Liễu Đào sắc mặt thay đổi, cô ta gào thét với cô bé đang lơ lửng trên không:
"Tiểu Thất, cứu chị với!!!"
Mặc dù cô gái bị thần nguyền rủa rất lợi hại nhưng điểm yếu lại rất rõ ràng. Họ sợ tất cả những thứ làm bằng sắt, chỉ cần bị xích sắt quấn vào thì họ sẽ không thể thi triển được ma thuật hắc ám.
Sau khi bình tĩnh lại, tôi thấy tình hình không tệ như chúng tôi nghĩ.
Tất cả phụ nữ trong phòng giam đều ngất đi, chỉ có Liễu Đào và cô bé còn tỉnh.
Nói cách khác, chỉ có hai người họ là cô gái bị thần linh nguyền rủa, hai đấu hai, tôi lập tức cảm thấy bớt luống cuống.
"Thương Bắc Tinh, tôi đã giải quyết xong một người, người còn lại giao cho anh!"
Tôi núp sau lưng Thương Bắc Tinh, lũ chuột kêu chít chít đang lao về phía tôi đều vọt lên người Thương Bắc Tinh, thoạt nhìn cứ như đang mặc một chiếc áo khoác lông.
"M/ẹ k/iếp!”
"Tống Lưu Ly, tôi đã đánh giá thấp cô rồi!"
Thương Bắc Tinh chật vật phủi bay những con chuột trên người, tóc bị chúng giằng co thành ổ gà.
Tôi nấp sau lưng hắn, dùng gậy chọc mạnh vào lũ chuột, Thương Bắc Tinh bị tôi liên tục đâm trúng, gào rú lên: "Tống Lưu Ly, nhẹ tay một chút đi! Cô đang lợi dụng việc công để trả thù riêng phải không?"
" Ch/ết t/iệt, chuột ở đâu ra mà nhiều thế!”
"Ch/ết t/iệt, các ngươi đang cố vượt ngục sao!"
Một người xuất hiện trên hành lang tối tăm, tôi lần theo tiếng nói, phát hiện đó là Chu Hào - người đã tống tôi vào ngục giam.
Mặc dù tôi rất muốn đánh hắn một trận nhưng bây giờ không phải là lúc để trả thù.
"Chu Hào, mau đi nói với đội trưởng thị vệ, nơi này thật sự có cô gái bị thần linh nguyền rủa, bảo hắn mời đại pháp sư ngay!!!"
Mỗi một thị trấn đều có đại pháp sư. Họ sử dụng pháp thuật để chống lại tà ác và bóng tối, bảo vệ người dân trong thị trấn.
"Cô gái bị thần linh nguyền rủa? Cô không phải là cô gái bị thần linh nguyền rủa sao?"