Cố Hề Lịch bị tài xế tiên sinh đánh thức.
“Đã tới Khu Phục Vụ, hành khách có cần xuống xe nghỉ ngơi không?”
Hoa Mông đã không còn trên xe, Cố Hề Lịch trả thảm lại cho tài xế tiên sinh, lúc xuống xe thì nhìn thấy trên cái hộp bỏ tiền xu có viết ‘ xe buýt đi miễn phí, nhưng ngài có thể boa cho tài xế ít tiền, điều này sẽ khiến cuộc hành trình tiếp theo của ngài càng thêm vui vẻ ’. Trên xe buýt thường sẽ có hộp đựng tiền nhưng ghi như thế này lại không có, cô còn tưởng rằng đây là phục chế lại đầy đủ hết các thiết bị như trên xe buýt bình thường, cảm thấy cái hộp này chỉ để trang trí.
Hiện tại xem ra hiển nhiên không phải thế, lần trước trên hộp không có chữ, là bởi vì mọi người đều là người nghèo, không cần cho tiền boa, muốn cho cũng không có.
Tài xế tiên sinh đứng bên cạnh nóng bỏng nhìn chăm chú vào cô, Cố Hề Lịch cười tủm tỉm: “Trước khi lên xe buýt tôi bị soát người rồi, không có tiền.”
Lúc lên xe buýt được chỉ định ở khu an toàn, phải qua trạm kiểm soát, rất nhiều thứ không cho phép mang lên xe buýt. Tiền tệ thông dụng ở khu Khu an toàn vực Ám Xâm Thực chỉ là giấy lộn, nhân viên công tác kiến nghị cô không nên mang vào, dù sao nếu không thể sống sót, cũng không thể lại trở lại khu an toàn, cô liền nộp lên trên cho nhân viên công tác lục soát người cô, nhân cơ hội còn hỏi nhiều thêm mấy câu, hỏi thăm ra được một vài chuyện.
Có đôi lúc tình báo quan trọng hơn tiền bạc nhiều, bằng không sao lại có người dùng số tiền kếch xù để đổi lấy thông tin tình báo!
Tài xế tiên sinh: “Tôi không cần tiền thông dụng ở khu an toàn, nữ sĩ cô có mở livestream phải không?”
Vừa rồi lúc lên xe, Cố Hề Lịch đã tắt livestream. Cô không có hứng thú ngủ trong lúc phát sóng trực tiếp, phỏng chừng các kim chủ ba ba cũng không muốn canh giữ bên cạnh xem người ta ngủ.
Tài xế tiên sinh giới thiệu, hành khách lên xe có thể mở giao diện chủ bá, có thể xem các tin nhắn đã qua sàng lọc, đương nhiên quan trọng nhất vẫn là kiểm toán, phòng phát sóng trực tiếp ở trái đất sẽ gửi tiền lời vào trong tài khoản của chủ bá, tất nhiên nguồn thu chủ yếu là phần thưởng, app sẽ thu một khoản phí nhất định theo tỷ lệ, trừ đi thuế còn lại phân cho chủ bá. Đơn vị đo ngoại tinh tệ là tinh, là tiền tệ thông dụng trong hệ Ngân Hà.
Cố Hề Lịch vô tình tìm hiểu vì sao tài xế muốn tinh tệ, cô mở ra giao diện chủ bá, bị số lượng tinh tệ bên dưới làm kinh ngạc.
Tinh tệ không đáng tiền sao?
Hệ Ngân Hà lạm phát nghiêm trọng như vậy?
Cố Hề Lịch thử thăm dò gửi cho tài xế tiên sinh mười tinh tệ, thành công khiến nó mặt mày hớn hở, còn đặc biệt xuống xe tiễn cô, lưu luyến vẫy khăn tay tạm biệt cô.
Thực tốt, xem ra tinh tệ vẫn đáng giá.
