3 giờ chiều , Du Thanh cùng Raymond đi ra từ chỗ đăng ký kết hôn cho quý tộc.
Bọn họ hai người cứ như vậy mà lãnh chứng!
Ánh nắng ấm áp, Du Thanh lại cảm thấy lòng có điểm lạnh, đầu óc có chút nóng lên, vừa lạnh vừa nóng.
Du Thanh chưa từng nghĩ mình lại dễ dàng cùng người khác lãnh chứng kết hôn, phảng phất kiên trì của cậu trước kia vô cùng đáng cười. Cậu đã từng nghĩ, giả làm một Omega phổ phổ thông thông, tìm một Alpha bình thường, trải qua sinh hoạt bình dị mà ấm áp.
Cậu chưa bao giờ nghĩ tới chính mình có một ngày sẽ đi vào cục quản lý gen, sẽ bình tĩnh như vậy mà nói: Quý tộc!
“Hiện tại ly hôn còn kịp không ?” Du Thanh bất tri bất giác đem lời trong lòng nói ra.
“Không được!” Raymond cự tuyệt, thật vất vả mới xác định này người trước mắt là người trong lòng mất tích nhiều năm, lúc này vừa kết hôn, làm sao có thể ly hôn.
Du Thanh lấy lại tinh thần, cậu như thế nào đem lời trong lòng nói ra ạ.
“Ngượng ngùng, tôi không có thói quen ở chung.” Nếu đã kết hôn, trước mắt vẫn thử ở cùng nhau, Du Thanh cân nhắc cuộc sống này không nói trước được điều gì, không chừng cậu sẽ sống tốt hơn.
Hào môn, quý tộc, bao nhiêu người cầu mong, cậu nhẹ nhàng như vậy liền đạt được.
Du Thanh cho rằng qua một thời gian, cậu mới có thể biết sinh hoạt hào môn có hay không như ý muốn.
“Từ hôm nay trở đi sẽ thành thói quen.” Raymond nắm tay Du Thanh, có chút kích động, người trong lòng rốt cuộc trở thành vợ của anh, “Từ lúc em điền bảng thông tin ở cục quản lý gen, em nên tập làm quen, gả cho quý tộc, gả hào môn, là cảm giác gì, em có cả đời để trải nghiệm, có thể tiêu tiền cả đời.”
“……” Du Thanh hoài nghi Raymond nghe lén lời trong lòng cậu, tiêu tiền cả đời, thật thoải mái.
“Không cần điều chế thuốc để bán, cũng không cần làm nhiều công việc khác nhau, chỉ cần sống thoải mái là tốt rồi.” Raymond đã điều tra sinh hoạt hằng ngày của Du Thanh có bao nhiêu gian khổ, ngoài đi làm thêm, còn điều chế thuốc.
Thuốc cao cấp cần thảo dược cao cấp, những thảo dược cao cấp đó trên thị trường thiếu rất nhiều. Du Thanh trước khi có một thân phận là dược sĩ, có thể phối được không ít thuốc, thay đổi thân phận, liền ngấm ngầm điều chế thuốc mà bán, đôi khi khó tránh khỏi bán với giá thấp.
Đế quốc ở phương diện thuốc thang quản lý rất tốt, nghiên cứu ra thảo dược mới, thuốc mới cũng nhiều. Mọi người cơ bản đều có thể hợp pháp mua được thứ mình cần, trừ phi một ít loại thuốc thưa thớt còn có chính là thuốc dược sĩ tự điều chế bất đồng với phương pháp điều chế trên thị trường.
Vì vậy, dược sĩ vẫn như cũ được nhiều người tôn trọng.
Raymond nghĩ Du Thanh bán thuốc cho chợ ngầm, là sợ bị phát hiện. Người trong lòng cũng thật là, nếu sợ bị phát hiện, đừng dùng diện mạo thật, còn ngầm điều c thuốc, không sợ có người hoài nghi sao, lộ ra càng nhiều, đem tầm mắt chỉa thẳng vào bản thân, người khác không tin mới lạ?
