Một bài hát ru khiến hành trình lên đảo vốn vạn phần nguy hiểm trở nên vô cùng dễ dàng. Toàn bộ hòn đảo và vùng biển xung quanh hoàn toàn yên tĩnh. Trên bãi biển, đàn chim biển ngủ say như chết, một con nằm sát bên một con. Nhóm rơi trên bờ biển tính ra còn may mắn, ít nhất chúng còn sống, một số chìm nửa người trong nước không tỉnh dậy, còn một số chìm thẳng xuống biển rồi chết đuối. Chẳng qua chúng khá may mắn khi không con nào rơi xuống chết.
Mỹ nhân xà dừng lại gần bờ biển, nửa người trên của cậu nhô ra khỏi mặt nước, nửa người dưới chạm đáy biển, nếu đi xa hơn sẽ hoàn toàn ra khỏi nước.
Triệu Hạo Dĩnh bơi tới. Anh vẫn đang bị hấp dẫn bởi chuyện vừa xảy ra. Nhưng tại sao tất cả các sinh vật khác đều chìm vào giấc ngủ, mà anh lại không bị ảnh hưởng?
"Ta có khả năng kiểm soát bài hát của mình." Mỹ nhân xà trả lời. Điều này đúng là sự thật. Cậu ít khi sử dụng âm thanh để tấn công, nhưng khi cần phải kiểm soát, khả năng kiểm soát của cậu lại rất xuất sắc. Đối với một nhóm loài ở cùng một chỗ, cậu thậm chí có thể khiến một nửa ngủ say và nửa còn lại tỉnh táo bình thường. Để chỉ Triệu Hạo Dĩnh không bị ảnh hưởng thì càng đơn giản hơn.
"Cậu không phải nói muốn lên đảo sao? Sao lại dừng lại ở đây?" Triệu Hạo Dĩnh theo ánh mắt của Mỹ nhân xà nhìn về phía trước. Bãi cát trắng mịn, thảm thực vật xanh mướt, khung cảnh đẹp như tranh vẽ, tĩnh lặng và thanh bình. Trên bờ biển, chim chóc đang say ngủ, kể cả những con cua thường bình thường hay bò ngang bốn phía cũng không ngoại lệ. Nhìn chung, mọi thứ đều bình thường.
Mỹ nhân xà cau mày, nhìn bãi biển trắng xóa, thốt ra một chữ: "Bẩn."
Triệu Hạo Dĩnh nhìn một hồi lâu mới biết cậu nói cái gì là bẩn. Hóa ra là vì nơi này có nhiều chim biển, mà những nơi có nhiều chim thì điều kiện vệ sinh thường kém. Nên biết rằng loài chim đều thích vừa bay vừa bài tiết, do đó trên bãi biển nơi này quanh năm suốt tháng tích tụ rất nhiều phân chim và lông vũ. Do màu sắc gần giống với cát nên lúc đầu Triệu Hạo Dĩnh không để ý, nhưng nhìn kỹ thì quả thực là bẩn.
Mỹ nhân xà vốn rất thích lên bờ. Trước đây, cậu cũng thỉnh thoảng lên một hòn đảo nhỏ của mình để xem. Mặc dù nơi đó cũng có nhiều chim biển, nhưng vì có cậu ở đó, nên có một bãi cát từ trước đến nay chưa bao giờ thấy bóng chim. Nơi nào giống như bây giờ, ngay cả chỗ đặt chân cũng không có - mặc dù nó không có chân, chỉ có đuôi, không thể đi mà chỉ có thể bò, nhưng không phải cũng vì vậy mà càng không thể lên bờ rồi sao?
"Chờ một chút!" Triệu Hạo Dĩnh dặn dò, rồi nhanh chóng bước lên bờ. Anh hái một mảng lá lớn từ cây cọ mọc bên bờ cát, dùng làm chổi quét dọn sạch sẽ một mảng cát nhỏ trên bờ. Sau đó, anh cẩn thận nhặt những chiếc lá rụng rơi xung quanh và trải chúng lên khu vực đã dọn dẹp, tạo thành một "thảm" lá xanh tươi.
Hoàn thành việc dọn dẹp, Triệu Hạo Dĩnh kiểm tra lại một lần nữa để đảm bảo không còn bỏ sót gì. Khi anh đang chuẩn bị gọi mỹ nhân xà lên bờ, thì cậu đã tự mình lắc lắc eo, trườn tới.
