Chương 8: Hắn có ngốc mao kìa

Truyện tranh không có tiếp tục lần trước cô cùng chủ tiệm giằng co, mà là trực tiếp chuyển đến góc nhìn của Nhất Minh.

Lê Lê phát hiện phương thức cô lên sân khấu xác thật cùng không quá giống với cô nghĩ, hoàn toàn không giống nhau.

Cô cho rằng bản thân từ đầu đến cuối lên sân khấu chỉ có một thân phận, nhưng là Truyện Tranh Gia cố ý tiến hành sửa chữa nhân vật của cô, nguyên bản trang phục không thay đổi của cô ở sau khi sửa chữa một chút lập tức liền biến thành hai người.

Không phải nói không giống, chỉ là ở trên vài chi tiết làm ra vi diệu phân chia, liền giống như trên trang bìa màu cô có hai loại thần thái. Một cái thoạt nhìn liền rất giống vai ác, một cái khuôn mặt lạnh lùng không biết trong lòng suy nghĩ cái gì.

Mà cốt truyện cô lên sân khấu cũng không giống những gì cô nghĩ, nội dung cô lẻn vào đồng thau gần như là không có, chỉ là Nhất Minh ở lúc chạy trốn gian khổ ẩn ẩn phát hiện giống như có người hỗ trợ.

Chờ đến thời điểm Nhất Minh chạy ra kiến trúc, cô mới chính thức lên sân khấu.

Lần trước còn có kính râm làm che đậy, lúc này đây cô không mang kính râm, thế cho nên lần đầu tiên Lê Lê từ truyện tranh nhìn thấy biểu cảm của mình.

Truyện Tranh Gia cho thần thái của cô một cái đặc tả, ở thời điểm Nhất Minh nói ra muốn mang cô đi lôi kéo tay cô chạy trốn.

Ánh đèn dây tóc sáng lên ở đằng xa, gió ban đêm thổi lên tóc mái cô, lộ ra hai mắt màu đen của cô. Trên mặt cô là biểu tình kinh ngạc, nhìn bóng lưng Tiểu Kha Cơ, ánh đèn nơi xa phảng phất đốt lên ánh sáng trong mắt đen của cô.

Chiếm hình ảnh hai phần ba của một tờ truyện tranh, bức tiếp theo thanh niên bị bắt đi theo chạy trốn cùng thiếu niên tóc nâu hơi cúi đầu, tóc mái rũ xuống, khóe miệng đã là nhẹ nhàng nhếch lên.

Không biết có phải ảo giác hay không, Lê Lê thế nhưng cảm thấy nụ cười này cũng không sắc bén như vậy.

Bên ngoài màn hình Lê Lê chớp chớp mắt.

"Đây là biểu tình của mình lúc đó?” Lê Lê tinh tế quan sát một hồi, gật đầu, “Ân, mình thật là đẹp mắt.”

Cô lúc ấy nghĩ là sắm vai một nhân vật đại lão bắt đầu cảm thấy hứng thú vai chính Nhất Minh, cho nên mới sẽ lén lút giở trò. Chờ đoạn cốt truyện này xuất hiện ở trên truyện tranh thượng, lại có chút không giống ý tưởng lúc ban đầu của cô.

Cô lướt nhìn tất cả bình luận của người đọc đang tăng nhanh:

【 trong mắt hắn có ngôi sao! 】

【 lại một người bị Tiểu Kha Cơ công lược, đặc tả cả một trang, bài mặt lớn như vậy, lúc sau sẽ gia nhập nhóm vai chính đi! 】

【 nhân vật mới vừa đối mặt liền luân hãm? 】

【 cái loại cảm giác băng sơn hòa tan này tôi quá yêu!】

Dùng app xem truyện tranh có thể bình luận ngay lập tức, giống như là khi xem video có làn đạn vậy, nhưng là bởi vì nó phân bố cố định ở trên giao diện của truyện tranh, cho nên thường xuyên sẽ che đậy hình ảnh cùng văn tự nguyên bản của truyện tranh. Bất quá Lê Lê là cần biết phản hồi để điều chỉnh kế hoạch sắm vai, cho nên cô sẽ mở ra làn đạn xem truyện tranh.

