Chương 23.1: Bạch cốt

Là muốn luẩn quẩn cỡ nào mới có thể cùng người vô năng như Diệp Hải Sinh bỏ trốn đây.

Du Thanh cũng chính ở trên miệng nói như vậy, đã sớm đối với Diệp Hải Sinh đầy thất vọng rồi. Không đi trả thù, không đi kiếm chuyện, đó chính là bởi vì cậu không để bụng Diệp Hải Sinh, cảm thấy cũng không có ý nghĩa.

Có người chấp nhất với trả thù, đem chính cuộc sống của mình làm đến rối tinh rối mù, như vậy không đáng.

Du Thanh vốn dĩ không phải loại người muốn chạy đến vả mặt người người khác, cố ý chạy tới hôn lễ của người ta gây chuyện chuyện.

"Anh xem tôi giống kẻ ngốc sao?" Du Thanh hỏi.

"Cậu không ngốc, người ngốc là tôi!" Lôi Mông trả lời, là chính mình ngốc, mới nói về thiệp mời kết hôn của Diệp Hải Sinh.

"Tiền mừng thì sao?" Du Thanh nhìn về phía Raymon: "Dù sao thì tôi cũng không có tiền, đành nhờ anh vậy."

Du Thanh không có khả năng lãng phí tiền tài tặng Diệp Hải Sinh để anh ta chuẩn bị tân hôn, nếu Lôi gia muốn đưa, như vậy quản gia có thể đi chuẩn bị. Du Thanh không có khả năng đi chuẩn bị, Diệp Hải Sinh không đáng để cậu tốn nhiều tâm tư.

"Không cần đưa." Lôi Mông nói: "Không cần thiết đưa."

Nếu là Lôi gia tặng đồ qua đi, đó chính là để cho Diệp gia mặt mũi, cần gì phải cho Diệp gia mặt mũi. Nguyên nhân cũng không phải do Diệp Hải Sinh làm cho người trong lòng chính hắn không cao hứng, hắn đối với ngược luyến tình thâm không có hứng thú.

"Quá tốt!" Du Thanh gật gật đầu: "Không đưa là tốt nhất."

Muốn cậu khuyên bảo Lôi Mông đưa sao, không có khả năng, Du Thanh mới không có hảo tâm như vậy, cậu cũng không cần nghĩ tới việc lợi dụng một việc này để đứng vững gót chân ở giới quý tộc tử. Mặt mũi là do người khác đánh giá, nhưng chính mình mới có quyền lựa chọn muốn hay không muốn cho người khác đánh giá, mặt mũi là cho người khác xem, nhưng thể diện là của chính mình.

"......" Lôi Mông nghe được lời này, đương nhiên không có khả năng đưa, dù sao thì, bề ngoài rộng lượng cũng không cần thiết.

Trên thực tế, Lôi Mông không nghĩ đưa, trong lòng có chút đắc ý. Liếc một cái, Diệp Hải Sinh tính là thứ gì, không đáng để bọn họ phí tâm tư.

Tần gia, Tần Miên đang xem của hồi môn, của hồi môn không thể thiếu, trừ bỏ tiền bạc, còn có một ít dược cấp từ trung đến cao, đồ dùng sinh hoạt.

Diệp Hải Sinh thường thường lại đây nhìn xem Tần Miên, anh một chút cũng không muốn đếm đây, bị người nhà bắt ép.

Ở thời đại Tinh Tế, mọi người không có chú ý nhiều như vậy, ngược lại cảm thấy trước khi diễn ra hôn lễ, phu thê hai bên giúp đỡ lẫn nhau chuẩn bị hôn lễ, mới là bình thường. Cho nên bọn họ không những không thể không có mặt, còn phải gặp mặt thường xuyên, cùng nhau chuẩn bị, như vậy mới có thể chứng minh bọn họ coi trọng hôn lễ.

"Anh Hải sinh." Ánh mắt Tần Miên sáng quắc nhìn Diệp Hải Sinh: "Những thứ dược đó đối với anh rất có ích, là em cố ý hỏi gia gia."

Tần Miên nghĩ sẽ được Diệp Hải Sinh khen, muốn cho Diệp Hải Sinh để ý cậu một chút. Cậu thật sự rất thích Diệp Hải Sinh, đã thích Diệp Hải Sinh từ rất lâu trước kia, liền nghĩ muốn gả cho đối phương, cho rằng chỉ có chính mình mới là người thích hợp nhất.

"Anh có cần em nói với gia gia rằng muốn những thứ đó sao?" Diệp Hải Sinh cười nhạo: "Những thứ đó khác gì những thứ bên ngoài, nếu là so với bên ngoài khác nhau, em nghĩ gia gia sẽ cho em sao?"

