Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nhân Cách Khuyết Tật

Chương 52: Chơi xe chấn bị phát hiện

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ngay khi dươиɠ ѵậŧ được đặt lên cửa huyệt, cơ thể An Thư Yểu lập tức trở nên căng thẳng, chờ đợi đồ vật khổng lồ xâm nhập.

"Thả lỏng nào." Quý Sâm hơi cong lưng phòng ngừa đè lên người cô.

Qυყ đầυ đỏ hỏn cọ sát vào tiểu huyệt đến khi nguyên thân gậy trơn trượt thì mới chậm rãi đẩy vào.

Tiểu huyệt được lưỡi liếʍ rồi nới lỏng nhưng vẫn còn quá chặt, rất khó để đi vào.

An Thư Yểu thở hổn hển, phối hợp với động tác của Quý Sâm để thả lỏng cơ thể.

"Phụt" một tiếng, qυყ đầυ lọt vào bên trong, eo hông Quý Sâm đều dừng lại, toàn bộ đã cắm vào.

"A ~" An Thư Yểu không nhịn được kêu lên một tiếng.

"Suỵt, cẩn thận coi chừng người khác nghe thấy." Quý Sâm cố ý nhắc nhở An Thư Yểu về nơi mình đang ở, điều này thực sự khiến cô lo lắng siết chặt âʍ đa͙σ.

"Ưm a~...anh...chậm lại..."

An Thư Yểu cắn đốt ngón tay trỏ, cắn đến làn da chỗ đó đó chuyển sang màu trắng bệch.

Quý Sâm thấy vậy, cúi người xuống, đơn giản dùng miệng bịt miệng cô lại, chặn lại toàn bộ tiếng rêи ɾỉ không thể kiểm soát của cô, giờ chỉ còn phát ra tiếng rên "Ưm" nhỏ.

Gậy thịt thô dài ở trong lỗ nhỏ vài giây, sau khi thịt mềm trong đã quen với sự tồn tại của gậy thịt, anh mới nâng eo hông của mình lên đẩy nó vào.

Cơ thể của An Thư Yểu và Quý Sâm cớ vẻ như rất hợp với nhau, mỗi lần thọc vào rút ra đều có thể lướt qua chỗ thịt nhạy cảm, đâm sâu đến điểm G của cô.

Kɧoáı ©ảʍ tràn ngập từ tiểu huyệt lan ra tứ chi theo từng lần cắm của anh, cô thấy tiếng thở dốc của mình đều đầy ắp du͙© vọиɠ.

Một khi Quý Sâm đã bắt đầu ăn thịt, thì rất khó để dừng lại.

Ngay cả khi âm thanh "bạch bạch bạch" vang lên rõ trong chiếc xe tối tăm này.

Cơ thể An Thư Yểu bị làm đến nảy nảy lên, lại bị Quý Sâm kéo về, dươиɠ ѵậŧ to dài ra ra vào vào trong cái âʍ ɦộ màu hồng, nếu được quay dưới dạng AV không biết có thể hút đi bao nhiêu tinh khí của người khác nữa.

"Ưʍ... A...."

"Ừm... thoải mái quá..."

Cảm giác tức giận dành cho tên cặn bã Dương Chiếu hoàn toàn biến mất, lúc này An Thư Yểu đã không còn nghĩ tới Dương Chiếu, cô chỉ chú tâm vào người đàn ông trên người mình.

Hai chân cô bị đè trước người, bởi vì dẻo dai nên tạo cho người ta cảm giác như bị gập lại.

Khi cặp mông căng tròn trắng nõn bị Quý Sâm va chạm, nó thậm chí sẽ bị đè thành một đường cong nhỏ, sau đó tràn đầy độ đàn hồi mà bật ra.

Tiểu huyệt cũng là hàng cực phẩm, cho dù bị dươиɠ ѵậŧ to dài của Quý Sâm đâm điên cuồng cũng có thể chịu được, thậm chí bên trong dường như có vô số cái miệng nhỏ mυ"ŧ lấy gậy, khiến cho Quý Sâm không ngừng thở hổn hển.

Nơi hai người giao hợp chảy ra dâʍ ɖị©ɧ gần như không thể nhìn thấy, ngay cả chỗ ngồi cũng đã ướt đẫm bởi dâʍ ŧᏂủy̠.

Âm thanh bạch bạch bạch, òm ọp như được phóng đại lên vô số lần trong khung cảnh yên tĩnh này, An Thư Yểu vừa nghe thấy âm thanh phát ra từ hạ bộ của mình liền đỏ bừng mặt.

Cho đến khi một chùm đèn pha đột nhiên từ bên ngoài chiếu vào, đúng ngay hướng của bọn họ.

Dù biết rằng tấm kính ở cửa sau được che bằng kính hống nhìn trộm nhưng An Thư Yểu vẫn lo lắng kẹp chặt hai chân hơn.

Quý Sâm ngẩng đầu dành thời gian để tìm kiếm, bên cạnh họ tình cờ có một bãi đậu xe trống, chiếc xe đó rất có thể sẽ đậu ở đây.

Anh nhếch môi, đột nhiên ưỡn thẳng eo, ôm lấy mông An Thư Yểu, bắt đầu điên cuồng đưa đẩy!

"Ưʍ... a..."

An Thư Yểu không tự chủ được phát ra vài tiếng kêu da^ʍ mỹ.

Trong lúc bàng hoàng, cô cảm thấy chiếc xe bị Quý Sâm làm cho rung chuyển.

"Anh...chậm lại...có người đang tới..."

"Ah...Bị phát hiện...Sắp bị phát hiện rồi..."

Quý Sâm không quan tâm, chỉ cứ cúi đầu làm điên cuồng, bởi vì hưng phấn mà thân thể cả hai trở nên mẫn cảm chưa từng thấy.

Quả nhiên, chiếc xe bên cạnh dừng lại, ban đầu người trong xe không chú ý tới động tĩnh của chiếc xe của hai người, nhưng khi xuống xe liền nghe thấy âm thanh cố kìm chế không rên với độ rung lắc của chiếc xe.

Một em nhỏ ngơ ngác nhìn chiếc xe lắc, hỏi: “Mẹ ơi, sao cái xe này lại chuyển động vậy?”

Người phụ huynh vội bế con lên mắng mỏ: “Mấy người không đủ tiền vào khách sạn hả?”

Nhưng trước khi đi, vị phụ huynh đó vẫn không kìm được tò mò ngó vào trong, nhưng tất nhiên chẳng thấy gì.

Thế nhưng An Thư Yểu lại có thể nhìn thấy! !

Ngay khi cô bắt gặp ánh mắt của người phụ nữ đang nhìn chằm chằm, âʍ ɦộ cô bỗng co giật, ngón tay nắm chặt chỗ ngồi rồi lêи đỉиɦ trong im lặng.
« Chương TrướcChương Tiếp »