Ban đêm, Du Thanh trở lại phòng ngủ, tắm rửa, thay quần áo, liền ngồi ở trên sô pha chơi quang não. Không có lấy cớ muốn điều chế thuốc để đi nơi khác.
Điều chế thuốc cái gì a, trốn không thoát.
Raymond nhìn tóc Du Thanh còn ướt, dứt khoát lấy khăn lông chuẩn bị giúp Du Thanh lau khô.
Nhưng ngay khi Raymond tới gần, liền phát hiện Du Thanh vươn tay.
“Cảm ơn.” Du Thanh trực tiếp lấy khăn lông từ tay Raymond, nếu cậu dùng dị năng hệ hỏa, cậu sẽ trực tiếp đem đầu tóc nướng cháy .
Dị năng hệ hỏa có rất nhiều tác dụng , không phải chỉ biết phóng hỏa, cũng có thể nâng cao độ ấm, nhưng cần khống chế tốt.
Du Thanh muốn làm cũng không thể, chỉ có thể dùng khăn lông chậm rãi lau khô. Dị năng hệ băng cũng không được, quá lạnh, không cẩn thận sẽ đem bản thân đông lạnh thành băng.
“Ta giúp em.” Raymond là dị năng giả đa hệ, trong đó có hệ hỏa, anh hỏi, “Ngày thường cũng như thế này sao?”
Cậu không khống chế được năng lượng trong cơ thể, khi biến thành hình thái nhân ngư, tóc nháy mắt liền dài ra. Từ khi cậu có ký ức thì đang sinh hoạt ở biển xanh sâu thẳm, biển có đủ loại sinh vật, cậu không thiếu thức ăn.
Về sau, Du Thanh thấy được chạy tàu thủy ở trên biển, nhìn ô tô huyền phù trên trời, thấy được phi thuyền bay trên trời cao……
Du Thanh lén lút trốn ở trong biển, ở cạnh bãi nham thạch, nhìn những người đó…… Cậu khống chế đuôi cá biến thành hai chân, lên mặt đất, khi đó cậu cũng đã là bộ dáng sáu bảy tuổi.
Mặc dù Du Thanh sớm lên lục địa, có thân phận cô nhi, nhưng ký ức truyền thừa nói cho cậu biết cậu cùng những người đó không giống nhau, cậu có năng lực rất mạnh, chính là không dễ khống chế. Tới hiện tại, Du Thanh đã có thể khống chế một phần năng lực, lại không đa dụng.
Du Thanh khi biến thành hình thái nhân ngư, đôi khi không khống chế tốt, tóc liền sinh trưởng rất nhanh, dài đến eo.
“Không có.” Du Thanh rốt cuộc không rút tóc về từ tay Raymond, đối phương cầm tóc cậu, “Đều là tóc ngắn.”
Du Thanh nghĩ rõ ràng cắt tóc cũng chưa có cảm giác gì, không đau không ngứa, vì cái gì đối phương chạm tay vào tóc của cậu, cảm giác quái quái. Cậu cảm giác chính mình không phải nhân ngư, mà là một con mèo cầu loát lông.
Kỳ thật Raymond rất khẩn trương, sợ không cẩn thận làm rụng tóc của người trong lòng. Cũng may trước kia khi dã ngoại, cũng dùng dị năng để hong khô, không đến mức dùng lửa quá mức.
“Có thể dùng người máy.” Raymond nhắc nhở Du Thanh, nếu anh không ở, đối phương có thể cho người máy giúp đỡ làm khô tóc, mà không phải ướt nhẹp.
“Tốn điện.” Du Thanh nói giỡn, “Chủ yếu vẫn thích tự nhiên.”
Thời điểm cậu ở trong biển, tóc luôn luôn trong tình trạng ướt.
Sau khi lên bờ, Du Thanh không phải lúc nào cũng làm khô tóc, cũng không có ai quản cậu có làm khô tóc hay không.
“Cá thích nước đi.” Raymond nói, làm khô tóc tự nhiên, trên tóc có rất nhiều hơi nước, chẳng qua việc này đối với nhân ngư cải tạo cũng không tốt, “Bất quá vẫn nên làm, nếu không về sau dễ đau nửa đầu.”
Thân thể nhân ngư cải tạo không tốt như vậy, thân thể so với trước kia cũng yếu hơn. Nhân ngư cải tạo rốt cuộc không phải nhân ngư chân chính, xét chung vẫn là người, tập tính sinh hoạt cũng thiên hướng con người, không phải là cá.
Raymond không có nhắc nhiều về nhân ngư cải tạo trước mặt Du Thanh, sợ đối phương nhớ tới chuyện thương tâm trước kia. Anh hiện tại còn chưa điều tra được vì sao người trong lòng đi làm phẫu thuật cải tạo thành nhân ngư, đã trải qua việc gì mới suy sụp, anh chỉ cần bảo đảm người trong lòng về sau ngày càng tốt hơn là được.
“Chơi ít thôi, sớm đi nghỉ ngơi.” Raymond hôn lên trán Du Thanh, anh đã dùng dị năng đem đầu tóc Du Thanh hong khô, “Ta đi thư phòng xử lý một chút việc, em nghỉ ngơi trước đi.”
Raymond kích động, khẩn trương, rồi lại sợ hành động của mình dọa người trong lòng. Anh liền đi thư phòng cách vách xem văn kiện, bình tĩnh bình tĩnh, chờ anh trở về, sẽ phát hiện, chính mình không có nằm mơ, người trong lòng nằm ở giường của anh.
“Được.” Du Thanh gật đầu, cũng thở phào nhẹ nhõm, cậu không có thói quen cùng đối phương ở chung.
Hôm nay xem như đêm đầu tiên bọn họ chính thức ở chung, mặc dù Raymond không có làm một số việc, Du Thanh vẫn có chút sợ hãi. Cậu thiếu chút nữa bại lộ đôi tai nhọn bất đồng với nhân ngư cải tạo, quả nhiên không nên cho Raymond giúp đỡ hong khô tóc, cũng may đối phương không có cọ tới cọ lui.
Mà Raymond lại nghĩ chính mình cố ý kéo dài hồi lâu, người trong lòng cũng không biết đi. Tóc của người trong lòng thật mượt, cũng không nên chạm nhiều vào các bộ phận khác, chạm vào tóc là được.
Du Thanh không có nhìn đến vành tai ửng đỏ của Raymond, Raymond không nhìn thấy đôi tai nhọn của Du Thanh.
Hai người đều nghĩ: Không bị phát hiện, thật tốt!