Ngoại trừ những bình luận này, còn lại cốt truyện Truyện Tranh Gia không vẽ nụ cười của cô nữa, cơ bản đều là lấy góc nhìn của Nhất Minh vẽ tranh, thế cho nên khi cô nhìn cảm giác có chút không thích hợp, nhìn bình luận người đọc mới phát hiện có vấn đề ở đâu.

【 mặt lạnh khốc ca! Là như thế này ư! 】

【 Bên cạnh Tiểu Kha Cơ rốt cuộc có một cái nam xứng là khốc ca, đây mới là cốt truyện vương đạo! 】

【 woa vẫn là loại độc miệng này, Tiểu Kha Cơ rớt lông ha ha ha ha! 】

【 tuyệt đối là lấy tài liệu từ diễn đàn! Sao chép bình luận! 】

【 nhân vật mới thật đáng yêu ha ha ha ha, diện than độc miệng, hơn nữa hắn có ngốc mao kìa! 】

Có ngốc mao hay không Lê lê không để ý, cô nhớ lại lúc đó: “Khi đó mình vẫn luôn cười mà!”

“Là vấn đề cắt nối biên tập!” Cuối cùng cô ngộ đạo.

Truyện Tranh Gia mạnh mẽ đem hai cái thân phận của cô tách ra, tính cách cũng làm phân chia ——

Liền giống như hai loại thần thái ở trên trang bìa màu!

Bất quá cô muốn biểu đạt mục đích ‘cảm thấy hứng thú với vai chính" cũng coi như đạt tới.

Trừ cái này ra, toàn bộ cuộc trò chuyện của cô cùng Thanh Ngọc Trầm cũng không có xuất hiện ở trong đổi mới, ngược lại là thời điểm Thanh Ngọc Trầm thao tác Nhất Minh có màn ảnh đơn độc.

Truyện tranh thuận tiện giải thích dị năng của Thanh Ngọc Trầm, vừa lúc làm Lê Lê hiểu rõ vì cái gì thái độ của Thanh Ngọc Trầm đột nhiên thay đổi lớn như vậy.

Lúc sau có cái hình ảnh làm Lê Lê có chút để ý.

Trong hình ảnh Thanh Ngọc Trầm ngồi ở trên ghế, một bàn tay đẩy mắt kính, bên cạnh có hai cái bọt khí xuất hiện.

‘ vì cái gì sẽ có cường giả cấp A tới Giao Hoang? Còn có cái thiếu niên ngụy trang hình cấp D kia, bọn họ là từ chỗ nào có được tin tức? ’

‘ có người phản bội? Ta cần thiết muốn điều tra là ai để lộ tin tức! ’

Cho nên hắn cũng đem cô trở thành đại lão cấp A sao? Lê Lê cảm thấy buồn cười.

Click mở bình luận, quả nhiên thân phận đại lão của cô đã có cách gọi khác từ ‘ kính râm ’ biến thành ‘đại lão cấp A’, căn bản không có người hoài nghi về cấp bậc chân thật của cô.

Lúc này truyện tranh đổi mới đã qua một nửa, Lê Lê tiếp tục xem tiếp.

Phía dưới chính là đối thoại của cô và Nhất Minh, nhưng là Truyện Tranh Gia vẫn không có từ bỏ đại pháp cắt nối biên tập.

Nguyên bản trong phòng hàng hóa là đen nhánh, cô cùng Nhất Minh đều nhìn không thấy đối phương, nhưng là thời điểm hiện lên ở trên truyện tranh chỉ là khác chút như hư tuyến thật tuyến.

Trong hình ảnh trung thanh niên tóc đen ngồi xếp bằng dựa vào tường, màu đen như là dấu vết màu máu chảy trên lòng bàn tay cùng cổ tay áo, thái dương một dòng máu từ phía trên mắt trái vẫn luôn chảy đến hàm dưới. Thanh niên tóc đen hình như đang thở dốc, đôi mắt hơi nhếch lên giống như hắc diệu thạch thì mắt nhìn phía trước, đối diện với thiếu niên tóc nâu đang nửa ngồi xổm ở phía trước.

Bàn tay kia vươn tay chặt chẽ bắt lấy cổ tay thiếu niên tóc nâu, ngăn cản hắn tìm tòi nghiên cứu.

Mà bên cạnh bọn họ, là một mảnh bóng tối.

Phản ứng bình luận còn kịch liệt hơn khi nãy.

