Chương 4: Nguy hiểm

Thân ảnh trước mắt khiến Mỹ nhân xà cảm thấy vừa quen thuộc vừa xa lạ.

Làn da màu đồng cùng thân hình thon dài hữu lực nhưng vì chủ nhân cơ thể đó đang ở trong nước tránh trái tránh phải nên cậu không thể nhìn rõ bộ dáng. Tuy vậy, Mỹ nhân xà vẫn có thể khẳng định đó là hình thể mà chỉ con người mới có.

Nhưng, con người cũng có vây và mang sao?

Nghi ngờ nghiêng đầu, mỹ nhân xà một mặt trầm tư. Mặc dù người đó di chuyển rất nhanh, nhưng cậu vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng từ vị trí này. Dù chỉ nhìn thấy bóng lưng, nhưng liếc qua liền thấy vây cá hình quạt và mang ở phía sau.

Vỗ nhẹ mai rùa, mặc kệ rùa có hiểu ý cậu bảo nó ở lại đây chờ hay không, mỹ nhân xàvẫy đuôi dài và hướng về phía tàn tích dưới đáy biển.

Khi tiến đến gần hơn, Mỹ nhân xà liền hiểu ra tại sao những con cá mập hung hãn này truy đuổi con mồi không bỏ. Chỉ sợ là do mùi máu tanh nồng trong nước biển đã kí©h thí©ɧ bản năng săn mồi của chúng.

Chẳng qua kia thực sự là người sao? Mỹ nhân xà không khỏi nghi ngờ. Những con người anh từng gặp trước đây không thể ở dưới đáy biển lâu mà không có sự trợ giúp của dụng cụ, và họ cũng không thể di chuyển linh hoạt như vậy

Ngay lúc mỹ nhân xà bơi qua, bóng người đang bị bầy cá mập truy đuổi nấp vào một chỗ ẩn náu trong khu phế tích. Bỗng nhiên, người đó rút ra một lao xiên cá từ trên lưng, nghiêng người đâm vào miệng một con cá mập trắng khổng lồ đang đuổi theo sát phía sau.

Lao xiên cá đâm trúng miệng con cá mập trắng khổng lồ, khiến nó đau đớn tột độ và há miệng toang hoác. Bị tấn công bất ngờ, nó không thể phản kháng mà chỉ có thể cố gắng giãy dụa. Một cỗ máu tươi tuôn ra từ vết thương, nhuộm đỏ cả một vùng nước biển.

Mùi máu tanh nồng kí©h thí©ɧ những con cá mập khác, khiến chúng trở nên điên cuồng hơn. Giờ đây, mục tiêu của chúng không chỉ là con mồi trước đó mà còn cả con cá mập trắng khổng lồ đang sắp chết.

Việc đồng loại tấn công lẫn nhau cũng không phải là điều hiếm gặp trong thế giới tự nhiên.

Thanh xiên cá được thiết kế không có móc câu, vì vậy người kia có thểmột kích tức lui, nhanh chóng rút xiên cá ra rồi lập tức bơi ra xa để tránh né sự tấn công của những con cá mập khác.

Hầu hết những con cá mập có mục tiêu mới đều tập trung vây quanh con cá mập trắng khổng lồ đã chết để tranh giành thức ăn. Một số con cá mập nhỏ hơn, không thể giành được thịt của cá mập trắng khổng lồ, lại tiếp tục truy đuổi con mồi trước đó.

Khi người đàn ông kỳ lạ quay đầu lại nhìn về phía con cá mập trắng khổng lồ, Mỹ nhân xà đã nhìn rõ diện mạo của hắn. Hắn thực sự là một con người, với ngoại hình khá ưa nhìn. Ngũ quan của hắn góc cạnh, đôi mắt sáng ngời. Đáng tiếc trên mặt hắn lại có ba vết sẹo kéo dài từ trán trái qua mắt phải suýt nữa vạch mù mắt và kéo dài đến tai phải làm phá hỏng vẻ đẹp vốn có của hắn và khiến khuôn mặt hắn trở nên dữ tợn và đáng sợ.

(Edited by FYYS)

Mặc dù chỉ nhìn thoáng qua, nhưng Mỹ nhân xà vẫn nhận ra ba vết sẹo kia đã tồn tại khá lâu, và từ hình dáng của vết sẹo có thể thấy rõ ràng rằng đó không phải do sinh vật dưới đáy biển gây ra.

Nếu không phải là do sinh vật dưới biển, thì nhất định là do sinh vật trên đất liền! Mắt cậu sáng lên. Nếu trên thế giới này có thứ gì khiến cậu tò mò thì đó chính là mọi thứ trên đất liền. Dù cả đời sống dưới biển nhưng cậu luôn hiếu kì về mãnh lục địa thần bí đó.

