- Đại Tư Mệnh với cảnh giới Đạo Thần cũng không đỡ được đạo quang của Đạo Giới, chỉ sợ Thái Tuế Thần Vương cũng không thể.
Chung Nhạc trầm ngâm, từ bỏ suy nghĩ thử xem Thái Tuế Thần Vương có đỡ được đạo quang Đạo Giới hay không. Nếu Thái Tuế Thần Vương bị đạo quang gϊếŧ thì hắn sẽ mất đi một đối tượng nghiên cứu.
Thái Tuế Thần Vương và Đại Tư Mệnh có liên quan, Đại Tư Mệnh chết dưới đạo quang của Đạo Giới, từ thi thể Hỗn Độn sinh ra Thái Tuế Thần Vương, không thể không nói sinh mệnh thật kỳ diệu.
Thái Tuế Thần Vương là một miếng thịt trên người Đại Tư Mệnh không bị Hỗn Độn tiêu hóa. Hắn phiêu đãng trong Hỗn Độn không biết bao lâu nhưng không bị tiêu biến, có nghĩa là nhục thân của hắn sẽ không bị Hỗn Độn đồng hóa.
Thời gian qua Chung Nhạc từng nghiên cứu rất nhiều cách để đối phó với dấu ấn Hỗn Độn nhưng tất cả đều thất bại. Cuối cùng nghiên cứu tới nghiên cứu lui vẫn chỉ có vật chất Hỗn Độn mới có thể chống lại sự xâm nhập của Hỗn Độn.
Ví dụ như chiếc Hỗn Độn Bình mà con thứ bảy của hắn là Trác Quang thái tử nhặt được bên bờ Hỗn Độn Hải cạn khô ở Kim Ô thị, nó không bị Hỗn Độn đồng hóa. Kim Ô thị còn có một cây Hỗn Độn San Hô Thụ, cũng được nhặt từ Hỗn Độn Hải, ngoài ra còn có Hỗn Độn Kiếm mà Thất Khiếu Hỗn Độn thần nhân tặng cho Kim Ô Thần Đế.
Thời gian qua Chung Nhạc từng nghiên cứu Hỗn Độn Bình, Hỗn Độn San Hô Thụ và Hỗn Độn Kiếm, nhưng rút ra được một sự thực bất lực. Những thứ này là vật chết, không chứa bất cứ đạo lý gì, cho dù có đạo lý thì cũng là của Hỗn Độn dùng đối phó dấu ấn Hỗn Độn chẳng có ích gì.
Vật chất Hỗn Độn bản thân là bảo vật trong Hỗn Độn, đáp án duy nhất có được chính là biến bản thân thành vật chất Hỗn Độn thì mới có thể sống được trước sự tấn công của dấu ấn Hỗn Độn.
Nhưng vật chất Hỗn Độn là chết, biến thành vật chất Hỗn Độn thì chính là bản thân cũng chết, không thể sống lại. Làm thế nào giữ được ý thức của mình, làm sao để ý thức không bị Hỗn Độn đồng hóa, làm sao để bản thân từ vật chất Hỗn Độn biến thành sinh vật Hỗn Độn, làm sao từ sinh vật Hỗn Độn trở lại thành bản thân và sống lại?
Đó chính là vô số những vấn đề nan giải!
Giờ Chung Nhạc thấy một con đường khác để không bị dấu ấn Hỗn Độn đồng hó từ Thái Tuế Thần Vương!
Nhục thân của Thái Tuế Thần Vương không hề mạnh, rất nhiều thần ma đều có thể cắt thịt trên người hắn để ăn đỡ đói, nhưng điểm mạnh thật sự của hắn là đánh thế nào hắn cũng không chết, cho dù là Hỗn Độn Khế Ước cũng không thể biến hắn thành Hỗn Độn Khí, cho dù là trôi giạt trong Hỗn Độn bao lâu thì hắn cũng không bị đồng hóa!
Thế nào là nhục thân mạnh nhất?
Đó chính là nhục thân mạnh nhất!
Nhất Niệm Vạn Giới Sinh của Chung Nhạc vừa rồi cắt Thái Tuế Thần Vương thành nhiều phần. Nhục thân Thái Tuế Thần Vương đồng thời xuất hiện ở hàng vạn thế giới, cho thấy hắn bị cắt nhưng thực tế không hề bị cắt, vẫn là một chỉnh thể!
Nhục thân của hắn có thể xuất hiện đồng thời ở các nơi, các thế giới khác nhau, vượt qua không gian!
Thái Tuế Thần Vương không biết làm sao hắn lại làm được vậy, nhưng Chung Nhạc thì biết. Nhục thân Thái Tuế Thần Vương kế thừa từ Đại Tư Mệnh, nhục thân mạnh nhất của Đại Tư Mệnh ở ngay trên người hắn!
- Thái Tuế Thần Vương, ngươi có thể là điểm mấu chốt để ta đánh bại dấu ấn Hỗn Độn!
Chung Nhạc tinh thần khẽ động, vô số hắn đáp xuống, tiến vào vạn giới, quan sát các Thái Tuế Thần Vương trong các thế giới đó. Trong những thế giới này ánh sáng chói lòa, thời gian trôi qua nhanh chóng, là Chung Nhạc dùng Trụ Quang đại đạo để tăng tốc, ngoại giới một khắc thì bên trong đã nghìn năm để hắn có thể nhanh chóng giải đáp bí ẩn của nhục thân Thái Tuế Thần Vương.
