"Đám chướng khí kia rời đi rồi!"
Chung Nhạc thu hồi ánh mắt, Long Lân kiếm đang rung ở trong hộp kiếm cũng khôi phục lại bình tĩnh, thầm nghĩ: "Ta cuối cùng cảm giác được có một đôi ánh mắt đang âm thầm theo dõi, mà dọc theo đường đi những con yêu thú yêu vật này cũng luân phiên công kích chúng ta, chẳng lẽ đều có liên quan tới đôi ánh mắt này? Mới vừa rồi ta cảm giác được sát cơ trong ánh mắt, chủ nhân của đôi ánh mắt này hẳn là muốn động thủ, chẳng biết tại sao lại đột nhiên kiềm chế lại..."
"Có người đến rồi, đề phòng!"
Đình Lam Nguyệt có chỗ phát hiện, hướng về nơi xa nhìn tới, cười nói: "Không cần đề phòng, là đệ tử thượng viện ta! Ngu sư tỷ, một nhóm người này là đệ tử của Lê Sơn thị, cầm đầu là Lê Tú Nương."
"Lê Sơn thị Lê Tú Nương?"
Chúng nữ trong lòng cả kinh, rối rít nhìn về phía Ngu Phi Yến. Kể từ khi đệ tử hạch tâm của thập đại thị tộc đi tới thượng viện, trong thượng viện liền không hề yên lặng nữa, nhất là nữ viện.
Nữ trong viện đại sư tỷ chính là Ngu Phi Yến, được xưng nữ viện thứ nhất, mặc dù Lê Tú Nương không cùng Ngu Phi Yến động thủ, nhưng là sau lưng không ít nữ đệ tử nghị luận rối rít, cho là nhị nữ trong lúc tất có đánh một trận, tranh đoạt nữ viện đại sư tỷ danh hiệu.
Ngu Phi Yến chính là đại sư tỷ trong nữ viện, được xưng đệ nhất nữ viện. Tuy Lê Tú Nương và Ngu Phi Yến chưa từng động thủ, nhưng sau lưng có không ít nữ đệ tử nhao nhao nghị luận, cho là giữa hai người nhất định sẽ có một trận đánh, tranh đoạt danh hiệu đại sư tỷ nữ viện.
Ngu Phi Yến hừ lạnh một tiếng, nhìn về phía đệ tử Lê Sơn thị đang tới, nhóm lớn đệ tử Lê Sơn thị nhanh chóng đến gần. Lê Tú Nương đi ở phía trước nhất, hai bên trái phải đều có hơn mười vị đệ tử Lê Sơn thị phối hợp tác chiến, tạo thành một cái tam giác trận thế. Những người này dọc theo đường đi hiển nhiên cũng trải qua không ít chiến đấu, áo rách tung toé, lộ ra vẻ có chút chật vật.
Mà Lê Tú Nương vẫn là thanh thanh đạm đạm, áo không có nửa phần tổn hại, thậm chí một đôi lòng bàn chân tú khí cũng không có dính một chút bùn đất nào.
Chỉ thấy bàn chân sạch sẽ của vị thiếu nữ Lê Sơn thị này cất bước mà đi, nhưng không có đạp trên mặt đất, mà là hạ xuống một bước, trống rỗng trong không khí liền tự động mọc ra một đóa Yêu Liên hoa.
Mỗi một bước chân bàn chân đều vừa vặn rơi vào trên nhụy hoa của Yêu Liên hoa, ngón chân tú khí chỉ dẫm ở mùi hoa, mà kia liên hoa là tinh thần lực của nàng hiển hóa mà thành. Chờ đến thiếu nữ đi qua, chỉ thấy hoa sen héo dần, cánh hoa càng ngày càng nhạt, biến mất trên không trung.
Mặc dù Ngu Phi Yến có lòng đề phòng đối với thiếu nữ này, nhưng không thể không thừa nhận vị thiếu nữ Lê Sơn thị xác thực rất lợi hại, đối với thao túng tinh thần lực và vận dụng quan tưởng, đã đạt tới trình độ không thể tưởng tượng nổi!