Tuy nhiên, dù tò mò đến đâu, cậu cũng chưa bao giờ nghĩ đến việc tự mình lên đó.Lục địa ồn ào và ô nhiễm, chỉ nghĩ đến thôi là cậu đã không muốn đến gần.

Tuy nhiên, khi tỉnh dậy lần này, dường như môi trường và không khí đều đã được cải thiện rất nhiều. Lắc đầu gạt bỏ vấn đề này, cậu tăng tốc độ để đuổi theo.

Triệu Hạo Dĩnh thực sự cảm thấy mình xui xẻo vô cùng. Ban đầu, anh chỉ tham gia một nhiệm vụ thám hiểm đơn giản, không ngờ lại gặp phải bầy cá mập hung hãn.

Cùng đi làm nhiệm vụ với anh ta là Chu Tường. Khi gặp bầy cá mập, Chu Tường đã kéo theo bầy cá mập tấn công Triệu Hạo Dĩnh, sau đó bỏ chạy. Tệ hơn nữa, Chu Tường không chỉ bỏ mặc anh ta mà còn mang theo tất cả các công cụ, chỉ để lại anh lao xiên cá mang trên người.

*Tương hay Tường tui không biết vì tui ko biết tiếng trung. bản CV lúc Tương lúc Tường.

Hắn cố ý muốn anh chết ở chỗ đây!

Quần áo trên người anh rách nát, lộ ra những vết thương rỉ máu. Có những vết trầy xước, những vết bầm tím, và thậm chí trên bắp đùi còn có một vết rách do răng cá mập cắn. Nếu không phải do anh phản ứng nhanh thì cả chân anh có thể đã bị cắn đứt.

Bầy cá mập hung hãn tiếp tục truy đuổi, tạo nên áp lực to lớn cho Triệu Hạo Dĩnh. Mặc dù anh đã tiêu diệt một con cá mập trắng khổng lồ, nhưng số lượng cá mập còn lại vẫn rất nhiều. Nếu không tìm cách thoát khỏi lũ cá mập, anh có thể sẽ mất mạng tại đây.

Mảnh đáy biển hoang tàn này vốn là một thành phố cổ của con người, do đó có rất nhiều công trình kiến trúc đồ sộ. Việc tìm kiếm nơi trú ẩn phù hợp không quá khó khăn.

Tuy nhiên, những di tích này đã chìm nghỉm dưới đáy biển hàng chục năm, qua thời gian bị bào mòn bởi nước biển. Những công trình kiên cố trước đây giờ chỉ còn lại những khung xương rỗng. Triệu Hạo Dĩnh hiểu rõ sức mạnh to lớn của bầy cá mập trắng khổng lồ. Anh lo lắng nếu mình trốn vào, bầy cá mập sẽ trực tiếp va chạm và làm sập nơi đó, đến lúc đó anh chỉ có nước bị chôn sống.

Cho nên anh chỉ có thể chạy trốn chứ không thể trốn tránh. Mặc dù Ngư Nhân có thể hô hấp dưới nước, nhưng tốc độ di chuyển của họ không thể sánh bằng Nhân Ngư có đuôi chứ đừng nói đến so với những chúa tể biển cả này. Nếu không phải địa hình di tích phức tạp và kích thước khổng lồ của cá mập trắng khiến chúng không thể di chuyển linh hoạt bên trong, Triệu Hạo Dĩnh đã sớm trở thành bữa ăn ngon của chúng.

May mắn thay, con cá mập trắng lớn mà anh xử lý trước đó đã cho anh một khoảng thời gian để giảm xóc. Hầu hết cá mập đều đang bận tranh giành xá© ŧᏂịŧ của con cá mập khổng lồ, và không quan tâm đến việc đuổi theo Triệu Hạo Dĩnh, dù sao một Ngư Nhân có thể có thể nhiều thịt hơn một con cá mập trắng lớn dài hơn ba mét? Do đó, những con cá mập đang truy đuổi anh bây giờ đều tương đối yếu ớt và không thể tranh lại những con cá mập khác để giành thịt.

Nhưng dù thế thì tình cảnh của anh cũng không dễ dàng. Những con cá mập mà anh ta đang đối mặt chỉ là "tương đối" yếu ớt hơn so với những con khác, nhưng bất kỳ con nào trong số chúng cũng đều là kẻ săn mồi mạnh mẽ. Hiện tại, vẫn có một nhóm đuổi theo anh.

Tình hình của Triệu Hạo Dĩnh không hề khả quan. Không chỉ vì những vết thương trên người, mà còn do thể lực của anh ta đang cạn kiệt. Anh không biết cuộc đào tẩu này đã kéo dài bao lâu, nhưng chắc chắn đã hơn nửa giờ. Mặc dù hiện tại thể lực của anh vẫn đủ để chống đỡ trong một thời gian ngắn, nhưng nó đã bắt đầu suy giảm.