【 sao lại thế này sao lại thế này vài trang trước người còn rất tốt mà như thế nào đột nhiên lại như vậy! 】

【 nào có mới vừa lên sân khấu liền đao người! 】

【 tôi thật trìu mến hắn, nhìn xem ngốc mao đều rũ xuống. 】

【 độc miệng ngốc mao ngoài lạnh trong nóng, yêu thích của tôi đều bị chọc nổ! 】

【 chiến tổn hại quá tuyệt vời! 】

Lê Lê cũng cảm thấy rất tuyệt, cô đều có thể nhìn thấy điểm nhân khí đáng giá tăng lên.

Xem xong đổi mới cô liền đi lướt diễn đàn, lúc này các độc giả đang sinh động, trang đầu có vài cái bài viết hot, cũng có các loại thiệp kỳ quái.

【 Lý đào, tân nhân vật lê là cái cái gì chiến lực. 】

【 Giao Hoang thiên nhóm vai chính có thêm nhân vật mới, cực hắc rốt cuộc bắt đầu cốt truyện truyện tranh thiếu niên bình thường! 】

【pbc Tiểu Kha Cơ rớt lông, tôi đếm lần này rớt 45 sợi!】

【 Lê quá thơm, đêm nay tôi phát sóng trực tiếp biểu diễn một cái động tác bò tường 】

【 rớt lông Corgi, ngốc mao cool Lê, Giao Hoang tương ngộ, bắt đầu từ ngồi xổm lao tù 】

【 Phiên Xa Ngư không cần trở lại, nhóm vai chính này không cần hắn 】

Lê Lê nhìn đến thiệp ở phía sau, ánh mắt dừng lại một chút.

Giống với xưng hô ‘ Tiểu Kha Cơ ’ này, người đọc cực hắc rất thích đặt biệt danh cho nhân vật. Phiên Xa Ngư tên là Du Hiểu, bởi vì làm hắn làm việc tám chín phần mười là làm không được cho nên bị xưng là Phiên Xa Ngư.

Hắn chính là cái đồng đội heo trong nhóm vai chính, thường xuyên gây chuyện, định vị dẫn theo sự kiện. Bao gồm lần này Nhất Minh có được lá thư của cha Đường, biết đến sự việc của Đường, cũng là vì Du Hiểu tìm được lá thư kia.

Lần này Nhất Minh tới Giao Hoang kỳ thật nguyên bản chuẩn bị đi cùng Du Hiểu, nhưng là trên đường đi Du Hiểu không biết đã chạy đi đâu, rõ ràng thuộc tính rớt dây xích của Du Hiểu, cuối cùng Nhất Minh một mình một người đi. Này cũng cho Lê Lê có cơ hội sấn hư mà nhập.

Lướt lướt diễn đàn không có gì làm cô chú ý, lúc này thời gian không sai biệt lắm đã tới hai giờ, Lê Lê hơi buồn ngủ mà nhắm mắt, tắt di động.

Tuy rằng Truyện Tranh Gia đổi mới làm cô có chút không tưởng được, nhưng là hiệu quả lại cực kỳ tốt.

Ngày mai nhìn lại đi.

...

“A ——!” Khương Lan ôm di động nhắm mắt lại thét chói tai.

“Im lặng, tui đang dùng tai nghe, lỗ tai sắp bị cậu làm ồn tới điếc!” Cô bạn thân đang cùng điện thoại với cô nói.

Khương Lan cực kỳ kích động: "Bé, cậu xem cực hắc chưa! Trời ạ nhân vật mới lên sân khấu hoàn toàn là sở thích của tui!”

Bên kia cô bạn thân nói có lệ: “Khẳng định lại là cái mặt diện than đi, từ nhỏ cậu liền thích loại hình này.”

"Cậu xem thử đi xem thử đi, dù sao cũng không ngủ.” Khương Lan thúc giục nói.

"Được được được, phục cậu rồi.”

Sau khi đồng ý bên kia liền không có tiếng vang lên, Khương Lan kích động ngồi dậy, cũng chưa vội vàng đi ngủ, mở ra máy tính, đối diện hồ sơ mới bùm bùm đánh chữ.

Rất nhanh giọng nói cô bạn thân lại lần nữa vang lên.