Chung Nhạc xa xa nhìn thoáng qua, cũng là than thở, đối với thành tựu của thiếu nữ này có chút bội phục.
"Từng bước sinh hoa sen, cần quan tưởng. Mỗi một bước bước ra dưới chân liền tự động sinh ra một đóa hoa sen, gần như là quan tưởng theo bản năng, không cần cố ý, việc này hết sức lợi hại."
So sánh với Ngu Phi Yến, hắn thấy được càng nhiều, trong lòng thầm khen một tiếng: "Niệm do tâm sinh, trong lòng sinh ra ý niệm trong đầu liền có thể quan tưởng, đã là cảnh giới cực kỳ cao thâm, đối với sức chiến đấu tăng lên rất lớn. Mà thiếu nữ Lê Sơn thị này cũng đã làm được tầng thứ cao thâm hơn, nàng không cần động niệm, liền tự động quan tưởng, điều này đại biểu nàng đã đem quan tưởng trở thành một phần của thân thể, giống như giơ chân bước đi, giơ tay lên cầm đồ vật tự nhiên như vậy. Đệ tử hạch tâm của đại thị tộc, quả nhiên đều có chỗ độc đáo, không phải ai cũng là đóa hoa trong nhà ấm."
Chung Nhạc nhìn Ngu Phi Yến một chút, thầm nghĩ: "Ngu sư tỷ còn không có làm được một bước này, chỉ sợ cùng Lê Tú Nương vẫn có chênh lệch không nhỏ, vị trí đại sư tỷ sợ rằng khó giữ được. Lê Tú Nương hướng chúng ta đi tới, mang theo chiến ý hừng hực, đoán chừng là vì khiêu chiến Ngu sư tỷ, tranh đoạt vị trí đại sư tỷ nữ viện."
Ngu Phi Yến mặt như lạnh sương, khí thế dần dần dâng lên, hiển nhiên cũng cảm giác được chiến ý hừng hực tè trong cơ thể Lê Tú Nương truyền đến!
"Chung Sơn thị Chung Nhạc?"
Chúng đệ tử Lê Sơn thị vọt tới, Lê Tú Nương đột nhiên ngừng lại bước chân, không có đi nhìn Ngu Phi Yến, mà là ánh mắt rơi vào trên người Chung Nhạc, nghiêng đầu cười nói: "Chung sư đệ, ta chờ mong đánh một trận với ngươi đã lâu rồi, đáng tiếc khoảng thời gian ngắn trước ngươi lại núp trong chỗ ở không có xuất hiện. Đi mời không bằng vô tình gặp được, Chung sư đệ xin mời!"
Chung Nhạc ngạc nhiên, Ngu Phi Yến cũng là ngây người, các thiếu nữ khác đều ngây dại.
Bọn họ vốn cho rằng mục tiêu của Lê Tú Nương là Ngu Phi Yến, lại không nghĩ rằng mục tiêu của Lê Tú Nương lại là Chung Nhạc!
Ngu Phi Yến thở dài, lại có chút không phục, thầm nghĩ: "Mục tiêu của Lê Tú Nương không phải là ta mà là Chung sư đệ, là cho rằng lực uy hϊếp của ta đối với nàng không bằng Chung sư đệ sao? Không đánh quá làm sao biết?"
Chung Nhạc khẽ cau mày nói: "Lê sư tỷ, ngươi muốn khiêu chiến ta?"
Lê Tú Nương cười, có chút quyến rũ, thản nhiên nói: "Chung sư đệ, ngươi cho là khiêu chiến cũng được, ta không có nhiều tính toán nhỏ nhặt giống như Thủy Thanh Hà. Đối với ta mà nói, lần khiêu chiến này chẳng qua là nghiền nát!"