Mà trong biển, nguy hiểm không chỉ đến từ cá mập.

Mặc dù đã mượn sự yểm hộ để hạ gục một con cá mập trắng khổng lồ, nhưng tình hình của Triệu Hạo Dĩnh không hề được cải thiện. Nhóm cá mập đang tranh đoạt thức ăn trước đó đã ăn xong và một lần nữa gia nhập vào đội săn mồi.

Nhìn thấy bầy cá mập đang dần dần tập trung lại xung quanh mình, không còn đường lui, Triệu Hạo Dĩnh nở một nụ cười cay đắng. Hôm nay, có lẽ anh sẽ thật sự chết ở đây.

Tay anh nắm chặt lao xiên cá, hai mắt kiên định nhìn chằm chằm vào những con cá mập đang vây quanh. Cho dù có chết, anh cũng phải kéo theo vài con cá mập xuống theo!

Tuy nhiên, ngay khi anh chuẩn bị tinh thần cho cái chết, tình hình lại bất ngờ thay đổi.

Một bài hát đơn âm vang lên trong nước, rất nhẹ nhàng nhưng lại mang một thứ gì đó phi thường, như tiếng ngâm nga của cá voi cũng lại như tiếng hát của đại dương.

Đó là một âm thanh khiến người ta không khỏi say mê. Ngay cả một người kiên nghị như Triệu Hạo Dĩnh khi nghe thấy cũng không nhịn được giật mình trong giây lát.

Tuy nhiên, với những sinh vật khác trong biển, tiếng hát này lại như một lời nguyền chết chóc. Bất kỳ sinh vật nào có trí tuệ trong biển đều hiểu được ý nghĩa của tiếng hát này.Khi tiếng hát vang lên, tất cả các sinh vật sống đủ lâu đều biết rằng chúng phải nhanh chóng rời đi.

Tiếng hát này báo hiệu một kẻ rất nguy hiểm đang đến gần.

Bầy cá mập vốn đang vây quanh Triệu Hạo Dĩnh từ mọi hướng, không để lại cho anh bất kỳ đường lui nào. Đột nhiên, chúng như cảm nhận được một mối nguy hiểm nào đó và bắt đầu hoảng loạn. Bản thân Triệu Hạo Dĩnh cũng cảm thấy một dự cảm không lành.

Cả người anh run rẩy, một nỗi sợ hãi vô hình dâng trào trong lòng. Anh không biết mình đang sợ hãi điều gì, nhưng bản năng sinh tồn được rèn luyện qua bao nhiêu lần đối mặt với tử thần đã mách bảo anh phải nhanh chóng rời khỏi nơi này.

Triệu Hạo Dĩnh rất tin vào trực giác của mình. Trực giác này đã bao lần cứu mạng anh. Lần ấn tượng nhất là vết sẹo trên mặt anh, nếu như lúc đó không dựa vào trực giác để né tránh, e rằng hậu quả sẽ không chỉ là mất đi vẻ bề ngoài.

Vì vậy, trong khoảnh khắc này, Triệu Hạo Dĩnh không chút do dự từ bỏ ý định chiến đấu với bầy cá mập. Anh quay người và bắt đầu bơi đi, tin rằng những con cá mập này sẽ tạm thời không đuổi theo mình vì lúc này chúng đang trong tình trạng hỗn loạn, hoảng hốt chạy tán loạn khắp nơi.

Bầy cá mập ban đầu coi Triệu Hạo Dĩnh là con mồi giờ đây hoàn toàn phớt lờ anh. Tuy nhiên, điều này không hẳn là tốt cho anh.

Bầy cá mập hoảng loạn hoảng loạn bắt đầu lao tới. Trong đó, một con cá mập trắng khổng lồ to lớn và hung hãn lao đến ngay lúc anh đang quay người để tẩu thoát. Không hề có chút đề phòng, Triệu Hạo Dĩnh bị con cá mập trắng khổng lồ đâm trúng và hất văng ra xa. Xui xẻo hơn, anh ta rơi xuống ngay đúng một phế tích cao tầng, không thể né tránh, anh đập đầu vào đống đổ nát.

Cú va chạm mạnh khiến đầu anh choáng váng và chảy máu. Mắt anh ta tối sầm lại và mất đi ý thức.

Cơn đau nhói buốt ở sau gáy khiến vô thức đưa tay lên sờ, anh cảm nhận được chất lỏng màu đỏ lan tỏa trong nước. Mắt anh ta tối sầm lại và chìm vào bóng tối.