Chỉ trong vòng một buổi tối, Kiếm Vô Tâm đẹp lên không ngừng gấp mười lần!Tuy rằng vẫn là gương mặt của ngày hôm qua kia, nhưng chính là so với lúc trước nàng đẹp lên rất nhiều.
Hình như là đôi mắt lớn hơn một chút, màu da càng trắng lên , môi thậm chí không cần son cũng phấn nộn hồng hào.
Toàn thân nàng tản ra một loại hơi thở mê người nói không nên lời.
Kiếm Vô Tâm lúc trước nhiều lắm cũng được coi là tiểu thư bích ngọc, nhưng trải qua một đêm, thế nhưng Kiếm Vô Tâm ẩn ẩn có hương vị khuynh quốc khuynh thành.
Bọn thị vệ này đứng gần chỉ cần nhìn mặt Kiếm Vô Tâm, sắc mặt liền đỏ lên, nhịn không được cúi đầu xuống, không dám lại nhìn nhiều thêm Kiếm Vô Tâm một lần nữa.
Chẳng sợ Kiếm Vô Tâm là thiếu thành chủ, thân phận cao quý không thể phàn, những người này cũng không nhịn được khống chế mà hướng đến Kiếm Vô Tâm xem.
Thẩm Lưu Ly luôn luôn yêu thích cái đẹp, nhìn thấy Kiếm Vô Tâm, nàng cũng nhịn không được lại nhìn Kiếm Vô Tâm thêm nhiều lần.
"Tiên tử Lưu Ly tới"
Kiếm Vô Tâm chủ động đi đến trước mặt Thẩm Lưu Ly. Dường như là nàng cố tình muống cùng Thẩm Lưu Ly so sánh cao thấp.
Hôm qua, Kiếm Vô Tâm chỉ là một phàm nhân không xứng cùng với thần tiên so sánh. Chính là hiện tại dung mạo nàng đã không còn như xưa. Tự nhiên, nàng muốn cùng Thẩm Lưu Ly so sánh nhiều lần xem, đến tột cùng ai hấp dẫn người khác hơn
"Hôm nay, Thiếu thành chủ thật xinh đẹp"
Thẩm Lưu Ly nhịn không được mà tán thưởng nàng. Thời điểm xuống núi trước kia, Thẩm Lưu Ly cũng được gặp qua một ít đệ nhất mỹ nhân linh tinh gì. Nhưng nếu so sánh cùng với Kiếm Vô Tâm, vẫn là thua kém một chút.
Nhìn thấy bộ dạng vẫn bình thản của Thẩm Lưu Ly như vậy, ngược lại Kiếm Vô Tâm có chút hổ thẹn.
Thẩm Lưu Ly căn bản không có ý tứ muốn cùng nàng so sánh, nhưng nàng lại tồn tại tâm tư muốn đem Thẩm Lưu Ly hạ thấp xuống.
Kỳ thật, nàng không thèm để ý ánh mắt người khác, chỉ cần nàng có thể hấp dẫn được Tư Thần Thiên Tôn thì tốt rồi.
Nếu Tư Thần Thiên Tôn có thể liếc nhìn nàng nhiều thêm một cái...
Thậm chí trong đầu Kiếm Vô Tâm nhịn không được hiện ra hình ảnh chính mình được Thiên Tôn ôm chặt vào trong lòng ngực.
Nàng cũng nhịn không được ảo tưởng người nằm trên giường cùng Tư Thần tóc đen dây dưa vào nhau, chính là nàng.
"Các ngươi đã chuẩn bị tốt các đồ vật?"
Tư Thần từ ngoài đại điện đi đến. Hắn từ một bên trực tiếp đi thẳng đến bên người Thẩm Lưu Ly. Một chút ánh mắt dư thừa cũng không có để lại cho Kiếm Vô Tâm.
Kiếm Vô Tâm nắm thật chặt lòng bàn tay, nỗ lực duy trì vẻ mặt tươi cười :
"Thiên Tôn là muốn ta chuẩn bị cái gì? Ta chắc chắn dốc hết sức lực."