Tay áo nàng tung bay, chân trần đứng ở trên một đóa Yêu Liên đang lơ lửng trên không trung, cả người cũng lộ ra vẻ yêu dị lại linh hoạt kỳ ảo, nói: "Mục tiêu của ta, chính là nghiền nát bực này cao thủ như ngươi, tích lũy xuống khí thế vô địch. Sau đó ở trong tỷ thí không cấm kỵ, lấy khí thế vô địch một đường quét ngang mang tinh anh của các thị tộc khác, hết thảy tàn phá đập nát! Chung sư đệ, xin mời!"
Chung Nhạc hít vào một hơi thật dài, quanh thân dần dần có lôi đình nảy sinh, hóa thành từng loại từng loại đồ đằng văn đẹp đẽ, thấp giọng nói: "Nghiền nát?"
Lê Tú Nương xì cười nói: "Ngươi không cần đem lời của ta để ở trong lòng, nếu là ngươi có bản lãnh, cũng có thể nghiền nát ta. Chỉ cần đánh bại ta, ta liền tâm phục khẩu phục."
Khí thế của nàng càng ngày càng mạnh, chỉ thấy phía sau dần dần hiện ra một bộ dị tương kinh khủng. Đó là tinh thần lực của nàng cao độ ngưng tụ, dần dần hiển lộ ra đồ đằng Lê Sơn thị, Yêu Liên hoa!
Chỉ thấy đóa hoa lớn này chu vi ba trượng sáu, từ trong hoa chậm rãi dâng lên một tôn Yêu thần, thân cao hơn mười trượng, ba mặt bốn tay, yêu khí ngất trời!
Tôn Yêu thần này chính là tinh thần lực của Lê Tú Nương hóa hư vi thực, mang Yêu Thần đồ đằng thực thể hóa, hiển lộ ở trước mặt mọi người!
Người thiếu nữ này tuổi chỉ tương tự Chung Nhạc, nhưng cũng đã làm được một bước này, thật là khiến người khâm phục!
Chung Nhạc chớp động ánh mắt, chỉ nghe tiếng rồng ngâm vang lên, liền thấy từ bên trong mi tâm của hắn có một con giao long vô cùng hung ác chậm rãi bơi ra, quấn quanh ở trên thân thể và tứ chi của hắn. Đầu rồng từ sau lưng của hắn dâng lên, cao cao vung lên, hung lệ chặt nhìn chằm chằm Yêu thần sau lưng Lê Tú Nương.
Thời khắc này, khí thế của Chung Nhạc cũng đột nhiên biến hóa. Thì ra khi cùng với những thiếu nữ này ở chung một chỗ, khí tức của hắn ôn hòa, không có cảm giác được bất kỳ chỗ nào bất đồng so với những thiếu niên khác. Mà bây giờ, chúng nữ lại cảm giác được khí tức cuồng dã từ trong cơ thể thiếu niên này bộc phát ra!
Giống như mãnh thú hồng hoang, giống như mãnh hổ cuộn tròn đột nhiên tỉnh giấc ngẩng đầu, giống như ác giao ra vực sâu kiếm ăn, tạo cho người khác một loại cảm giác vô cùng nguy hiểm!
"Ngang—— "
Sau ót Chung Nhạc, giao long do tinh thần lực biến thành há mồm rống to, âm thanh chấn động dãy núi. Chỉ nghe chỗ sâu trong Thú Thần Lĩnh cũng vang lên từng tiếng thú rống cao thấp phập phồng. Cũng là yêu thú sống ở nơi đó nghe được có tiếng rồng ngâm, không nhịn được hưởng ứng.
"Không sai!"
Lê Tú Nương than thở một tiếng, bước chân khẽ động, nhưng tốc độ xông về Chung Nhạc lại nhanh giống như phù quang lược ảnh. Nàng di động, Yêu thần khổng lồ cũng đồng thời hành động, chỉ thấy Yêu thần giơ lên bốn tay, từng cái bàn tay kết xuất đồ đằng ấn quyết kỳ quái, chưởng ấn hung hăng chụp về hướng Chung Nhạc!