Diệp Hải Sinh sao có thể không rõ Tần gia là cái dạng người gì, vài thứ kia xác thật có chút giá trị, có dược đối với Diệp Hải Sinh cũng hữu dụng. Diệp Hải Sinh không cho rằng chính mình không phải không kiếm được những loại dược đó, dược lại không phải quá quý hiếm, chính là khó tìm một chút mà thôi.

Anh lại không nóng nảy, chờ một đoạn thời gian, bỏ ra chút tiền, đều có thể thể có được.

Diệp Hải Sinh không thích thái độ của Tần Miên khi nói những lời này, phảng phất Diệp Hải Sinh anh chính là phải dựa vào bố thí của Tần gia mới có thể có được những thứ dược này.

"Nếu em giỏi, thật lòng vì anh mà suy nghĩ, nên yêu cầu loại dược mà anh không thể mua." Diệp Hải Sinh nói thẳng: "Dùng đồ vật người khác mua được tạo ân tình, không biết xấu hổ sao?"

"Dạ...... Thực xin lỗi." Tần Miên hơi hơi cúi đầu, nắm góc áo.

Tần Miên không cho rằng Diệp Hải Sinh nói sai, đối phương nói chính những lời nói thật, Diệp Hải Sinh căn bản là không thiếu những loại dược đó, cũng có thể mua được. Cố tình lão gia tử bọn họ không muốn tặng những loại dược tốt hơn, đơn giản chính là bởi vì Diệp Hải Sinh không phải người của Tần gia, bọn họ muốn để dược cho người Tần gia dùng.

Mà thiên phú phối chế dược Tần Miên không tốt, đừng nhìn cậu hiện tại là một dược tề sư, còn có thể phối chế không ít dược tề. Kỳ thật chính là phối chế trung cấp thấp dược tề, trung đẳng rất ít, hơn phân nửa là cấp thấp dược tề.

Vì tuyên dương nhân ngư Tần gia lợi hại, Tần Miên dành rất nhiều tâm tư vì chính mình tuyên dương mỹ danh, để nổi bật hơn những nhân ngư khác trong nhà họ Tần.

Tần Miên hối hận, nhân ngư cải tạo thiên phú vốn dĩ không có cao như vậy, không cao bằng trước khi cải tạo. Beta không phải Alpha, Tần gia chính là đem Beta đi làm nhân ngư cải tạo giải phẫu, đương nhiên, cũng sẽ lưu lại một số Beta không có làm nhân ngư cải tạo giải phẫu.

Vì cái gì mà phải lưu lại cá biệt, tất cả đều là vì hình thức bên ngoài, làm những người đó nghĩ rằng người Tần gia cũng sẽ sinh ra người bình thường, nếu tất cả đều là Alpha và nhân ngư Beta, Omega, tự nhiên liền dễ dàng làm người khác hoài nghi.

Ngay cả khi có người khác hoài nghi về điều đó, còn phải tô son trát phấn *một chút.

Tần Miên ánh mắt hơi lóe, có lẽ cậu nên mang một ít đồ vật đối với Diệp Hải Sinh càng có ích. Mang theo những thứ vô dụng kia, Diệp Hải Sinh bất mãn cũng bình thường.

"Biểu hiện nhu nhược đến như vậy làm cái gì, anh khi dễ em sao?" Diệp Hải Sinh ném tay Tần Miên, kéo dãn khoảng cách cùng Tần Miên: "Trước khi tổ chức hôn lễ, còn muốn cho bọn họ ép buộc anh xin lỗi em sao?"

"Không, không phải." Tần Miên sớm đã quen thuộc thái độ của Diệp Hải Sinh, nếu không phải do lúc trước cậu nghĩ cách loại bỏ Úc Nhân, hiện tại cậu cũng không thể cùng Diệp Hải Sinh ở bên nhau. Đây là do cậu trộm được, cho nên cậu nguyện ý chấp nhận Diệp Hải Sinh đối với cậu không vui, thời gian dài, Diệp Hải Sinh tự nhiên là có thể biết được điểm tốt của cậu: "Anh Hải Sinh, gia gia bên kia mới có được hai lọ dược cấp cao cải thiện cấp bậc di năng, gia gia thương em, sẽ cho em."

"Mỗi người đều phải chịu trách nhiệm vì những gì mình đã nói." Diệp Hải Sinh nhắc nhở Tần Miên, đã nói, như vậy phải làm được.