(edited by FYYS)
Trong số rắn biển, có một phần không bao giờ lên bờ, nhưng cũng có một phần khác sẽ đến bờ biển để đẻ trứng. Những loài này là động vật đẻ trứng, cần phải đẻ trứng trên bờ biển để tiến hành quá trình sinh sản. Điều này tương tự như rùa biển.
Cấu trúc dẹt ở phần dưới đuôi của loài rắn biển thường khiến chúng không thích hợp để di chuyển trên cạn. Tuy nhiên,Triệu Hạo Dĩnh nhận thấy sau khi mỹ nhân xà hoàn toàn rời khỏi nước biển, phần dưới của đuôi dường như bắt đầu phồng lên từ từ và trở nên giống như một con rắn trên cạn. Cậu có thể di chuyển tự do trên đất liền, tốc độ và độ ổn định của cậu được cải thiện rất nhiều.
"Thật không thể tưởng tượng " Triệu Hạo Dĩnh cảm thán nhìn cái đuôi của mỹ nhân xà đang bơi lội trước mặt. Cái này tốt hơn nhiều so với Nhân Ngư chỉ có thể sống ở biển.
Mỹ nhân xà quay đầu nhìn cái đuôi của mình, nhếch miệng. Chỉ là như thế, điểm biến hóa này có gì đáng kinh ngạc.
Lại nhìn Triệu Hạo Dĩnh, nguyên bản khi ở trong biển, bây giờ so sánh chiều cao của hai người thì Triệu Hạo Dĩnh cao hơn cậu nửa cái đầu, bỗng nhiên mỹ nhân xà không vui hỏi: "Anh cao bao nhiêu?"
"Một mét chín mươi mốt."
Triệu Hạo Dĩnh nhìn thấy vẻ mặt không vui của mỹ nhân xà liên hệ với vấn đề cậu vừa hỏi, anh có thể đoán được cậu không hài lòng với sự chênh lệch chiều cao giữa hai người. Mặc dù cái đuôi của mỹ nhân xà rất dài, nhưng một phần lớn của nó đều đặt trên mặt đất để duy trì cân bằng và di chuyển. Điều này khiến chiều cao của cậu giống với một con người cao khoảng một mét tám. Mặc dù vẫn tính là cao nhưng so với Triệu Hạo Dĩnh có cơ thể mạnh mẽ với cơ bắp rắn chắc của Ngư Nhân thì thân hình trắng nõn và tinh tế, không có bất kỳ cơ bắp nào của mỹ nhân xà khiến cậu có vẻ nhỏ nhắn và dễ thương. Mà mặc kệ nam giới thuộc chủng tộc nào thì điều họ quan tâm nhất vẫn là việc mình có đủ mạnh mẽ hay không, đặc biệt là hình dáng bên ngoài. Đôi khi họ còn quan tâm về vẻ bề ngoài hơn cả giống cái. Trong giới sinh vật thì trừ con người ra, hầu hết các con đực đều có vẻ ngoài đẹp hơn con cái.
Trong cảm xúc khó chịu nhất thời, mỹ nhân xà đã muốn nhấc người lên cao hơn, nhưng lại cảm thấy khó chịu như việc kiễng chân lên. Cậu đành bỏ cuộc. Để giảm bớt cảm giác khó chịu, cậu chuyển chủ đề : " Anh cầm cái kia làm cái gì?"
Cậu đang nói về con chim biển được Triệu Hạo Dĩnh cầm trong tay. Con chim này vẫn còn sống. Lời ru của mỹ nhân rất mạnh mẽ, dù bị Triệu Hạo Dĩnh lật ngược lên và cầm lấy hai chân, con chim vẫn không tỉnh dậy. Nó có một bộ lông vũ màu trắng và đen rất đẹp. Nó khá to, đôi cánh khi duỗi ra dài hơn nửa mét.
"Rất lâu không ăn thức phẩm chín, chuẩn bị nướng lên ăn", Triệu Hạo Dĩnh nói, ước lượng trọng lượng trong tay thì ước tính nặng khoảng năm sáu cân. Đây chính là con chim mà anh cố ý chọn lựa từ một đám chim biển đang ngủ như chết. Tuy không biết tên giống loài nó là gì, nhưng anh đã từng nếm qua mấy lần trong các chuyến thám hiểm trước đó nên nhìn qua cũng nhận ra nó và nhớ hương vị của nó cũng không tệ.