Tư Thần lạnh lùng nói :"Đồ vật phàm nhân này không thể đối phó được với yểm thi, đồ vật ta muốn cần thiết là phù chú Bồng Lai."
"Thiên Tôn, ta đã chuẩn bị được một vạn phù chú, hẳn là có thể đối phó được với đám yểm thi này. Chủ yếu là khống chế được trận pháp quanh thân yểm thi. Chúng ta đem tế đàn phá thì tốt rồi!" Diêu Tề cung kính nói.
"Ta có thể dùng trận pháp bảo hộ, hợp sức với sư huynh cùng nhau xu tan yểm thi."
Thẩm Lưu Ly định liệu trước nói.
Tuy rằng số lượng yểm thi khổng lồ, nhưng nàng vẫn có thể bám trụ giúp Thiên Tôn đi phá tế đàn.
"Kia liền không có vấn đề. Chúng ta xuất phát đi, đem tế đàn làm xong, sau liền trở về." Tư Thần an bài nhiệm vụ cho từng người.
Kiếm Vô Tâm đứng ở sau lưng Tư Thần siết chặt lòng bàn tay. Phàm nhân cùng tư sĩ thật sự có sự chênh lệch lớn đến vậy sao?
Tư Thần thậm chí không muốn liếc nhìn nàng nhìn thêm một cái. Kiếm Vô Tâm tưởng tượng đến cảnh Tư Thần thao tác tế đàn phá thân yểm thi, sau liền phải trở về, nàng càng thêm hoảng loạn tâm ý
Không được! Trước khi Tư Thần rời đi, nàng nhất định phải càng trở nên thêm xinh đẹp! Chỉ cần như vậy, nàng mới có thể hấp dẫn ánh mắt Tư Thần. Đến lúc đó, Tư Thần liền sẽ không nghĩ quay về Bồng Lai, mà là cùng nàng ở tại Minh Nguyệt Thành.
Sau khi, chờ ba người Tư Thần ngồi chim loan bay đi. Kiếm Vô Tâm lại lần nữa quay về phòng mình.
Nàng mở hộp gỗ Mặc Tịch Nhiễm để lại ra, lại muốn nuốt thêm một viên thuốc. Nhưng mà Mặc Tịch Nhiễm cũng chỉ cho nàng một viên thuốc.
"Nếu ngươi có thể nghe được du͙© vọиɠ trong lòng người khác, ta đây hiện tại muốn ngươi lập tức hiện thân." Kiếm Vô Tâm nhìn khoảng không trước mặt liền la lớn.
Bang!
Một cổ roi vô hình quất đánh vào trên mặt Kiếm Vô Tâm. Trên mặt nàng lập tức xuất hiện một đạo vết thương.
Miệng vết thương sâu đến mức có thể thấy được xương trắng, máu tươi dọc theo miệng vết thương chảy xuôi xuống dọc theo biên cổ.
"A!"
Kiếm Vô Tâm đau đến té lăn ra đất, nàng che lại miệng vết thương hai bên trái phải trên mặt, đau đớn cơ hồ sắp ngất đi.
Nhưng mà lúc này trước mắt nàng liền
xuất hiện một đôi giày màu đen.
Nam nhân dùng mũi chân đá cằm Kiếm Vô Tâm, lạnh lùng nói:
" Ngươi cho rằng ngươi là cái thứ gì? Cũng dám ra mệnh lệnh với bổn tôn"
Mặc Tịch Nhiễm tuy rằng có một gương mặt mê hoặc dụ lòng người, nhưng giờ phút này, hung ác độc ác trong ánh mắt hắn cũng làm Kiếm Vô Tâm không rét mà run.
Kiếm Vô Tâm là Thiếu thành chủ Minh Nguyệt Thành sống trong nhung lụa từ nhỏ, nơi nào bị người khác đối xử nhục nhã như vậy.
Nàng chỉ cảm thấy khuất phục vạn phần, nhưng mà chỉ cần có thể được xinh đẹp mỹ mạo, cái gì nàng cũng không để ý.