Diệp Hải Sinh chính là muốn lợi dụng Tần Miên, người Diệp gia nhiều, ngay cả khi cùng Tần Miên kết hôn, cũng không nhất định là có thể nhận được nhiều loại dược cao cấp như vậy. Anh trước đây nghe nói Tần gia bên kia tìm đủ dược tề sư cùng dược liệu cao cấp để phối chế dược nâng cao tiềm lực dị năng, chẳng qua anh không có hỏi thẳng ra, anh tin tưởng Tần Miên rõ ràng ý tứ của anh.

Tần Miên nhanh như vậy liền nghe được ý tứ của anh.

"Được." Tần Miên dùng sức gật gật đầu.

"Kỳ thật, em trừ bỏ thích làm tiểu tam, nghĩ muốn đứng đầu ở bên ngoài, vẫn là có nhiều ưu điểm." Diệp Hải Sinh thành khẩn nói: "Rất hiểu chuyện."

Đúng, ở ngay lúc này, Tần Miên liền rất hiểu chuyện, Diệp Hải Sinh nói: "Nhớ kỹ, em sẽ là thê tử của ai."

"Là của anh Hải Sinh." Tần Miên ửng đỏ gương mặt, cậu là thê tử Diệp Hải Sinh. Diệp Hải Sinh nhất định cũng để ý cậu, nếu không sẽ không nói như vậy, đây là biểu hiện du͙© vọиɠ chiếm hữu của đối phương.

Tần Miên nghĩ chính mình nỗ lực vẫn sẽ có kết quả, chỉ cần nỗ lực, đối với Diệp Hải Sinh tốt, làm được tốt hơn so với Úc Nhân, là cậu có thể thay thế sự tồn tại Úc Nhân, vượt qua Úc Nhân.

Úc Nhân chẳng phải chỉ có thể phối chế ra một ít dược thôi sao, lại không có trưởng thành lên...... Tần Miên vừa mới nghĩ như vậy, liền nghe được Diệp Hải Sinh nói.

"Nếu là A Nhân ở đây, em ấy nhất định có thể phối chế ra càng nhiều dược tốt hơn, tương lai có thể trở thành dược tề sư lớn." Diệp Hải Sinh khinh thường mà nhìn Tần Miên, anh trước nay đều không có che giấu việc anh đối với Tần Miên bất mãn, mà Tần Miên thì sao, phảng phất nhìn không ra bất mãn của anh.

"Em sẽ nỗ lực." Tần Miên cắn răng, dù sao Úc Nhân đã chết, chính mình không có thiên phú của Úc Nhân. Nhưng là thời gian dài, chính mình cũng có thể chậm rãi trưởng thành, một người ở trong trí nhớ Diệp Hải Sinh chỉ là một dược tề sư phối chế trung cấp thấp dược, không đáng thể so sánh.

Tần Miên sao có thể không biết người sống rất khó so sánh với chết, chính là người sống có thể thực hiện những chuyện khác, người chết không thể.

Úc Nhân có thể cho Diệp Hải Sinh, Tần Miên cậu cũng có thể làm được.

"Em phải nỗ lực lên." Diệp Hải Sinh trào phúng: "Có đôi khi, cho dù có nỗ lực bao nhiêu cũng không thể chiến thắng thiên phú của người khác, A Nhân không chỉ có thiên phú cao mà còn nỗ lực như vậy."

"Nhưng cậu ta vẫn là phản bội anh." Tần Miên nói: "Em sẽ không!"

Tần Miên nhắc nhở Diệp Hải Sinh, Úc Nhân đã sớm cầm tiền xa chạy cao bay, phản bội Diệp Hải Sinh.

"Kia cũng là vì em." Diệp Hải Sinh trả lời: "Em trước kia vội vàng muốn làm tiểu tam, lại là quý tộc, là nhân ngư, em ấy còn có thể làm sao bây giờ."

Diệp Hải Sinh nghĩ như thế, liền cảm thấy trong lòng thoải mái rất nhiều, Úc Nhân phản bội anh, có lẽ bên trong có mặt nguyên nhân khác.

"......" Tần Miên liền nhu nhu nhược nhược mà nhìn Diệp Hải Sinh, là nhân ngư, vậy nên lợi dụng ưu thế nhân ngư, làm sao có thể ngây ngốc mà nhìn người mình thích cùng người khác ở bên nhau.

Dù sao mặc kệ thế nào, Diệp Hải Sinh đều phải cùng cậu cử hành hôn lễ, người khác đều không có hy vọng. Nếu như Diệp Hải Sinh muốn cùng người khác ở bên nhau, những người đó chỉ có thể là tình nhân không có danh phận, cậu cũng không có khả năng để những người đó ở bên cạnh Diệp Hải Sinh.