"Chung sư đệ dù sao cũng chỉ vừa mới nhập môn không bao lâu, nếu như ngươi vận dụng hồn binh, ta cũng sẽ không thấy ngoài ý muốn!"
Lê Tú Nương mở miệng lên tiếng, đồng thời quan tưởng. Chỉ thấy trên không trung cánh hoa phiêu linh, từng đóa từng đóa hoa sen từ trong không khí sinh ra, giống như thiên nữ tán hoa, cánh hoa bồng bềnh đung đưa rối rít rơi xuống.
"Lạc Hoa Kiếm Trận!" Lê Tú Nương quát khẽ.
Boong boong tranh ——
Những cánh hoa đang bay múa kia đột nhiên biến hóa, hóa thành từng đạo kiếm khí màu đỏ ửng, kiếm khí chỉ thoáng chốc đã giăng đầy không gian chu vi chừng mười trượng, đem Chung Nhạc vây quanh ở trong kiếm trận!
Nàng vừa ra tay liền thi triển thủ đoạn cường đại nhất, quan tưởng Yêu thần Yêu Liên, thi triển Lạc Hoa Kiếm Trận. Chính là muốn tàn phá, muốn nghiền nát, không có một chút dò xét, muốn trực tiếp đem Chung Nhạc đánh sụp!
"Không sai."
Khóe miệng Chung Nhạc khẽ động, đứng ở tại chỗ, lù lù bất động, lôi đình quanh thân bắn ra, tinh thần lực của hắn bắn ra như sấm, bên trong tinh thần lực thậm chí xen lẫn lôi âm cuồn cuộn, thật sự có lôi đình chất chứa trong đó. Chỉ chớp mắt không gian chu vi chừng mười trượng tràn ngập Lôi Đình đồ đằng văn, đồ đằng văn như những xon kim xà lớn mấy trượng, múa loạn trên không trung.
"Bôn Lôi Kiếm Quyết!"
Tranh ——
Tiếng kiếm minh vang lên, bên trong tiếng réo rắt còn lẫn vào âm thanh cuồn cuộn bộc phát của lôi đình. Chỉ thấy không gian chu vi chừng mười trượng bộc phát kiếm quang, va chạm với Lạc Hoa Kiếm Trận va chạm, từng đạo kiếm khí ngang trời, phá diệt, rực rỡ vô cùng!
Mà chưởng ấn của Yêu thần sau lưng Lê Tú Nương cũng rơi xuống, chưởng ấn giống to giống như mặt bàn. Chỉ thấy bên trong chưởng ấn lại có các loại đồ đằng văn dây dưa quấn quýt ở chung một chỗ, hóa thành một mặt đồ đằng ấn pháp, ẩn chứa uy lực cực kỳ đáng sợ.
Lạc Hoa Kiếm Trận chẳng qua chỉ hạn chế hành động của Chung Nhạc, nhốt hắn ở nguyên chỗ, sát chiêu chân chính của Lê Tú Nương, vẫn là tôn Yêu thần này!
Chung Nhạc giơ tay lên, cánh tay quấn quanh thân thể giao long lộ ra vẻ vô cùng tráng kiện, giơ tay lên đối chiến yêu thần đại thủ ấn. Trong nháy mắt khi hai bàn tay đυ.ng nhau, không khí kịch liệt rung chuyển, sau đó đè ép về bốn phương tám hướng.
Bên ngoài, mấy vị thiếu nữ đột nhiên che bụng nôn khan, là do sóng chấn động trong không khí truyền tới, tương đương với hung hăng đánh một quyền lên cơ thể các nàng. Các nàng không phải là người luyện thể, cũng không có tu vi như đám người Lê Tú Nương, gặp phải đòn nghiên trọng do loại chấn động không khí này truyền tới, cũng không có bao nhiêu phòng bị.
Chung Nhạc bị chấn tới đung đưa thân thể, Yêu thần phía sau Lê Tú Nương cũng bị chấn đến lay động. Trong lúc đang ở đung đưa, dưới chân Chung Nhạc bộc phát lôi đình, trong nhất thời thân hình trở nên vô cùng mau lẹ, nhanh chóng xoay quanh Lê Tú Nương chuyển động.
