Chương 7

Tịch Mạc đi theo A Mễ Lộ đến một nơi tương tự như phòng thí nghiệm, bên trong tường toàn là kim loại màu xám, mấy trùng cái mặc quần áo màu trắng ở bên trong làm việc, sau khi nhìn thấy A Mễ Lộ nhẹ nhàng gật đầu, xem như chào hỏi. A Mễ Lộ rất coi trọng bọn họ, cũng gật đầu đáp lễ.

Tịch Mạc đang tò mò nhìn xung quanh đột nhiên bị A Mễ Lộ đẩy lên phía trước, y cười nói: "Phiền kiểm tra cấp bậc của hắn một chút".

Trùng cái dẫn đầu đẩy cặp kính gọng vàng liếc nhìn khuôn mặt thanh tú của Tịch Mạc.

" A Mễ Lộ đây là sủng vật mới của ngài à. Hắn là một á thư chưa thành niên".

Trên mặt A Mễ Lộ không có ý tức giận:"Tìm được trong một lô hàng mà Mook mới mang về".

"Thật sự là rất ngạc nhiên, Mook lại có thể bắt một con Á Thư về".

Người nọ kinh ngạc nhìn Tịch Mạc, ý tứ trong mắt càng thêm phức tạp khó phân biệt.

Tịch Mạc ở trong lòng dựng thẳng ngón giữa với y, lấy công phu nhìn người kiếp trước của hắn, liếc mắt một cái là có thể nhìn ra, trùng cái tao nhã rụt rè trước mắt này, kì thực chính là một con điếm rầu rĩ, ruột trong bụng chín khúc mười tám khúc, không cẩn thận sẽ chui vào trong túi của anh ta.

Bất quá anh ta hiển nhiên đối với một á thư chưa thành niên vô dụng này không có bao nhiêu hứng thú, nhìn hắn nhiều hơn vài lần cũng chỉ là bởi vì A Mễ Lộ duyên cớ, anh ta xoay người đi tới một mặt tường trước, cong ngón tay lên ở phía trên gõ ba cái, mặt tường kia liền răng rắc một tiếng, chậm rãi ở trước mặt bọn họ dời đi mở ra, lộ ra một bộ dụng cụ cao hai mét.

Anh ta nhìn Tịch Mạc, tùy tiện nói: "Nhóc con, đứng lên, nhắm mắt lại, sau đó thả lỏng tinh thần hải của mình".

Tịch Mạc nhìn A Mễ Lộ một cái, siết chặt nắm đấm, hít sâu một hơi, thấp thỏm bất an đứng lên theo chỉ thị, nhắm chặt hai mắt, cố gắng hết sức để bản thân thả lỏng.

Hắn nhớ tới mình từng thấy có cách nói về á thư, đa số á thư sau khi sinh ra sẽ được bồi dưỡng thành loại trùng gia cư, dùng để đảm nhiệm vai trò bảo mẫu trong gia đình, bởi vì bọn họ không giống như trùng đực quý hiếm, lại không có tố chất thân thể cùng năng lực tác chiến cường đại như trùng cái, địa vị ở trong trùng tộc không cao không thấp, thập phần xấu hổ.

Nhưng cũng có một bộ phận nhỏ á thư, bọn họ sẽ có được tinh thần lực tương tự như trùng đực, có thể trong khoảng thời gian ngắn bình phục tinh thần bạo động của trùng cái cấp thấp, đương nhiên, loại năng lực này chỉ sử dụng một lần, á thư muốn vi phạm quy luật tự nhiên thay thế vai trò của trùng đực, sẽ phải trả một cái giá thê thảm, hậu quả nhẹ một chút là hoàn toàn mất đi tinh thần lực biến thành phế trùng, nặng một chút ngay cả mạng cũng không thể giữ được.

Một số quý tộc có quyền có thế sẽ nuôi nhốt vài á thư có tố chất cao trong nhà mình, trước khi ký kết hôn ước với trùng đực, bọn họ sẽ sử dụng trùng cái để áp chế sự khó chịu trong thời gian ngắn, đương nhiên, phần lớn trùng cái sẽ không lựa chọn làm như vậy.

Tố chất thân thể của trùng đực tuy rằng kém xa trùng cái, nhưng ham muốn chiếm hữu và chinh phục lại rất mạnh, bọn họ sẽ không thích nhìn thấy trùng cái của mình trước khi tiếp xúc với họ đã chạm qua thân thể của một trùng khác, một ít trùng đực thậm chí còn có thể lấy lý do này từ hôn trùng cái, trùng cái bị trùng đực từ hôn muốn tìm kiếm trùng đực lần nữa, khó như lên trời.

Tịch Mạc cảm giác được có một sợi tơ nhỏ tiến vào tinh thần hải của mình, lành lạnh, giống như xúc tu của động vật nào đó, lòng bàn tay hắn khẩn trương đổ mồ hôi, không ngừng phóng thích tinh thần lực của mình cùng sợi tơ nhỏ kia vờn quanh, theo thời gian trôi qua, hắn cảm giác được có chút đầu nặng chân nhẹ, điểm chết người chính là, hắn cảm giác được nửa người dưới của mình biến hóa, nơi đó đang chậm rãi ngẩng đầu, thậm chí có du͙© vọиɠ xuất tinh...

Mẹ ơi!

Tịch Mạc mở to mắt, đối diện với đôi mắt đỏ tanh tràn ngập lệ khí, đôi mắt này lúc nhìn hắn luôn mang theo nụ cười, hiện tại lại chỉ còn lại trống rỗng và lạnh lẽo, lành lạnh nhưng quỷ mị.

"Sao vậy? ".

Cổ họng Tịch Mạc siết chặt. Chẳng lẽ là kết quả kiểm tra xảy ra vấn đề? Chẳng lẽ hắn thật sự là một phế vật từ đầu đến cuối sao? A Mễ Lộ là bởi vì hắn không thể mang đến lợi ích cho y, cho nên...... Giận dữ?

Không đến mức đó chứ......

Lấy thân phận cùng tướng mạo của A Mễ Lộ, y tùy tiện ngoắc ngoắc ngón tay chỉ sợ cũng có vô số á thư tranh nhau nhào tới, vì một á thư còn chưa trưởng thành như hắn mà tức giận, nói ra cũng có chút mất giá.

Hắn nhìn về phía một bên trùng cái, lại phát hiện trên mặt của anh ta là trước nay chưa từng có ngưng trọng, nghiêm túc nhìn chằm chằm đỉnh đầu hắn xem máy đo lường, một biểu tình không thể tin được .