Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nhân Ngư? Hải Yêu!

Chương 6: Hóa đá?

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tảo biển cầm máu khá hiệu quả. Mỹ nhân xà đặt con mồi lên tảng đá ngầm và cố ý để đầu hắn nghiêng, giúp vết thương trên gáy không bị đè ép, đồng thời cũng có thể quan sát tình trạng vết thương đang lành lại. Sau một hồi đắp tảo biển, máu đã ngừng chảy và con mồi trông có vẻ dễ chịu hơn.

Tuy nhiên, dù nhìn thế nào thì gương mặt bị "hủy dung" của con mồi vẫn toát lên vẻ dữ tợn, đáng sợ.

Nói đến khuôn mặt, Mỹ nhân xà không khỏi tò mò sờ sờ vết vết cào trên mặt hắn. Vết thương đã nhiều năm rồi nhưng vẫn giữ nguyên vẻ dữ tợn và đáng sợ, cậu có thể tưởng tượng vết thương lúc còn mới là cái tình cảnh gì. Dùng móng tay sắc nhọn của mình khẽ rờ vết cào, Mỹ nhân xà suy đoán sinh vật đã tấn công con mồi hẳn là có móng vuốt lớn gấp một hoặc hai lần so với mình. Cậu không biết đó là sinh vật hung dữ gì, vì dưới đáy biển ngoài cậu ra thì dường như không có sinh vật nào có móng vuốt dài như vậy.

Cậu nhàm chán giật giật tai con mồi và so sánh với tai của mình. Tuy cả hai đều có hình dạng quạt vây cá, nhưng tai của con mồi nhỏ hơn rất nhiều, kích thước chỉ bằng tai của con người, cứng rắn và dường như không thể tự co duỗi như tai của cậu. Tai con mồi có màng mang ở phía sau giúp tự động đóng lại khi rời khỏi mặt nước, điểm này thì lại giống với tai của cậu.

Mỹ nhân xà đưa tay vuốt ve sau tai. Nơi đây cũng có mang, nhưng mỗi khi cậu trồi lên khỏi mặt nước, mang sẽ hoàn toàn biến mất, không còn dấu vết.

Cậu nhìn lại tay chân của con mồi. Con mồi không có vây cá hay móng vuốt, ngón tay tuy sắc nhọn nhưng rõ ràng độ cứng không đủ để coi như vũ khí tấn công. Trước đó, con mồi sử dụng lao xiên cá khá thành thạo, và Mỹ nhân xà cũng thuận tay nhặt được cây lao đó khi mang con mồi đi. Mà tay chân của con mồi cũng không có màng dài và đuôi, những bộ phận hỗ trợ di chuyển, cũng không có cái đuôi giống như cậu, hèn chi không bơi nhanh được.

Sau khi quan sát kỹ lưỡng con mồi từ trên xuống dưới, trái sang phải, Mỹ nhân xà khẳng định tên kỳ quái này là một con người biến dị. Cậu cũng biết rằng vài thập kỷ trước, sau thảm họa, nhiều sinh vật dưới đáy biển đã bị biến dị nên con người bị biến dị cũng không phải là không có khả năng. Cậu chỉ không biết liệu đây có phải là trường hợp biến dị duy nhất hay còn nhiều trường hợp khác.

Mặc dù tò mò, nhưng con mồi vẫn đang hôn mê nên Mỹ nhân xà không thể hỏi hắn bất cứ điều gì.

Cho nên việc quan trọng nhất hiện tại là chờ con mồi tỉnh lại.Sau khi con mồi thỏa mãn trí tò mò của cậu, cậu sẽ ăn thử con mồi này hoặc cho các sinh vật khác ăn. Tuy nhiên, cậu tạm thời không cần suy nghĩ về vấn đề này.

Cậu ý thức được rằng hải yêu không thể bị con người phát hiện, vì vậy cậu cần phải cẩn thận.

Mỹ nhân xà quan sát con mồi một lần nữa và xác định rằng con mồi sẽ không tỉnh lại trong thời gian ngắn. Cậu xoay người trong nước, vẩy nước lên cao, điều chỉnh tư thế thoải mái nhất và lơ lửng trên mặt nước để nghỉ ngơi. Tuy nhiên, cậu cũng không quên dùng đuôi ôm lấy con mồi để tránh bị dòng nước cuốn đi khỏi khu vực này.

(Edited by FYYS)

Nhìn lên bầu trời đầy sao lấp lánh, Mỹ nhân xà cảm thấy vô cùng thích thú. Cậu thường dành thời gian mỗi đêm để ngắm nhìn bầu trời đêm nhưng vẫn không bao giờ thấy chán. Dù nhìn ngắm bao nhiêu lần, bầu trời vẫn luôn đẹp đến ngỡ ngàng.