Khu Khu Phục Vụ đánh số 564, nghe nói những Khu Phục Vụ được mở bên trong khu vực Ám Vật Xâm Thực đều được đánh số bằng con số Ả Rập, gọi tắt là Con Số Phục Vụ Khu. Bên trong khu vực này có l*иg bảo hộ thật lớn, có thể ngăn cách Ám Vật tự do di động trong không khí ở bên ngoài, hơn nữa du khách có thể ở chỗ này miễn phí rửa sạch Ám Vật Phóng Xạ tích tụ trong cơ thể, dịch vụ này trong khu an toàn là phải trả giá sao, còn không nhất định có thể lấy được số xếp hàng.
Đây đều là những tin tức Cố Hề Lịch dò hỏi được trong khu an toàn, từ năm 18 tuổi cô đã quyết định sẽ tham gia 《 kế hoạch thoát khỏi địa cầu》, vì thế đã chuẩn bị trong nhiều năm, mặc dù không có nhiều tin tức về 《 kế hoạch 》, nhưng những chuyện mà cô có thể nghe ngóng được, cô đều không buông tha, ít nhất so với tưởng tượng Hoa Mông hiểu biết hơn nhiều.
Cố Hề Lịch ở trong đại sảnh thấy được Hoa Mông, anh ta hiển nhiên đang chờ cô ở đây.
“Tài xế kiên trì cung cấp phục vụ đánh thức, ở trên xe buýt tốt nhất không nên trêu chọc chúng nó, tôi liền xuống xe trước.”
Cố Hề Lịch: “Bởi vì chúng nó sẽ nắm chặt thời gian này thu tiền boa?”
Hoa Mông bị lời nói thẳng thắn của cô chọc cười: “Không sai!”
Kế tiếp, Hoa Mông giới thiệu cho cô con số Khu Phục Vụ , ngoại trừ 20 Khu Phục Vụ xếp hạng đầu, những Khu Phục Vụ khác đều có thiết bị tương tự. Sau khi ra khỏi mỗi một Vong Linh Lĩnh Vực, xe buýt đều sẽ mang theo du khách đến một Phục Vụ Khu, mỗi người nhiều nhất có thể ở trong Khu Phục Vụ tối đa một tuần. Đăng ký tư vấn tâm lý có thể tiêu hao một số lượng lớn tinh tệ phương thức chính là có thể kéo dài một đoạn thời gian để tiến hành tu dưỡng.
Trong Khu Phục Vụ cấm dùng binh khí đánh nhau, là tuyệt đối an toàn. Nơi này có khách sạn, siêu thị, cửa hàng, nhà ăn…… Chim sẻ tuy nhỏ, nhưng vẫn đầy đủ nội tạng, chỉ cần bạn có tinh tệ là có thể cung cấp cho bạn một dịch vụ thích hợp nhất. Quỷ nghèo cũng có thể sinh hoạt ở chỗ này, nhưng chỉ có thể hưởng thụ tiêu chuẩn sống sót thấp nhất.
Hoa Mông: “Cho dù là tiêu chuẩn thấp nhất, cũng có thể không lo cơm ăn áo mặc, tốt hơn nhiều so với sống trong khu an toàn. Có thể tiết kiệm chút nào hay chút ấy, sau này rời khỏi trái đất, tinh tệ vẫn rất có tác dụng. Đương nhiên đây là suy nghĩ của tôi, cô thì sẽ không vì cơm ăn áo mặc mà phát sầu. Đồ ăn miễn phí chắc chắn không ngon, không cần phải tiếp thu lời khuyên của tôi. Tóm lại, ở khu an toàn chỉ có một nguyên tắc, để bản thân được nghỉ ngơi tốt và sống thoải mái.”
Khu an toàn cũng không phải vườn địa đàng, nếu không sẽ không có nhiều người báo danh tham gia 《 kế hoạch 》như vậy, giống như ‘ gia đình ’ Cố Hề Lịch có lý tưởng cao cả, ánh mắt vượt mức quy định không nhiều lắm, hầu hết mọi người sẽ đưa ra quyết định, là bởi vì không thể tiếp tục sống nổi trong khu an toàn nữa.
