Chương 38

Khoảng 5 tới 6 giờ, lượng người trên tàu điện ngầm mới tăng nhiều hơn.

An Thư Yểu tìm một chỗ ở trong khoang ngồi xuống, nhẹ nhàng thở ra.

Đường đi của tàu điện ngầm lộ có hơi ngoằn ngoèo, đến chỗ cô thuê mất khoảng hai tiếng, trước kia An Thư Yểu sẽ nhắm mắt ngủ một lát, nhưng buổi trưa cô ngủ hơi nhiều, lúc này không có cảm giác buồn ngủ gì cả.

Cô cúi đầu chơi điện thoại một lúc, thì tàu lại dừng để đón thêm người.

Khoang sau tàu càng ngày càng nhiều người, An Thư Yểu đứng dậy nhường chỗ cho một thai phụ, người kia mỉm cười nói cảm ơn, sau đó cô tìm một chỗ ở phía trong cùng của khoang rồi đứng dựa vào.

Mãi cho khi tới cửa nhà, An Thư Yểu cũng không hề phát hiện, Quý Sâm đã quang minh chính đại bám theo cô suốt cả quãng đường.

Tiểu khu mà An Thư Yểu ở tốt hơn nhiều so với bên Dương Chiếu.

Tuy không phải khu dân cư cao cấp, nhưng ở cửa sẽ có bảo vệ, dưới mỗi tòa nhà cũng có chốt kiểm soát ra vào, quẹt thẻ mới có thể lên lầu.

Hơn nữa đối diện khu dân cư là đồn cảnh sát, bên cạnh có siêu thị tiện lợi bán đủ mọi rau củ quả, thậm chí còn có một cái bệnh viện mới mở cách đó vài km.

Có thể nói, nơi mà An Thư Yểu sống vô cùng tuyệt vời về an ninh hay cuộc sống thường ngày, ngoại trừ một việc là nơi này cách rất xa trung tâm thành phố thôi.

Do nguyên nhân là như thế, nên khi An Thư Yểu đến tiểu khu, cô đã không còn cảnh giác, căn bản là không chú ý tới một người đang theo sát phía sau cô nãy giờ.

Ai mà có ngờ, giữa thanh thiên bạch nhật vậy mà có kẻ bám theo sau mình đâu chứ?

Cho đến khi cô quẹt thẻ dưới lầu, mở cửa đi vào, đang muốn đóng cửa lại, một bàn tay to ở phía sau đột nhiên vươn ra chặn cửa lại.

An Thư Yểu:?

Quay đầu nhìn lại, khuôn mặt đẹp trai của Quý Sâm xuất hiện chình ình trước mặt cô.

"Đã lâu không gặp." Quý Sâm nở một nụ cười, nhiệt tình chào hỏi.

An Thư Yểu:......!!?

Cả người cô đứng ngốc tại chỗ, "Sao anh lại ở đây???"

Quý Sâm cũng nói thẳng ra luôn, "Anh theo em ngồi tàu điện ngầm tới đây."

An Thư Yểu mở to hai mắt, không dám tin tưởng, "Anh theo dõi tôi?"

Quý Sâm gật gật đầu, "Đúng vậy."

An Thư Yểu không nói nên lời bởi bộ dáng trả lời thẳng thừng của Quý Sâm.

Được một lúc lâu sau, An Thư Yểu mới nặn ra một câu, "Anh theo dõi tôi làm gì?"

"Đến xem nơi mà tương lai anh sẽ ở." Quý Sâm nói.

An Thư Yểu:?

Ngay từ đầu, trên đầu cô đã đầy dấu chấm hỏi rồi.

Quý Sâm bắt đầu lại buông lời nói dối mà mặt không chút thay đổi gì, "Tối hôm qua lúc em ngủ, Dương Chiếu tìm anh nói chuyện, cậu ta ghét việc anh dẫn người về mà không nói trước, nên không cho anh ở đó nữa."

An Thư Yểu hơi hơi trợn to mắt, "Cho nên?"

Quý Sâm nhe răng cười, "Cho nên anh mới tới tìm em nè."

An Thư Yểu mờ mịt, đây là cái đạo lý gì vậy trời?