Tối nay, mặt biển phẳng lặng. Gió biển thổi qua chỉ tạo ra tiếng sóng vỗ nhẹ vào bờ đá. Nghe những âm thanh quen thuộc này, Mỹ nhân xà nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Khi Mỹ nhân xà mở mắt lần nữa, bầu trời đã sáng rực. Ánh sáng mặt trời từ phương Đông rọi lên mặt biển, nhuộm vàng cả một vùng. Tỉnh dậy, Mỹ nhân xà liền nhìn sang con mồi trên tảng đá và phát hiện con mồi đã tỉnh và đang nhìn cậu chằm chằm.

Bốn mắt nhìn nhau, cả hai đều ngẩn người trong giây lát. Tuy nhiên, tình huống này có phần khác biệt. Mỹ nhân xà không ngờ con mồi đã tỉnh, mà lại còn tỉnh táo ngồi im chờ tỉnh lại - mặc dù con mồi muốn chạy cũng không thể, Mỹ nhân xà chắc chắn có thể tỉnh lại khi cảm nhận được bất kỳ động tĩnh nào của con mồi.

Còn Triệu Hạo Dĩnh thì choáng váng hoàn toàn vì vẻ đẹp của Mỹ nhân xà - đừng hiểu lầm, đây không phải là do bị sắc đẹp mê hoặc. Tuy lúc đầu là thế nhưng sau đó anh đã sớm tỉnh táo lại.

Cho nên nguyên nhân làm Triệu Hạo Dĩnh choáng váng là chính bản thân Mỹ nhân xà, chứ không phải do anh tự làm mình choáng váng.

Cần biết rằng Mỹ nhân xà là hậu duệ của Medusa. Mặc dù cậu không thể mạnh bằng mẹ mình, nhưng cậu vẫn thừa hưởng một số đặc điểm, trong đó có khả năng hóa đá người bằng mắt.

Đúng vậy, Triệu Hạo Dĩnh đã bị Mỹ nhân xà hóa đá. Bình thường Mỹ nhân xà có thể kiểm soát khả năng này, nhưng lúc này cậu vừa tỉnh dậy nên không để ý nên liền xảy ra chuyện.

Mỹ nhân xà nhìn con mồi bất động và biết ngay chuyện gì đã xảy ra. Cậu nhìn xuống mặt nước, bóng ảnh phản chiếu lờ mờ cho thấy mắt cậu đang le lói ánh hồng, quả nhiên là dáng vẻ khi mất khống chế.

Cậu nhắm mắt lại, rồi mở ra một lần nữa. Lúc này, mắt cậu đã biến thành màu xanh lam như đá quý.

Sức mạnh của Mỹ nhân xà không mạnh bằng mẹ mình - Có thể là do sức mạnh của lời nguyền đã suy yếu sau khi các vị thần rút lui khỏi giai đoạn lịch sử. Cho nên sinh vật đã nhìn vào mắt cậu cũng sẽ không bị hóa đá vĩnh viễn mà chỉ cứng đờ trong một thời gian ngắn. Tuy nhiên, yếu cũng có chỗ tốt của yếu, ít nhất năng lực hóa đá đối với cậu cũng vô dụng. Cậu không cần lo lắng sẽ làm hại bản thân, hơn nữa cậu còn có thể kiểm soát khả năng đó, khác với mẹ cậu, người có thể bị hóa đá vĩnh viễn ngay cả khi nhìn thấy mình trong gương

(Edited by FYYS)

Thời gian con mồi bị cứng đờ phụ thuộc vào khả năng kiểm soát của Mỹ nhân xà.

Mỹ nhân xà đã có nhiều kinh nghiệm trong việc này. Đôi khi, cậu lười tự mình đi săn, nên sử dụng khả năng hóa đá để tiết kiệm sức lực. Nhờ vậy, cậu có thể ước tính thời gian con mồi sẽ hồi phục dựa vào mức độ cứng đờ của cơ bắp.

Mỹ nhân xà tiến đến con mồi và dùng ngón tay chạm vào người đó. Cơ bắp của con mồi hơi cứng đờ, nhưng may mắn thay không hoàn toàn biến thành đá. Với mức độ này, con mồi sẽ chỉ bị cứng đờ trong vài phút và sau đó sẽ hồi phục lại bình thường.

Không lâu sau, Triệu Hạo Dĩnh, người trước đó bị hóa đá, cử động như thể có ai đó đang ấn một công tắc, đột nhiên mở mắt và có thể di chuyển.