Không đủ ăn đủ mặc, chịu đói chịu rét, chỉ có thể liều một phen.
Các thành viên trong ‘ gia đình ’ Cố Hề Lịch tuyệt đối là thượng đẳng sinh hoạt trong khu an toàn, chỉ cho rằng trái đất đã không còn thích hợp cho nhân loại sinh sống, một ngày nào đó nhân loại sẽ lâm vào tuyệt cảnh, không muốn vô lực phản kháng khi ngày đó đến, liền mạo hiểm tham gia kế hoạch. Khi nói những điều này ở cổ trạch, kỳ thật nhiều người không thể lý giải, cảm thấy Cố Hề Lịch thậm chí toàn bộ ‘ gia đình ’ cô đều quá mức lý tưởng hóa, không biết nỗi khổ của nhân gian.
Nhưng sau khi tiếp xúc sâu với Cố Hề Lịch, họ dần dần hiểu ra.
Gian nan khổ cực thì sinh tồn, an nhàn hưởng lạc lại diệt vong.
Hiểu thì hiểu, có công nhận hay không liên quan đến việc có ủng hộ không, cuộc sống tạm không cho phép bọn họ sợ hãi những chuyện vẫn chưa xảy ra, báo danh tham gia 《 kế hoạch 》 rất có thể tử vong ngay lập tức. Mười hai người đi cổ trạch trong Vong Linh Lĩnh Vực, ra được mấy người?
Hoa Mông có khuynh hướng nghĩ gia đình Cố Hề Lịch là bị lừa, phía chính phủ đối ngoại tuyên bố tỉ lệ hoàn thành 《 kế hoạch 》 rất cao, dẫn tới mọi người coi 《 kế hoạch 》 là lối thoát cuối cùng, trên thực tế hoàn toàn là tuyên truyền giả dối. Rất nhiều người đăng ký sau khi đi vào một lĩnh vực thì đã hiểu rõ, đều hối hận, hối hận vì sao mình không ở trong khu an toàn cầu an.
Cổ trạch là nơi khó khăn đứng hàng đầu trong những lĩnh vực Hoa Mông đã trải qua, anh ta không biết rằng đây vẫn là do Cố Hề Lịch yên lặng hấp dẫn toàn bộ giá trị thù hận của BOSS, thế nên biến tướng hạ thấp độ khó của lĩnh vực. Tóm lại anh ta cho rằng Cố Hề Lịch có thể ra khỏi cổ trạch, tố chất là có bảo đảm, làm cho anh ta có ý tưởng hợp tác.
Cố Hề Lịch đã nhìn ra, Đánh giá từ mọi phương diện, Hoa Mông là một người đồng đội hợp tác không tồi, tuy rằng anh ta không đủ nhân nghĩa khi quay lại cứu bạn khi tính mạng anh ta bị đe dọa, nhưng anh ta cũng tuyệt không thọc một dao sau lưng bạn, đây đã là điều không tồi.
Đáng tiếc do đặc thù thiên phú, chú định Cố Hề Lịch không thể có đội ngũ cố định, lời nói dối nói qua một lần, ở trên cùng một người năng lượng đạt được sẽ dần ít đi.
Hoa Mông thử một chút, liền biết Cố Hề Lịch không có ý định đó, có chút thất vọng.
Cố Hề Lịch: “Vậy tôi có thể ở chỗ này gặp được chị Kiều không?”
Hoa Mông: “Không thể có hai xe buýt có cùng một lộ tuyến , cô ấy có lẽ đã thuận lợi rời khỏi Vong Linh Lĩnh Vực…… Nhưng không lên cùng một chiếc xe với chúng ta, hơn phân nửa sẽ không xuất hiện trong Khu Phục Vụ này.”