" Thỉnh Tôn thượng đại nhân bỏ qua cho tiểu nhân, thỉnh đại nhân ban cho Vô Tâm càng nhiều thêm linh dược." Kiếm Vô Tâm hồng mắt nói.
"Lúc này muốn có sao?"
Môi Mặc Tịch Nhiễm cong cong, hắn cong lưng duỗi tay nắm cằm Kiếm Vô Tâm.
"Phàm nhân sinh ra, bất quá là dung chi tục phấn. Nếu ngươi muốn thoát khỏi túi da phàm nhân, được càng nhiều mỹ mạo, thì chỉ ăn một chút linh dược là không đủ. Nếu ngươi muốn đẹp đến mức có thể cùng mỹ nhân tiên nhân so sánh, thì phải cần có phương pháp khác."
"Chỉ cần có thể đẹp giống như Lưu Ly tiên tử, ngay cả lên núi đao xuống biển lửa ,ta cũng nguyện ý."
Kiếm Vô Tâm cũng không quan tâm miệng vết thương hai bên trên mặt chính mình, nàng quỳ trên mặt đất mà hướng Mặc Tịch Nhiễm dập đầu.
"Cũng không đến mức ngươi phải lên núi đao xuống biển lửa. Biện pháp đó vô cùng đơn giản, chính là đoạt xá. Chỉ cần ngươi có thể có được thân thể của Thẩm Lưu Ly, vậy tự nhiên ngươi cũng có thể có được mỹ mạo của Thẩm Lưu Ly."
Mặc Tịch Nhiễm phe phẩy quạt lông vũ tử, nhẹ giọng nói.
"Đoạt xá...có phải hay không sẽ gϊếŧ chết tiên tử Lưu Ly?" Kiếm Vô Tâm chần chừ nói .
Minh Nguyệt Thành chỉ là một thành trì toàn người phàm nhân, nhưng lúc trước, Kiếm Vô Tâm cũng đã nghe qua thoại bản đoạt xá.
Những cái yêu ma đó chiếm giữ lấy thân thể nguyên bản của người khác, sau đó sẽ ở trong cơ thể người khác sống lại.
"Đó là tự nhiên, một cái thân thể sao có thể cất chứa hai linh hồn." Mặc Tịch Nhiễm khẽ cười nói.
"Không, ta chưa bao giờ nghĩ chính mình muốn xinh đẹp lại đi tàn hại người khác. Còn thỉnh đại nhân cho ta biện pháp khác. Nếu một viên đan dược không đủ, ta có thể ăn rất nhiều viên. Chẳng sợ phải dùng thọ mệnh Kiếm Vô Tâm đổi lấy cũng có thể."
Kiếm Vô Tâm nghĩ tới, chỉ cần nàng có thể được Tư Thần yêu, ngay cả thời gian mấy năm ngắn ngủi nàng cũng chấp nhận được.
"Ngươi nhưng thật ra tưởng bở, dùng tiền thọ ngươi đi đổi lấy linh dược bổn toạ cũng không đáng giá."
Đôi mắt Mặc Tịch Nhiễm áp xuống.
"Kia...Tôn thượng muốn đồ vật gì. Chỉ cần ta có, đồ vật đều sẽ dâng lên cho Tôn thượng." Kiếm Vô Tâm sốt ruột nói.
"Trên người của ngươi còn không có thứ gì đáng giá để bổn tôn giao dịch. Bất quá, phải có những thứ khác dùng để giao dịch với linh dược cũng đúng. Bên tay Bổn toạ có một cái đèn dẫn hồn. Ngươi chỉ cần chờ tới lúc Thẩm Lưu Ly trở về, đem đèn để trong phòng nàng là được." Mặc Tịch Nhiễm từ trong thân thể móc ra một đèn hồn trản màu trắng.
Cái lão gia hoả Tư Thần kia đã thi triển chú phòng hộ ở trên người Thẩm Lưu Ly.
Hiện tại, hắn tự nhiên cũng không có cách nào để tới gần Thẩm Lưu Ly.