Chương 19: Bà Họ Tân

BÀ HỌ TÂN

Thành phố nọ có một bà họ Tân, khoảng năm mươi mấy tuổi, sự nghiệp thành công, gia đình giàu có, quy y Phật đã nhiều năm, bà hướng tôi kể lể những phiền não vô tận của bà:

Bà có đưa con gái tên Minh Lan, bẩm sinh não bên trái phát triển kém, nên ngôn ngữ hành vi không bình thường. Chỉ người thân mới hiểu được những gì nó muốn nói. Hơn nữa hễ gặp tình huống lính quýnh phiền bực là chứng động kinh phát tác.

Hai mươi năm nay, bà vì con nếm đủ vất vả gian lao, không cần kể cũng hình dung được, nhưng mới đây lại xảy ra một việc phiền toái nữa.

Lý Sơn là nhân viên bảo an khu vực thuộc bà cư ngụ nên hay lui tới chơi. Sẵn tiện bà cũng nhờ anh trông chừng Minh Lan dùm, đừng để nó đi ra ngoài (sợ con mình đi lạc không biết đường về nhà). Do Minh Lan thường tiếp xúc với anh Lý, nên dần dà phát sinh tình cảm, cô hay lấy thức ăn nhà mình đem cho Lý Sơn, anh đối với cô cũng rất thân mật. Khi bà Tân phát hiện ra điều này, thì nảy ý muốn lo hôn sự cho con gái.

Nhưng gia cảnh Lý Sơn rất nghèo, đến giờ vẫn còn mang nợ ngập đầu. Anh ta ra điều kiện với bà nếu muốn anh cưới Minh Lan thì trước tiên bà phải lo trả nợ thay cho gia đình anh. Điều này chúng tỏ Lý Sơn chẳng hề có tình cảm yêu thương gì đối với Minh Lan. Phần Minh Lan thái độ cũng thất thường, hễ bàn đến việc lấy chồng thì cô bảo chưa muốn kết hôn sinh con, thế nhưng suốt thời gian Lý Sơn về quê, do không được gặp anh nên cô hay phiền bực, cáu gắt. Là mẫu thân nên bà rất lo, nếu con cứ như thế mãi thì e rằng chứng động kinh sẽ bạo phát.

Bà Tân rất thắc mắc, muốn biết do nghiệp báo nào mà mình lại sinh ra đứa con khuyết tật, bệnh hoạn như thế? Dù nhà bà giàu có, tiền của kiếm được nhiều, nhưng lại không thể mua được hạnh phúc an vui. Bà hy vọng tôi có thể giải thích cho bà hiểu rõ duyên cớ.

Tôi quán sát một hồi rồi kể bà nghe:

Vào những kiếp trước, Minh Lan có một đời đi lính, là võ quan X. Ở quê nhà đã có vợ thay ông chăm lo hầu hạ mẹ chồng. Nhưng ông X này tính xấu tàn tệ, ở trong quân đội ngoài việc tạo nhiều sát nghiệp ra, ông còn phạm lắm tội như khinh nam hϊếp nữ, rất ưa làm chuyện hái liễu bẻ hoa, khi nào tiện thì gửi cho gia đình ít tiền nhưng rất ít khi chu cấp cho vợ.

Sau khi bị chết trận rồi thì ông X đọa vào địa ngục, mãn kiếp địa ngục thì sinh làm heo rừng. Phần vợ ông lo hầu hạ mẹ chồng mãi cho đến khi bà qua đời, nàng vẫn tiếp tục sống cô độc khốn khổ cho đến khi tạ thế.



Bà Tân kiếp trước từng là quan văn, Y từ nhỏ nhờ cha mẹ tin thờ Phật nên Y thường cúng dường Tam bảo. Một lần cùng bạn bè đi săn, Y đã bắn trúng vào não trái con heo rừng khiến nó ngã lăn ra chết và bọn họ làm thịt, nướng ăn.

Nhờ đời trước ưa cúng dường Tam bảo nên đời này bà Tân được giàu sang. Riêng ái nữ Minh Lan, chính là con heo từng bị bà bắn chết, Minh Lan do tạo tội ác bị đọa địa ngục, nên đời nay dù được sinh làm người nhưng lục căn chẳng đủ, đây là dư báo của kiếp làm võ quan háo sắc, sát sinh, tạo nhiều tội ác.

Bà Tân nhờ kiếp trước tin Phật rộng tạo phúc điền, nhưng không giữ giới sát, ưa đi săn bắn gϊếŧ chóc, vì vậy mà chiêu lấy ác báo. Con heo bị bà gϊếŧ chết đầu thai sinh vào làm con, khiến ngay trong đời này bà phải gánh lấy phiền khổ vô tận. Người vợ đời trước bị võ quan bỏ bê, sống đời cô khổ, nay chính là nhân viên bảo vệ Lý Sơn.