Với hắn mà nói, thế gian này đã không còn bao nhiêu bí mật nữa. Hỗn Độn là một trong số đó, đạo quang Đạo Giới là điều thứ hai, còn Thái Tuế Thần Vương là điều thứ ba.
Tăng tốc thời gian với người khác mà nói vô cùng nguy hiểm, chỉ cần không cẩn thận chút thôi thọ nguyên sẽ cạn kiệt, mất mạng nơi hoàng tuyền. Mà Chung Nhạc là Tiên Thiên thần thánh, thời gian trôi qua với hắn như nước xối vào đà, nước chảy ra nhưng đá vẫn trơ trơ đứng đó.
Thời gian trong vạn giới trôi qua, hắn càng ngày càng thu hoạch được nhiều thứ.
Cùng lúc đó hắn cũng đồng thời vừa dùng Luân Hồi đại đạo chuyển dấu ấn Hỗn Độn của mình đi về tương lai xa hơn, để nó bạo phát ở tương lai, không ảnh hưởng tới hắn ở hiện tại.
Cho dù hắn nắm giữ Luân Hồi đại đạo và Trụ Quang đại đạo, Không Gian đại đạo cũng phải rất cẩn thận, chuyển rời từng chút một.
Không chỉ như vậy, hắn còn mượn sức mạnh uy năng của Luân Hồi Thiên Cầu suy đoán bí ẩn đạo quang Đạo Giới, Luân Hồi Thiên Cầu có uy năng và khả năng suy đoán rất cường đại, nhưng lại không hề có tiến triển gì trong việc phá giải đạo quang Đạo Giới, nhưng việc này vẫn buộc phải làm.
Giờ hắn không định sáng tạo ra một loại thần thông khác chuyên khắc chế đạo quang Đạo Giới, vì đó là chuyện gần như là không thể. Việc hắn cần làm bây giờ là tìm hiểu sự ảo diệu và huyền cơ của đạo quang Đạo Giới, dùng Đạo Giới của mình diễn hóa đạo quang!
Đạo Giới của hắn là Đạo Nhất Bí Cảnh, các bí cảnh khác tương unwsg với Tử Vi, vũ trụ cổ, hư không, Lục Đạo Giới và khu bảy. Phổ Nhất Vũ Trụ Bí Cảnh tạo thành đại nhất thống Luân Hồi, được Luân Hồi đại đạo thống nhất.
Đạo Nhất Bí Cảnh của hắn có thể diễn hóa ra loại thần thông tương tự đạo quang, nhưng với tiền đề là hắn phải hiểu được huyền cơ ảo diệu trong đạo quang.
Đạo quang đối đầu đạo quang!
Cho dù đạo quang Đạo Giới của hắn không địch lại được đạo quang Đạo Giới chân chính, một đạo không được thì hai đạo, ba đạo, bốn đạo. Rồi cũng có ngày có thể tiêu diệt được đạo quang Đạo Giới!
Luận về sự nhẫn nại và nghị lực thì của hắn mạnh hơn bất cứ ai!
Lúc này, đột nhiên tim Chung Nhạc khẽ run, hắn thở dài:
- Cuồng si…
Tổ Tinh Luân Hồi Hoàn, Thái Dương Cung thánh điện.
Chung Hoàng Thần, Thánh Vũ Đế, hai mươi Địa Hoàng mỗi người đứng một chỗ, Phục Thương đứng sau lưng Thánh Vũ Đế, ngẩng lên nhìn quầng sáng khổng lồ bao phủ Tổ Tinh thái dương hệ. Mọi người đều có vẻ già đi, họ phần lớn đều từng tu uyện Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh, mỗi người đều dùng thời gian của bản thân nghiên cứu sự ảo diệu của Luân Hồi đại đạo.
Bên trong Luân Hồi Hoàn tuy chỉ qua hai, ba năm, nhưng họ đã trải qua hơn nghìn năm.
- Hoàng Thần huynh, phụ hoàng bảo huynh ở lại đây chứ không bảo đệ.
Thánh Vũ Đế nghiêm túc nói:
- Lần này chúng ta ra ngoài rồi, huynh vẫn qua lại, cường địch bên ngoài tuy nhiều nhưng chỉ vài người có thể thấy vị trí của Luân Hồi Hoàn, hoặc có thể nói chỉ một mình Luân Hồi Thánh Vương là có thể biết. Lần này chúng ta ra ngoài, bất luận thế nào cũng phải trừ bỏ Luân Hồi Thánh Vương, Hoàng Thần huynh có thể yên tâm tu luyện ở đây, giữ nòi giống cho Phục Hy thị chúng ta!
Chung Hoàng Thần cười:
- Luân Hồi đại đạo mà chúng ta tham ngộ ra đều là Hậu Thiên Luân Hồi, có thoát ra khỏi vòng Luân Hồi Hoàn được hay không còn chưa rõ. Giờ không nói những điều này vội, chư vị lão tổ, mọi người đã sẵn sàng chưa?
Hai mươi tư vị Địa Hoàng gật đầu, Thiếu Hạo Đế cười: