳng định là đã rời đi.
Ngườicòn sống là được, nếu thực sự có duyên sau này sẽ còn gặp lại.
Hoa Mông trước khi rời đi không chào hỏi cùng Cố Hề Lịch, vào ngày thứ năm tiến vào Khu Phục Vụ anh ta rời đi. Người bình thường có lẽ sẽ ở lại tới giây phút cuối cùng mới rời đi, dù sao kéo dài liền kéo dài, nhưng người chân chính có tính toán trong lòng, sẽ lựa chọn thời gian thích hợp nhất để rời đi. Ở lâu cũng không tốt, quá lâu không có nội dung livestream sẽ mất đi khán giả, cạnh tranh rất lớn nha!
Hoa Mông vừa không quá mức lớn mật, cũng không quá mức khϊếp đảm, tâm không tính là mềm, nhưng cũng không cứng như đá.Người như vậy chỉ cần không quá xui xẻo, xác suất rất lớn có thể sống lâu dài.
Xe buýt Cố Hề Lịch chờ vào ngày thứ sáu thuận lợi tới Khu Phục Vụ số 564, vừa thu được tin tức cô cô đã đến bãi đậu xe để gặp tài xế tiên sinh. Các tài xế xe buýt đều là nam giới, cắt tóc ngắn thống nhất mặc đồng phục màu xanh biển.
Vừa gặp mặt Cố Hề Lịch liền cho người ta một túi tinh tệ, trọng lượng này khiến tài xế tiên sinh mặt mày hớn hở. Nếu đã trả tiền, cô khẳng định có chuyện muốn nhờ tài xế tiên sinh, cũng hy vọng từ trong miệng y biết thêm nhiều tin tức về công viên giải trí theo chủ đề, hai người nói chuyện với nhau một phen rồi tách ra.
Xe buýt đến hoàng hôn mới khởi hành, cùng tài xế xe buýt nói tốt đúng hạn lên xe ngồi, Cố Hề Lịch liền đi siêu thị mua đồ. Nếu đã quyết định muốn đi công viên giải trí theo chủ đề, vậy thì đồ vật chuẩn bị thì phải chuẩn bị.
Đợi đến hoàng hôn, Cố Hề Lịch dẫm bước đi vào bãi đỗ xe. Lúc bước lên xe buýt, trên xe đã có hai hành khách. Hôm nay cô là một cô gái khoác một chiếc áo choàng màu xanh lá được may riêng, mang một đôi giày vải, liếc mắt nhìn người trên xe,miệng ngân nga những câu hát đứt quãng, lẩm bẩm: “Tôi xem tướng mạo, thấy hai người có huyết quang tai ương.”
Vừa thấy phong cách liền khác hẳn với người thường, hơn nữa cái miệng còn rất khiến người ta tức giận.
Cô gái tóc ngắn ngồi ở hàng đầu tiên vừa nghe đã nổi sùng: “Cô có bệnh à!”
Người lên xe đều là đi Vong Linh Lĩnh Vực, mười người thì có đủ mười người đều có huyết quang tai ương, cần người tới xem tướng mạo sao? Nghe như đang nguyền rủa người ta vậy, đúng là khó nghe.
Tài xế tiên sinh quay đầu lại âm trầm nhìn chằm chằm cô ta: “Khách nhân, trên xe của tôi, cô tốt nhất nên thân thiện một chút.”
Cô gái tóc ngắn rõ ràng là có chút kiêng kị tài xế, không nói thêm lời nào.
Ánh mắt tài xế tiên sinh chuyển qua trên người Cố Hề Lịch, ngay cả trong mắt cũng đều mang theo ý cười, hỏi Cố Hề Lịch muốn uống nước gì không, trên xe nếu quá lạnh, hắn có thể lấy thảm lông tới cho khách nhân, còn dạy cô cách sử dụng một số thiết bị trên xe buýt, thái độ vô cùng ân cần.
Một hành khách khác trên xe cũng trạc tuổi Cố Hề Lịch, là một chàng trai trẻ tuổi cao ráo, nhưng thân hình quá gầy, đôi môi không có một chút huyết sắc, nhìn cơ thể có vẻ thiếu thốn, một bộ dáng bệnh yếu. Không giống như vẻ ngoài, đây là một người đặc biệt nhiệt tình: “Em tên Bạch Hạo Vũ, chị gái nhỏ, chị là đạo sĩ sao?”
“Không phải, không có tổ chức, tự học thành tài.”
Cố Hề Lịch trao đổi tên họ với hắn, Bạch Hạo Vũ hiển nhiên là một người hòa đồng: “Em thấy tài xế rất chiếu cố đến chị nha?!”
Cố Hề Lịch: “Bởi vì hai chúng tôi quen nhau a! Lúc sáng tôi giúp anh ta xem qua tướng, tôi xem tướng không chuẩn không lấy tiền. Cậu nhìn đi, đây mới là thái độ mà người ta đối đãi với cao nhân a.”
Cô gái tóc ngắn bực bội: “……” Nói thì nói, nhìn chằm chằm cô ta làm gì!
Hoàng hôn đã đến, tài xế lái xe xuất phát, dọc theo đường đi đối với Cố Hề Lịch phi thường ân cần, còn chủ động nói nó sẽ lái xe ổn định, để vài người có thể ngủ một giấc.