Hiện tại, bà Tâm phải sửa đổi mình, trước tiên cần sám hối tội lỗi gϊếŧ con heo rừng kiếp xưa, phải vì nó mỗi ngày tụng Kinh Địa Tạng cầu hóa giải oán hận. Cũng phải thường xuyên dẫn Minh Lan đến chùa, cho tham dự các pháp hội để nó được gieo duyên lành với Tam bảo, không nên nhốt nó mãi trong nhà, vì làm như vậy là thất sách. Rất cần cho nó tập tiếp xúc làm quen với bên ngoài. Bằng không, Minh Lan ngày nào cũng bị giam hãm tù túng, cứ quẩn quanh ở nơi cư ngụ, khiến tầm nhìn bị gò bó hạn hẹp, như thế thì chắc chắn bà sẽ phải gả nó cho Lý Sơn.

Mà thực ra Lý Sơn có mưu đồ muốn chiếm tiền bạc gia sản nhà bà, nên bất đắc dĩ phải cưới Minh Lan, vì vậy sau khi kết hôn xong anh ta sẽ nhàn nhã đi hái hoa bắt bướm, viện cớ là phải chăm sóc Minh Lan nên không thèm làm việc gì, tương lai anh sẽ ở nhà họ Tân diễn cảnh ngồi không ăn núi cũng lở. Còn bà Tân không những phải dùng tiền để trả nợ mình đã thiếu mạng con heo, còn phải thay con heo trả khoản nợ đó đã thiếu cô vợ trong kiếp trước.

Kể xong tôi kết luận:

Trong các tội, sát sinh là nặng nhất, nếu không đoạn trừ ăn mặn, thì sau này sẽ khổ vô biên. Mong bà phát tâm tu sửa để lìa khổ, không những phải sám hối các tội mình đã tạo ra, mà còn phải độ cho Minh Lan và Lý Sơn, giúp cả hai bước vào con đường học Phật.

Tôi xin đem công đức viết ra câu chuyện cảnh tỉnh thế nhân này, hồi hướng cho bà Tân và Minh Lan, hy vọng họ nỗ lực học Phật tinh tấn, cầu Minh Lan trí huệ tăng trưởng, tương lai có thể tự lo liệu được cho đời sống của mình.

Sám văn:

Đệ tử chúng con tên… ngày nay ở trước mười phương Tam bảo, phát tâm Bồ đề, nguyện từ nay cho đến thành Phật, tu đạo Bồ tát không thối lui; hằng sinh tâm độ thoát, che chở chúng sinh; chúng sinh chưa thành Phật, chúng con thề không chứng quả trước chúng sinh.

Nguyện xin hết thảy mười phương chư Phật, chư Đại Bồ-tát, hết thảy thánh hiền, chứng minh, khiến hết thảy hạnh nguyện chúng con đều được thành tựu.



Giải thích:

Nhiều đời tích lũy thiện nghiệp, phúc đức, mới có thể mang được thân người ngày nay. Nếu không thể xuất ly tam giới, không thoát được khổ sinh già bệnh chết, thì khi mệnh hết phúc tận, lại sa vào cõi ác. Biết bao giờ mới gặp lại

Phật pháp để mà tu? Điều này rất khó được. Nếu đời này không lập đại nguyện, phát tâm Vô thượng Bồ đề, thành tựu đạo nghiệp, thì sau này chẳng có hy vọng đâu. Bởi vậy hôm nay đại chúng nhờ Phật duyên dẫn dắt tụ hội cùng nhau, không nên để lỡ mất duyên lành, nhất định phải tha thiết phát tâm Vô thượng Bồ đề.

Sám văn:

Kinh Đại Tập dạy rằng: “Ví như trong nhà tối trăm năm, chỉ thắp một ngọn đèn, thì có thể phá tan si ám. Vậy chớ nên cho một niệm phát tâm là nhỏ, là không quan trọng, mà chẳng nỗ lực”.

Đệ tử chúng con tên… từ nay trở đi cho đến ngày thành Phật, tâm không đắm trước cõi trời, cõi người, không cầu chứng tiểu quả Thanh văn, Duyên giác, mà chỉ cầu Đại thừa, cầu được nhất thế chủng trí, cầu thành tựu quả Vô thượng Bồ đề, thành bậc chánh giác.

Nguyện xin hết thảy chư Phật, chư đại Bồ-tát, thánh hiền, đem sức bổn nguyện chứng giám, hộ trợ, nhϊếp thọ cho chúng con sinh ở đâu tâm đều kiên cố không thối chuyển.

Giải thích:

Lời sám này, bất kể tương lai mang thân gì, thọ khổ gì, cũng đều không thối mất đạo tâm hôm nay.

Khi tâm tư mê tối, thân khẩu ý hành sự điên đảo ngu si, cử tâm động niệm không chi mà chẳng phải tội, chẳng là nghiệp. Nguyện: Thâm nhập kinh tạng, trí huệ tăng trưởng, nghiêm trì giới luật, tu sửa bản thân, hướng dẫn chúng sinh có duyên với mình thâm nhập tri kiến Phật, thành tựu đạo nghiệp.