Khi rảnh rỗi tôi sẽ đến trường con bé thăm dò, nhiều lần thấy bạn nam đó đón con bé tan học.
Tôi nhìn thấy mọi thứ bao gồm việc tụi nó nắm tay, ôm hôn.
Đến học kỳ thứ hai của năm cuối cấp, hai đứa tụi nó đã không thể tách rời.
Dì tôi lại không hề phát hiện ra.
Cuối cùng tôi đã tìm thấy một cơ hội.
Khi tụi nó đi uống trà sữa, tôi hẹn với dì.
Rút kinh nghiệm đời trước, lần này tôi tuyệt đối không để dì đổ hết trách nhiệm lên đầu tôi trước mặt Giai Giai.
Mặc dù dì tôi đã lớn tuổi nhưng vẫn rất thích uống trà sữa, dì nói uống xong nhìn mọi thứ đều cảm thấy ngọt ngào.
Cho nên khi tôi mời dì đi uống trà sữa, dì liền đồng ý.
Tôi không vào trong tiệm trước mà nói dì đi tìm chỗ ngồi trước, tôi sẽ gọi món và thanh toán.
Ai có thể từ chối điều này, dì lập tức vui vẻ đi tìm chỗ ngồi.
Quả nhiên, khi tôi còn chưa chọn xong trà sữa, đã nghe giọng nói tức giận của dì: “Giai Giai sao con lại ở đây, bạn nam này là ai? bây giờ đang là giờ học?”
Nhiều câu hỏi như vậy, dì tôi khiến Giai Giai không kịp phản ứng.
Tôi vội đi vào, liền thấy dì cả người run rẩy, liên tục chất vấn Giai Giai.
Bạn nam kia thấy tình huống này, lập tức muốn bỏ trốn.
Nhưng đã bị Giai Giai nhanh chóng kéo lại, ương ngạnh nhìn dì nói: “Đây là bạn trai con Lưu Soái, chúng con đang yêu nhau!”
Bạn Lưu Soái kia lập tức khom lưng cúi đầu chào: “Xin chào dì, con rất thích Giai Giai mong dì ủng hộ chúng con.”
Dì không kiềm chế được nữa, lập tức tát Lưu Soái và Giai Giai mỗi đứa một cái.
Dì chỉ vào mặt Lưu Soái bắt đầu mắng: “Nhìn cậu lớn hơn con gái tôi cỡ mười tuổi, vừa già vừa bẩn.”
“Con gái tôi còn đang học cấp ba, mặt mũi đâu mà cậu dám dụ dỗ nó ở bên cậu.”
Lưu Soái bị tát, lập tức nhìn dì tôi với ánh mắt hung tợn.
Hắn còn chưa kịp bộc phát, Giai Giai đã khóc trước: “Mẹ lại đánh con, có phải tại con là con nuôi, nên lúc nào mẹ cũng muốn đánh con, từ nhỏ đến lớn mẹ đã đánh mắng con bao nhiêu lần rồi?”
Dì nhìn Giai Giai la lối, bỗng nhiên ngây ngẩn cả người, giống như đang nhớ lại xem mình đã đánh Giai Giai bao nhiêu lần.
Lưu Soái đánh giá tình hình xong cũng ra vẻ bất mãn nói: “Con và con dì đều đang độc thân, ở bên nhau có gì là mất mặt? Tuy con không biết thế nào gọi là sang hèn cao thấp, nhưng tại sao con lại không thể theo đuổi Giai Giai chứ?”
Sau khi nghe xong, dì tôi trừng mắt thật to.
Dì không thể tin được mà nhìn hai người trước mặt, bắt đầu nói năng lắp bắp: “Mày là cái đồ không biết điều, từ nhỏ đến lớn tao vì mày mà tốn biết bao nhiêu tiền để cho mày đi học, mong muốn cho mày được tương lai xán lạn, sau này tìm được chỗ dựa vững chắc!”
“Nhưng quay đầu mày liền quen một tên đàn ông ở công trường, mày có xứng đáng với tao, có xứng đáng với chính mình không?”
Thấy dì coi thường công việc công trường, Lưu Soái càng khó chiụ: “Dì sao lại nói vậy, dì không được coi thường người khác!”
Giai Giai cũng nói: “Con không cần tương lai xán lạn gì cả, Lưu Soái chính là chỗ dựa vững chắc của con.”