“Trạm này đặc biệt hao phí thể lực, khách nhân nhất định phải bảo đảm thể lực dư thừa.”
Tài xế bình thường sẽ không đề cập đến tình huống của trạm, nếu du khách chủ động hỏi còn sẽ tức giận, nghe nói nửa đường ném người xuống xe cũng có, về cơ bản là có nguyên tắc, du khách hỏi bậy hỏi bạ quấy rầy tài xế sẽ bị nổ tung ngay tại chỗ. Dù sao cô gái tóc ngắn chưa từng chưa từng gặp phải tài xế trên xe chủ động nói về tình huống của trạm dừng, nhất thời kinh nghi bất định. Loại đãi ngộ đặc thù này khẳng định không phải vì cô ta, cũng không phải vì Bạch Hạo Vũ, ban đầu lúc Cố Hề Lịch chưa lên xe, tài xế thậm chí thậm chí không thèm để ý tới bọn họ…… Cô nàng lẩm bà lẩm bẩm này sẽ không thật sự có bản lĩnh chứ! Cô ta là có mắt mà không thấy Thái Sơn?
Cô gái tóc ngắn thử thăm dò nói chuyện với Cố Hề Lịch: “Có thực sự lợi hại như vậy không?Hay là cô giúp tôi xem tướng mạo một chút đi!”
“Chị hai à, chị đừng như thế. Nói thì không tin, không tin lại muốn hỏi,” Cố Hề Lịch mắt trợn trắng: “Hơn nữa,, cô nghi ngờ tôi liền phải chứng minh sao?”
Cô gái tóc ngắn: “……” Chị hai là cái xưng hô gì thế?
Cô gái tóc ngắn thừa nhận thừa nhận mình quả thực phải hơn cô vài tuổi,, nhưng cũng không hơn kém quá nhiều chứ!
Cô gái tóc ngắn hít một hơi thật sâu, cứng rắn nói: “Tôi thấy cô căn bản không dám xem tướng cho tôi, bởi vì chỉ nói được có vài cái. Cô chính là cố lộng huyền hư, giả ngây giả dại……”
Phép khích tướng?
Cố Hề Lịch: “Tôi thấy cô nóng nảy dễ cáu kỉnh, cảm xúc rối loạn, là não bộ có bệnh."
Cố Hề Lịch tự nhận mình là người nhỏ mọn, người khác làm cô mất hứng, cô liền đáp trả! Đây là lời ban nãy cô gái tóc ngắn mắng cô, bây giờ trả lại toàn bộ, dù sao ý tứ không sai biệt lắm.
“Tôi XX, cô mắng tôi?!”
Cô gái tóc ngắn tức muốn chết, dưới sự phẫn nộ đứng phắt dậy.
Cố Hề Lịch không thèm để ý tới cô ta, bình tĩnh dùng thảm che lên đầu.
Cô gái tóc ngắn thân thể cứng đờ, chỉ cảm thấy một đạo ánh mắt hoàn toàn không thể xem nhẹ dừng trên người cô ta. Cứng ngắc quay đầu nhìn, phát hiện tài xế ngồi trên ghế lái, thân hình hướng về phía trước, đầu xoay tròn một trăm tám mươi độ, cổ bị nó vặn thành bánh quai chèo, ánh mắt lạnh lùng nhìn cô ta, tràn ngập cảnh cáo.
Cơn giận của cô ta giống như một quả bóng căng đầy, bị hành động quỷ dị của tài xế đâm một cái xẹp lép. Sợ tới mức ngã xuống chỗ ngồi, không dám nhìn Cố Hề Lịch, cũng không dám lại nhìn tài xế, ánh mắt thậm chí cũng không dám nhìn loạn, hoàn toàn ngoan ngoãn.
=…… =
[ Phòng phát sóng trực tiếp của Cố Hề Lịch ]
【 Rốt cuộc chờ được cô rồi, may mà tôi không…… Ôi đệt! 】
【 Tôi mẹ nó có phải đi nhầm phòng phát sóng trực tiếp không? 】
【 Xác thật là Tiểu Cố không sai, các đồng chí, hãy nhìn kỹ khuôn mặt của chủ bá, mặt không đổi! Danh sách yêu thích của mọi người thật sự không bị rút đi! 】
【 Khuôn mặt vẫn là khuôn mặt này, ánh mắt biểu tình khí chất đều hoàn toàn không giống, đây thật là một người? Không phải chị em sinh đôi gì đó của Tiểu Cố chứ? 】
【 Chủ bá nhất định đã bị trộm tài khoản!!!! Đã report 】
【 Đã report +1】
Quản lý phòng mới tuyên bố đã trực tiếp cấm ngôn những khán giả report, ai cũng biết thời đại tinh tế không có khả năng xuất hiện tình huống trộm acc, đây thuần túy là gây rối, đương nhiên cũng có thể là bọn họ bị kí©h thí©ɧ quá mức tàn nhẫn. Không nói đến bọn họ, ngay cả chính hắn cũng là một đống dấu chấm hỏi, rất hoài nghi nghề nghiệp của chủ bá chức nghiệp có phải là diễn viên hay không!
Tác giả có lời muốn nói:
Leng keng, nhân thiết mới xuất hiện! Lần này là sặc mùi ớt cay, miệng độc tim đen tao thao tác một đống lớn, ai bị sặc người đó biết, ha ha ha ha.