(Edited by FYYS)
Mỹ nhân xà nghe xong có chút thèm ăn nhìn con chim. Cậu còn chưa từng ăn thịt con chim nào đâu. Chẳng qua nhìn một thân lông chim liền cảm thấy mất ngon, cảm giác nó không quá sạch sẽ.
"Khi nào thì chúng tỉnh lại?" Triệu Hạo Dĩnh chỉ vào khu vực rộng lớn xung quanh, nói thật, có nhiều sinh vật tụ tập lại mà lại yên tĩnh như vậy thì có chút kỳ quái.
Mỹ nhân xà không có khái niệm về thời gian, chỉ nói một câu: "Sắp thôi"
Triệu Hạo Dĩnh không hiểu sắp thôi là bao lâu, nhưng đây không phải là nơi để ở lâu. Một số loài chim và cá sấu có mối quan hệ hợp tác, nhưng điều này không có nghĩa là lũ chim sẽ không tấn công Loan Ngạc dưới đáy biển khi chúng tỉnh dậy. Từ phản ứng trước đó của chúng có thể thấy chúng rất vui vẻ khi được thưởng thức bữa ăn làm sẵn.
"Chúng ta đi vào rừng nhé?"
Mỹ Xà không phản đối, cậu cảm thấy rất hiếu kỳ. Trước đây, hòn đảo nhỏ của cậu dường như chỉ lớn một chút, ngoại trừ các loài chim thì không có sinh vật to lớn nào, đa dạng thực vật cũng không nhiều. Không giống như nơi này, hòn đảo này xem ra rất lớn nên trong rừng hẳn phải có không ít thứ cậu chưa từng thấy.
Thế là đuôi rắn hất lên, mỹ nhân xà lắc lư tiến lên phía trước một cách đầy quyến rũ. Triệu Hạo Dĩnh bị bỏ lại phía sau liền nhìn thấy cảnh đó, cảm thấy miệng đắng lưỡi khô. Ban đầu, anh có ý định mang theo một phần nhỏ của con cá sấu để tlàm đồ ăn vặt đã bị gạt sang một bên. Một tay cầm lao, một tay cầm con chim biển, anh nhanh chóng đi theo.
Khi tiến vào rừng, tia sáng mặt trời liền mờ đi, địa hình trở nên gồ ghề giống như mặt đất được tạo thành từ những tảng đá lớn nhỏ. rên mặt đất có những đống thực vật mục nát dày đặc cung cấp đầy đủ chất dinh dưỡng cho nơi này. Thảm thực vật chủ yếu gồm các loại cây thường xanh như cây to bè rừng, cây vỏ cứng, cây nhãn, cây sơn trà, cây Mộc Lan và cây kim sợi mai.
Ngoài ra, nguồn lương thực trên đảo này khá phong phú. khắp đều có thể nhìn thấy nhiều loại trái cây nhiệt đới khác nhau, có dừa quanh năm có trái. Ngoài ra còn có chuối tiêu, lựu, vải, xoài, đu đủ và cây mía. Còn có mít, một loại hoa quả rất phổ biến. Mặc dù nhiều loại chưa đến thời kỳ đậu trái nhưng Triệu Hạo Dĩnh nhìn thoáng qua vẫn có thể nhận ra, ngoài ra còn có nhiều loại trái cây dại chưa được biết đến.
Khu rừng này rất yên tĩnh, thậm chí không có tiếng côn trùng kêu, tạo ra một cảm giác tĩnh mịch. Tuy nhiên, Triệu Hạo Dĩnh vẫn có thể nhìn thấy nhiều loại động vật nhỏ ngủ ở nhiều nơi, trong đó phổ biến nhất là khỉ.
Thật ra, mỹ nhân xà vừa bước vào liền có chút hối hận. Nơi này không giống như bên ngoài sạch sẽ, cảm giác nhớp nháp của cây mục thối trên mặt đất dính chặt vào cơ thể, khiến cậu cảm thấy không thoải mái
Quả nhiên ở trong biển là tốt nhất.
______________________________
FYYS: mỹ nhân xà pov thì THD gọi là hắn. còn thd POV thì gọi là anh.