Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nhân Cách Khuyết Tật

Chương 55: Làʍ t̠ìиɦ trong cầu thang

« Chương TrướcChương Tiếp »
Kế hoạch đi ăn BBQ đã tan thành mây khói, An Thư Yểu về đến nhà thì cả hai chân mềm nhũn.

Nhưng cô cố tình không chọn đi thang máy, mà kéo Quý Sâm đến cầu thang bộ.

“Em còn leo thang nổi hử?” Quý Sâm vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười đi theo cô.

Cầu thang tối đen như mực, ngoại trừ ánh đèn xanh lờ mờ của biển báo an toàn thì không còn ánh sáng nào.

Lúc hai người bước vào, An Thư Yểu dậm chân, đèn cảm ứng trong cầu thang tự động bật sáng.

Cô bước lên một bước, không tiếp tục đi lên, mà quay người, đưa tay về phía Quý Sâm.

Quý Sâm hơi nhướng mày, tiến lên ôm cô vào lòng.

An Thư Yểu ghé vào tai anh, có hơi ngại ngùng cộng với mong đợi hỏi: "Anh có muốn làm em trên lầu không?"

Quý Sâm cảm thấy mí mắt mình giật giật mấy cái lúc nghe cô nói câu này, dươиɠ ѵậŧ nửa mềm cũng ngay lập tức được tiếp thêm động lực mà cứng lên.

Quý Sâm nghĩ, bản thân anh có lẽ đã thua trước cô gái này rồi.

Cầu thang hẹp đến mức chỉ chứa được hai người đồng thời đi qua, trong không gian tối om đó có thể nghe thấy tiếng thở gấp gáp của cả hai.

Sau đó, âm thanh nhỏ của vải vang lên, Quý Sâm cởϊ qυầи với giày của An Thư Yểu, để cầm chúng trên tay.

Bóng tối lấy đi chức năng của thị giác, nhưng thay vào đó lại tăng cường chức năng các giác quan khác.

Nghe thấy tiếng thở không thể chịu nổi của An Thư Yểu, Quý Sâm cảm giác như dươиɠ ѵậŧ mình sắp nổ tung rồi.

Rõ ràng anh đã bắn hai trong xe, sinh lý mạnh đến mức cả anh cũng không thể tin được.

“Yêu tinh nhỏ.” Quý Sâm thổi vào tai cô, thành công khiến cô gái trong lòng anh run lên.

Ban đầu, An Thư Yểu nghĩ Quý Sâm sẽ ôm cô rồi làʍ t̠ìиɦ suốt quãng đường lên lầu, nhưng ai biết Quý Sâm đột nhiên manh giày cho cô rồi cho cô tự cầm quần.

"Sao vậy?" An Thư Yểu lúng túng.

Còn chưa kịp phản ứng, Quý Sâm đã đè bải vai cô xuống xoay nửa vòng, đưa lưng về phía anh.

Hô hấp của Quý Sâm có chút gấp gáp, đây là lần đầu tiên anh chơi kí©h thí©ɧ ở nơi công cộng, ngay cả trong lòng anh cũng không cách nào bình tĩnh lại.

Một giọng nói trầm trầm từ phía sau An Thư Yểu truyền đến, mang theo áp lực mạnh mẽ, "Nằm sấp xuống."

Lưng An Thư Yểu cứng đờ, lập tức hiểu được anh muốn làm gì.

Toàn thân cô run lên bần bật, phần vì lạnh mà không mặc quần áo, phần vì bị kí©h thí©ɧ.

Trong buồng thang bộ không có camera, chỉ gắn ngoài cửa cầu thang mỗi tầng.

Dù vậy, trái tim căng thẳng của An Thư Yểu vẫn đập thình thịch như sắp nhảy ra ngoài.

Cô chống tay lên bậc thềm, tuy hơi bẩn nhưng không đến nỗi khó chịu.

Cặp mông trắng nõn hiện ra trước mắt Quý Sâm như hai cái bánh bao trắng muốt.

Yết hầu Quý Sâm lăn trượt lên xuống, anh cảm thấy cơ thể mình ngày càng nóng hơn.

"Được... a..."

An Thư Yểu vừa muốn hỏi anh có ổn không, nhưng dươиɠ ѵậŧ thô to đã đút vào trong, không thèm chào hỏi một tiếng.

Trải qua trận xe chấn vừa rồi, mặc dù lỗ nhỏ của An Thư Yểu đã được lau sạch bằng khăn giấy nhưng ở sâu trong đó vẫn còn sót lại một ít tϊиɧ ɖϊ©h͙, vài giọt sau khi bị anh đâm vào thì rơi xuống đất.

Âm thanh dâʍ đãиɠ không thể kiểm soát của An Thư Yểu đã khiến đèn điều khiển bằng giọng nói được bật lên.

“Bò lên trên.” Quý Sâm rút dươиɠ ѵậŧ ra, như roi thúc giục cô, lại đút vào thật mạnh.

"Hừ..."

An Thư Yểu không dám kêu to, cô sợ đèn cứ sáng mãi, trong lòng xấu hổ cùng kɧoáı ©ảʍ lẫn lộn, sắp phát điên rồi.

Quý Sâm vừa đi vừa làm từng bước một, nước chảy dọc theo nơi hai người giao hợp, từ tầng một đến tầng hai, rồi đến tầng ba, hầu như chỗ nào cũng có nước của hai người chảy xuống.

Tiếng phụt phụt đã được hạn chế hết mức có thể, nhưng nó vẫn hơi to trong khu vực cầu thang vắng.

Thỉnh thoảng, tiếng kêu rên của An Thư Yểu vì bị làm đến mất khống chế sẽ khiến đèn được bật lên, Quý Sâm nhìn đèn bật sáng, dứt khoát nắm eo cô tàn nhẫn đâm vào.

An Thư Yểu lúc này cảm thấy mình giống một con cɧó ©áϊ, đến kỳ động dục thì chu mông lên chỉ biết ngậm dươиɠ ѵậŧ.

Trước đây cô không như vậy, chỉ vì trải qua một chuyện chưa từng trải qua mà toàn thân run rẩy, lúc đến tầng bốn, cô quỳ trên bậc thang hai chân mềm nhũn, lặng lẽ đạt cực khoái.
« Chương TrướcChương Tiếp »