Lê Tú Nương giật mình trong lòng, không nghĩ tới hắn lại có thể hồi phục khí lực nhanh như vậy. Chỉ thấy thân hình Chung Nhạc mau lẹ vô cùng, cơ hồ hóa thành một hư ảnh chuyển động quay chung quanh nàng!
Nhưng trong lúc hư ảnh chuyển động, lại thấy từng đạo lôi đình kiếm khí từ bốn phương tám hướng đâm về phía nàng, cùng lúc đó còn có từng cái vuốt rồng hướng về nàng bắt xuống.
"Hình như người này so với lúc giao thủ với Thủy Thanh đã mạnh hơn không ít!"
Cái trán Lê Tú Nương toát ra mồ hôi lạnh, gương mặt xinh đẹp dần dần ngưng trọng, hai tay không ngừng biến hóa, bốn cánh tay của Yêu thần ở phía sau cũng đang không ngừng biến hóa, ngăn cản kiếm khí và vuốt rồng tấn công từ bốn phương tám hướng!
"Chiêu thức của hắn không tinh diệu bao nhiêu, quan tưởng ra Giao Long đồ đằng cũng không có được chân truyền, nhưng là sức bật lại quá mãnh liệt!"
Lê Tú Nương đón lấy từng chiêu thế công, bị chấn đến khí huyết sôi trào. Công kích của Chung Nhạc cũng không tinh diệu, thiếu hụt biến hóa, nhưng là sức mạnh ở trong đó dĩ nhiên đã bao trùm ở nàng phía trên, dùng sức mạnh có thể phá hủy hết thảy và tốc độ không gì so sánh nổi tốc độ, mạnh mẽ đền bù hết thảy chiêu thức biến hóa, áp chế làm nàng chỉ có thể chống đỡ, không có thời gian để thi triển chiêu thức vô cùng tinh diệu của bản thân!
"Như vậy không được, tiếp tục phòng thủ thì sớm muộn sẽ có lúc phòng thủ bị phá!"
Lê Tú Nương khẽ động thân hình, chân đạp không trung, ở dưới chân lần lượt xuất hiênn từng đóa từng đóa hoa sen. Nàng thế nhưng lại muốn chân đạp hoa sen nâng cao thân hình, ý đồ kéo ra khoảng cách với Chung Nhạc.
Cước bộ của nàng cực nhanh, chỉ trong mấy bước đã dâng cao hơn mười trượng.
"Xuống đây đi Lê sư tỷ!"
Chung Nhạc khom ngồi chồm hổm, tung người nhảy, thân hình giống như một con giao long bay lên trời, nhảy cao hơn mười trượng, lấy tay bắt được mắt cá chân của thiếu nữ, cánh tay vung lên hung hăng nện về hướng mặt đất.
Oanh ——
Lê Tú Nương bị nện xuống đất mặt, trượt nhanh về phía sau, chỉ thấy đá vụn và bùn đất bay tán loạn khắp nơi, không khỏi vừa sợ vừa giận. Yêu thần ở phía sau lập tức tung mình đứng lên, nhưng vào lúc này một bóng người xông đến, vô số quyền ảnh thối ảnh chi chít công kích về hướng Yêu thần, trong nháy mắt liền có không biết bao nhiêu đạo công kích rơi vào trên người Yêu thần do tinh thần lực của nàng ngưng tụ biến thành.
Thình thịch!
Yêu thần bị mạnh mẽ đánh nát, Lê Tú Nương tung người lui về phía sau, nhưng vào lúc này một bàn tay nhanh như tia chớp thò tới nắm được cổ của nàng, đem nàng mạnh mẽ nâng lên.
Chung Nhạc buông xuống Lê Tú Nương, thả tay ra, lui về phía sau một bước, thu liễm hơi thở, thi lễ nói: "Sư tỷ thứ lỗi."