“Được.” Du Thanh không biết suy nghĩ của Raymond, nếu không cậu nhất định sẽ hung hăng mà đánh Raymond hai cái: Không phải bởi vì tôi quá thích khuôn mặt của mình sao.
Du Thanh rất thích khuôn mặt của chính mình, thích khuôn mặt tự nhiên, tay chân tự nhiên. Cậu không có khả năng vì thay đổi thân phận liền đi chỉnh dung, cũng không có khả năng mỗi ngày mang một cái mặt nạ, cậu liền sử dụng khuôn mặt nguyên bản.
Thế giới lớn như vậy, nhiều hành tinh, nhiều người như vậy, có người lớn lên tương tự, điều này thực bình thường.
Du Thanh căn bản không suy nghĩ người khác có thể hay vì khuôn mặt của cậu liền phát hiện ra, phát hiện thì phát hiện. Cậu lại không phải sử dụng thân phận trước kia, có thể lãnh lãnh đạm đạm mà nói một câu: Ngươi nhận lầm người.
Nhận lầm người, cùng lắm là cho qua, không có ai cắn mãi không buông.
“Hôm nay hay là ngày mai dọn nhà?” Raymond khóe miệng hơi hơi cong lên, không thu liễm được trên ý cười ở trên mặt, anh muốn cùng người trong lòng ở dưới một mái nhà.
“Nhanh như vậy?” Du Thanh khẽ nhíu mày.
“Phòng ở của hiệp hội bảo hộ nhân ngư thuộc về tài sản công.” Raymond cố ý nói, “Lãng phí tài nguyên của công không phải một hành vi tốt, bọn họ cũng sẽ tìm ta, hỏi ta chừng nào thì em dọn ra.”
Du Thanh quay đầu nhìn về phía Raymond, “Anh nói rất nhiều.”
Tổng cảm giác đối phương hẳn không phải một người nói nhiều, mà đối phương hiện tại lại nói ngừng.
“Em là vợ ta, đây là điều ta nên chuẩn bị.” Raymond giải thích, “Người của hiệp hội bảo hộ nhân ngư không nói cho em, vì em là nhân ngư.”
“……” Du Thanh không thể không thừa nhận đối phương nói rất đúng, người của hiệp hội bảo hộ nhân ngư có lẽ sẽ hỏi Raymond, mà không phải trực tiếp nói với mình, luyến tiếc tổn thương tâm hồn yếu ớt của nhân ngư.
Nếuchờ hiệp hội bảo hộ nhân ngư đuổi đi, hình ảnh kia thật khó coi. Đều đã kết hôn, đương nhiên phải chuyển nhà.
“Dọn đi.” Du Thanh gật đầu, da mặt cậu mỏng, cũng không mong chờ bị đuổi, làm mất thể diện.
Du Thanh nhìn quang não trên cổ tay, trước khi cậu cùng Raymond đăng ký kết hôn, Hạ Tử Diễn còn gửi tin nhắn cho cậu. Du Thanh không có xem, cậu không cho rằng quan hệ hai người có cái gì tốt, trực tiếp đem người kéo vào danh sách đen.
Không kéo đen, chờ đối phương khoe khoang sao? Đầu óc cậu không có bệnh, làm gì muốn nghe đối phương khoe khoang , đương nhiên là không phản ứng.
“Vậy hôm nay.” Người trong lòng không có nói rõ là ngày nào, vậy chính là hôm nay, Raymond không cho rằng suy nghĩ chính mình có gì sai.
“Có thể.” Du Thanh gật đầu, phòng ở Lôi gia nhất định rất lớn, cũng nhất định có rất nhiều phòng, dọn qua, cậu hẳn là có thể có được phòng thuộc về chính mình.