Chương 40: Bị Quý Sâm kéo vào phòng tắm, dùng vòi hoa sen tắm rửa và xoa mông

“Em đứng lại!”

Quý Sâm bị coi là người vô hình, anh tức giận bắt lấy cổ tay An Thư Yểu.

Giọng nói bất thình lình làm An Thư Yểu giật mình, cả người cô chỉ mặc độc một cái qυầи ɭóŧ nhỏ, thỏ trắng căng tràn trước ngực bị dọa đến giật nảy lên.

Trong nháy mắt, đầu óc mơ màng của cô đã tỉnh táo không ít, cô mở to mắt nhìn người đàn ông đang nắm lấy cổ tay mình, kinh sợ hỏi: “Sao anh lại ở đây?”

Cô nhìn cửa nhà vệ sinh, lại nhìn Quý Sâm, không dám tin nói: “Anh nhìn trộm tôi đi tiểu!”

Quý Sâm trợn mắt, “Tại sao không nói em lén nhìn anh tắm rửa.”

Lúc này An Thư Yểu mới phát hiện hình như Quý Sâm đang lõa thể, cô cúi đầu nhìn, đối mặt với người anh em ngẩng cao đầu dưới thân anh, người anh em khẽ động, yên lặng chào hỏi~

An Thư Yểu:...

“Á — biếи ŧɦái.”

An Thư Yểu giả vờ che mắt, nhưng lại xuyên qua kẽ tay nhìn chằm chằm đại đại huynh đệ kia, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đỏ bừng lên.

Quý Sâm cúi đầu nhìn côn ŧᏂịŧ ngày càng phấn chấn của mình, lại nhìn An Thư Yểu giả vờ thét chói tai, nói: “Anh đang tắm rửa, khỏa thân là điều rất bình thường, em không mặc gì mới biếи ŧɦái.”

Lúc này An Thư Yểu mới muộn màng nhận ra mình đang tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ! !

Vậy mà cô lại để lộ ngực rồi trò chuyện với một người đàn ông lâu như vậy!!

Nếu như trong tình huống bình thường, có lẽ An Thư Yểu đã vừa ôm ngực chạy, vừa mắng anh là tên biếи ŧɦái cuồng rình mò.

Nhưng bây giờ, nhìn bề ngoài cô đã tỉnh táo, trên thực tế đầu óc cô vẫn còn choáng váng.

Cô nhìn chằm chằm bộ ngực đầy đặn, trắng muốt của mình, lại ngẩng đầu nhìn ngực, nhất thời đắc ý nhếch môi cười, cô ngẩng đầu ưỡn ngực hỏi: “Thế nào, tôi có nhưng anh không có, ghen tị không?”

........

Tôi ghen tị với cô cái con khỉ ấy.

“Anh có, nhưng em không đâu.” Quý Sâm không chịu thua kém, chỉ chỉ vào người anh em của mình.

An Thư Yểu ngượng ngùng liếc mắt nhìn cậu em thô dài của anh, lẩm bẩm một tiếng, “Anh thật biếи ŧɦái.”

Quý Sâm suy nghĩ, sao cô dám khỏa thân mà so ngực với tôi, sao còn dám nói anh biếи ŧɦái?

Quý Sâm cảm thấy đêm nay mình thật sự làm người tốt đủ lâu rồi.

Anh đã giúp cô thay giày rồi ôm vào phòng, sau đó cởϊ qυầи áo và đắp chăn cho cô, anh vẫn giữ một chút lương tâm cuối cùng để không động đến cô.

Nhưng bây giờ cô tự mình chạy đến cửa!

Tuy rằng hiện tại đầu óc cô vẫn say và ngơ ngác, nhưng Quý Sâm cũng không định buông tha cho cô.

Anh kéo An Thư Yểu vào trong ngực mình, xoay người đi xuống dưới vòi hoa sen.

“A... Anh đang làm gì vậy…”

An Thư Yểu bị kéo lảo đảo, trực tiếp đυ.ng vào lưng anh.

Cả người ám mùi rượu, tắm rửa. Quý Sâm thẳng tay kéo cô vào dưới vòi hoa sen, dòng nước ấm áp từ trên xuống giội xuống đầu cô, khiến cô giật mình.

“Thật đáng ghét, qυầи ɭóŧ của tôi ướt rồi.” An Thư Yểu tủi thân, bám vào cánh tay anh để đứng vững, nước ở vòi hoa sen chảy xuống đỉnh đầu khiến mắt cô không mở ra được.

“Hửm, ướt rồi thì cởi ra?”

Quý Sâm dán sát vào cơ thể cô đứng dưới vòi sen, thỏ trắng căng tròn mềm mại dán lên người anh bị ép xuống một chút.

Anh điều chỉnh dòng nước một chút, để cô không đến mức bị nước tràn vào, không mở mắt ra được.

“Anh giúp em cởi nó ra nhé?” Quý Sâm vừa nói, đôi tay to men theo vòng eo của cô mò mẫm xuống, bờ mông bóng bẩy dưới vòi sen càng làm xúc cảm thêm rõ ràng.

An Thư Yểu tựa vào trong ngực anh, để anh tùy ý muốn làm gì thì làm.

Bàn tay to luồn vào qυầи ɭóŧ, động tác gợϊ ȶìиᏂ nhào nặn bờ mông căng tròn của cô.

Dòng nước chảy xuống khe mông, rửa sạch tiểu huyệt mềm mại của cô.

“Ưʍ... A…”

An Thư Yểu được xoa nắn thoải mái, theo bản năng kiễng mũi chân lên để cho anh xoa dễ dàng hơn chút.

Động tác của Quý Sâm dừng một chút, có chút buồn cười cắn lỗ tai cô, anh nhẹ giọng nói: “Bé dâʍ đãиɠ.”