"Đm, đây là truyện tranh thiếu niên phải không? Như thế nào chơi cả bộ chiến tổn hại này?” Cô bạn thân kinh ngạc hô lên, “Không đúng Nhất Minh cũng từng bị thương, hắn cũng không giống như vậy. Cho nên là vấn đề của chính nhân vật này!”

“Thế nào thế nào?” Khương Lan vừa nói, ngón tay cũng không dừng lại.

“Tuy rằng tui càng thích hướng đại lão cấp A hơn, nhưng là cái này cũng thơm thật...” Cô bạn thân lập tức chuyển đề tài, “Thái thái, đói đói, cơm cơm. Tui nghe thấy tiếng bàn phím ở bên chỗ cậu, cậu đang viết đồng nghiệp đúng không!”

“Không cần gấp, ngày mai, ngày mai.” Khương Lan cười hắc hắc.

...

[ Hiện tại thời gian là rạng sáng 6 giờ. ]

[ Bắt đầu tính toán điểm nhân khí. ]

...

[ tổng điểm nhân khí là: 821. ]

[ Tỉ lệ trao đổi của điểm nhân khí cùng thời gian sinh tồn là 100:1, hệ thống đã vì ngày tự động đổi một chút thời gian sinh tồn. ]

[ chúc ngài sống lại vui sướиɠ. ]

Hôm nay là thứ bảy, Lê Lê bị âm thanh hệ thống đánh thức, xoa xoa đôi mắt rời khỏi giường.

Lúc trước đã biết thứ bảy này câu lạc bộ có hoạt động, Lê Lê đã báo danh, cô hiện tại chuẩn bị để đi qua đó.

Tuy rằng xem truyện tranh gì đó, nhưng là Lê Lê cũng coi như nửa cái hướng ngoại, hoạt động câu lạc bộ có thể tham gia đều sẽ tham gia. Lần này câu lạc bộ ma thuật có một cái hoạt động triển lãm ở một góc vườn trường, Lê Lê sửa sang lại đạo cụ của mình rồi đi, đơn giản biểu diễn mấy cái ma thuật nhỏ rồi thay đổi những người khác.

Đến lúc cô trở lại phòng ngủ, bạn cùng phòng ở bên ngoài suốt đêm viết luận văn cũng đã trở lại.

"Buổi sáng tốt lành Lily.” Bạn cùng phòng mệt mỏi từ trên giường vươn ra một bàn tay, lắc lắc sau đó rút trở về.

“Buổi sáng tốt lành Dao Dao.” Lê Lê đáp lại một câu.

Xem ra bạn cùng phòng muốn ở phòng ngủ ngủ một ngày, vì không làm ồn tới nàng, Lê Lê thu thập đồ vật một chút, chuẩn bị mang máy tính đi thư viện tự học.

Chờ đến lúc cô chuẩn bị ra cửa, đột nhiên nghe thấy bạn cùng phòng bởi vì buồn ngủ mà hơi thở thoi thóp dùng âm thanh tràn đầy năng lượng hô to một câu: “Chờ ——”

“Chờ!” Bạn cùng phòng từ trên giường ngồi dậy.

“Làm sao vậy?” Lê Lê tay đặt ở trên then cửa, quay đầu lại.

Cô nhìn thấy bạn cùng phòng đột nhiên kéo ra màn giường, đầu tóc lộn xộn ánh mắt sáng ngời nhìn cô, từ đầu tới đuôi tỉ mỉ nhìn cô một lượt.

Thấy cô muốn nhìn Lê Lê liền tại chỗ quay một vòng cho cô xem, tự nhiên hào phóng.

Một lúc lâu, bạn cùng phòng dùng ngữ khí đầy nghiêm túc nói: “Lily, tui nói với cậu một việc cậu đừng sợ hãi.”

“Chuẩn bị đi, cậu có khả năng phải xuyên sách.” Cô nghiêm túc nói.

Lê Lê mỉm cười: "Bé, ngủ đi, cậu hiện tại thật không thanh tỉnh.”

Đơn giản lừa gạt xong bạn cùng phòng, Lê Lê ngây người một ngày ở thư viện, buổi tối sắp tới thời gian thư viện đóng cửa cô lại lần nữa nhấn vào diễn đàn truyện tranh《 cực hạn hắc bạch 》.

Qua một ngày, đã tăng thêm rất nhiều thiệp mới.