Triệu Hạo Dĩnh không tỉnh dậy sớm như Mỹ nhân xà. Hắn đã bị một đàn cá mập truy đuổi mệt mỏi, cơ thể lại bị thương, và ban đêm hắn ngủ trên một tảng đá gồ ghề. Khi tỉnh dậy, toàn thân hắn đau nhức, không chỗ nào không đau.

Tuy nhiên, là một thám hiểm gia dày dặn kinh nghiệm, hắn luôn cảnh giác cao độ. Vừa tỉnh dậy, hắn đã nhận ra điều bất thường, đặc biệt là khi phát hiện một chiếc đuôi rắn to dài quấn quanh chân mình. Chiếc đuôi rắn quấn quanh đùi hắn vài vòng, khiến Triệu Hạo Dĩnh không thể di chuyển.

Quả nhiên, không lâu sau, như thể có ai đó ấn nút phát, Triệu Hạo Dĩnh đang bị đông cứng đột nhiên chớp mắt và có thể cử động.

Triệu Hạo Dĩnh không tỉnh dậy sớm hơn Mỹ nhân xà bao lâu. Anh vốn đã kiệt sức vì bị một đàn cá mập truy đuổi, cơ thể lại bị thương, cộng thêm ban đêm lại ngủ trên một tảng đá gồ ghề. Khi tỉnh dậy, toàn thân anh đau nhức, không chỗ nào không đau.

Tuy nhiên, là một thám hiểm gia dày dặn kinh nghiệm, anh luôn cảnh giác cao độ. Vừa tỉnh dậy, anh đã nhận ra có gì đó không ổn, đặc biệt là khi phát hiện có một chiếc đuôi rắn to dài quấn quanh chân mình. Chiếc đuôi rắn quấn quanh đùi anh vài vòng, khiến Triệu Hạo Dĩnh không thể di chuyển.

Do vị trí ngủ, một phần thân của Mỹ nhân xà đã vươn ra sau tảng đá, đồng thời để lại một chiếc đuôi dài vòng qua tảng đá và đến chỗ Triệu Hạo Dĩnh. Do vậy, lúc đầu Triệu Hạo Dĩnh không nhìn thấy Mỹ nhân xà mà chỉ nhìn thấy chiếc đuôi rắn trông rất quen, anh vừa nhìn đã biết ngay đó là đuôi của rắn biển.

Với nhiều năm kinh nghiệm thám hiểm đáy biển, Triệu Hạo Dĩnh đã từng gặp qua nhiều con rắn biển, kể cả những con có kích thước to lớn hơn nhiều so với chiếc đuôi rắn quấn quanh chân anh. Ban đầu, anh tưởng rằng mình bị một con rắn biển khổng lồ bắt giữ và chuẩn bị làm bữa sáng cho nó. Tuy nhiên, khi thấy con rắn không hề di chuyển, anh không dám manh động. Ánh mắt thuận đuôi rắn mà quay đầu lại. Lúc này, anh mới nhìn thấy Mỹ nhân xà đang ngủ trên mặt biển sau lưng mình.

Nhìn thấy Mỹ nhân xà, Triệu Hạo Dĩnh vô cùng ngạc nhiên. Anh đã từng gặp qua nhiều Nhân Ngư, nhưng đây là lần đầu tiên anh gặp Mỹ nhân xà. Không chỉ xinh đẹp, Mỹ nhân xà còn có vẻ ngoài nam tính -vì cậu không có ngực nên nhìn liền biết là nam - mà tất cả Nhân Ngư lại đều là nữ.

Do quá ngạc nhiên, Triệu Hạo Dĩnh quên mất việc dùng xiên cá trong tay tấn công Mỹ nhân xà. Cũng may là anh không hành động, nếu không hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi.

Ngay lúc Triệu Hạo Dĩnh đang ngây người, Mỹ nhân xà tỉnh dậy. Khi hai mắt họ chạm nhau, Triệu Hạo Dĩnh nhận ra mình không thể cử động.

Cảm giác bị hóa đá thật kinh khủng. Ý thức của anh vẫn tỉnh táo, nhưng cơ thể không thể cử động. Nỗi sợ hãi anh cảm nhận được trước khi hôn mê ùa về. Suy nghĩ cẩn thận, anh nhận ra rằng đàn cá mập trước đó có lẽ đã bị Mỹ nhân xà này dọa chạy.

Đây có được coi là rời miệng cá mập lại tiến vào miệng rắn không?
« Chương TrướcChương Tiếp »