Giang Nguyệt Điệp xuyên thư. Không phải nữ chủ, không phải nữ hai, cũng không phải bạch nguyệt quang. Nàng xuyên thành pháo hôi yêu đơn phương nam chủ. Vừa mở mắt, đã gặp ngay hiểm cảnh, nhân vật không có sức, quanh mình âm trầm quỷ khí. Đối mặt với nam chủ đang nghĩ cách cứu mình, Giang Nguyệt Điệp quyết đoán phủi sạch quan hệ…. “Kỳ thật, ta chính là thích sư đệ ngươi Ôn Liễm Cố”. Vốn tưởng rằng quân tử như nam chủ tuyệt đối sẽ không truy vấn, còn không đợi Giang Nguyệt Điệp thở ra một hơi, liền nghe một tiếng cười nhẹ nhàng của nam tử dịu dàng như ánh trăng. “Thích đến mức nào?” Giang Nguyệt Điệp: “?” “Nếu như không thể miêu tả….” Người nọ dừng một chút, mũi kiếm từ bả vai nàng vạch xuống phía dưới, ý cười nhẹ nhàng, “Không bằng ta vạch trái tim ngươi ra xem nhé?” Giang Nguyệt Điệp: “???” Sau này nàng mới biết được. Ngày đó người tới cứu mình không phải nam chủ, mà chính là sư đệ của nam chủ. …. Trong nguyên tác chính là nam xứng có nụ cười ôn nhu, Ôn Liễm Cố.