Chương 8: Tiếp nhận công việcGiai Tuệ cùng Kiều Ny đang chăm chú làm việc thì, nghe được mọi người chào hỏi trợ lý của Đại Boss. Có người nói "hôm nay cơn gió nào thổi trợ lý Trần của chúng ta tới đây vậy, không phải là chúng tôi đắc tội gì với Đại Boss đấy chứ", Trần Hạo Dân cười nhẹ một tiếng rồi dõng dạc tuyên bố "Do tính chất công việc, cho nên phòng kế hoạch cần phải có người phụ trách làm thêm một số việc phát sinh mới.
Tôi nghĩ công việc này có tính chất đặc thù nên chắc phải giao cho tiểu thư Giai Tuệ rồi, phiền cô nhé!", bỗng nhiên bị điểm danh, Giai Tuệ và Kiều Ny đều khó hiểu nhìn Trợ lý Trần, muốn hỏi gì đó nhưng chưa kịp hỏi thì Trần Hạo Dân đã nói tiếp "Cô Giai Tuệ trước kia ở công ty chính được nghe giám đốc của Cô khen ngợi cô về lĩnh vực lập kế hoạch và giám sát đồng thời làm báo cáo rất tốt, cho nên chắc việc này nhờ Cô phụ trách thêm nhé! Không biết có gì ảnh hưởng đến công tác hiện tại của Cô hay không", một câu hỏi nhưng thực chất là giao thêm việc không cho phép chối từ.
Giai Tuệ cũng hiểu được ở dưới mái hiên nhà người ta thì không thể không cúi đầu, hơn nữa dù sao cũng đều là công việc, nếu nhiều việc hơn thì cố gắng hơn là được, dù sao mình cũng cần học hỏi nhiều hơn, nghĩ vậy nên dưới ánh mắt thăm dò của trợ lý Trần, cô đã hoàn hồn và trả lời "thật cảm ơn công ty đã chiếu cố, tôi sẽ cố gắng hết sức ạ".
Mọi người sửng sốt cứ nghĩ cô sẽ từ chối, nhưng không ngờ cô đã nhận lời nhanh như vậy, Kiều Ny đứng bên dùng cùi chỏ hất tay cô một cái, ý bảo sao lại nhận thêm việc, vốn dĩ công việc hiện tại đã đủ nhiều rồi. Nhưng Giai Tuệ chỉ cười coi như đáp trả với bạn là không có việc gì, không sao cả.
Truyền đạt mệnh lệnh thành công, trợ lý Trần cũng không ở lâu mà nhanh chóng cáo từ để về báo cáo kết quả với Đại Boss.
Hôm nay cả ngày nhiều việc, Giai Tuệ còn ở lại tăng ca làm thêm cho xong kế hoạch đón tiếp khách trong dịp Festival tới, còn Kiều Ny vì không nằm trong tổ kế hoạch này nên tranh thủ về sớm đi chợ và nấu cơm chiều. Giai Tuệ làm việc đến hơn 6 giờ 30 thì công việc mới tạm hoàn chỉnh, chỉ chờ mai trình cấp trên nữa là coi như xong bước đầu tiên.
Lúc này, mới nhớ tới coi đồng hồ đeo tay. Trời ơi thế là đã tối rồi, cô vội vã về nhà, sắp xếp gọn bàn làm việc rồi lấy túi xách đi về. Trong khi đó cô không hề biết ở tầng cao nhất có cũng có người chuẩn bị đi xuống để về.
Vào thang máy xuống tầng trệt về, ra đến cửa chính thì phát hiện trời lại đổ mưa lát đát, tuy không lớn lắm nhưng đủ để làm ướt, nếu từ đây về nhà. Mà từ đây ra cổng để bắt taxi thì cũng sẽ ướt như chuột lột rồi, hôm nay sao trời mưa nhỉ.
Thôi liều vậy, giữ chặt lấy túi xách rồi chạy một mạch ra cổng chính, đứng nép vào cây ven đường, chờ taxi, cô không hề để ý một màn này đã lọt vào đôi mắt của đại boss, anh cứ nghĩ mình sẽ là người về muộn nhất, không ngờ còn có người về lúc này, anh không thích nhân viên làm tăng ca, vì vậy trước giờ công ty không có người tăng ca quá giờ tan tầm, chẳng lẽ anh phân công nhiệm vụ có vấn đề gì sao.
Chợt Anh thấy được khuôn mặt nghiêng của Giai Tuệ, anh nghĩ "thì ra là cô ấy, chắc hôm nay đã nhận thêm việc nên về trễ chứ gì, cũng đúng nếu cô ta không về trễ thì cô ta sẽ có thời gian hẹn hò bạn bè đi chơi, hay.. nghĩ tới đây Anh bỗng nhiên hồi tỉnh, mình bị sao vậy, tại sao lại để ý cô ta đi đâu, làm gì, với ai".
Hà Kiến Minh nhanh chóng phục hồi tinh thần và lên xe phân phó tài xế lái xe đi thẳng đường lớn. Qua kính chiếu hậu anh vẫn nhìn thấy cô gái lúc nãy còn đang đứng đợi taxi, không biết có bị ướt không, có lạnh không nhỉ. Anh một lần nữa mắng chính mình "Hà Kiến Minh ơi Hà Kiến Minh người bị sao vậy, tự dưng đi lo cho cô ta làm gì, chẳng phải mình nên vui mừng thay cho em gái mình khi cô ta ngày càng chật vật hay sao" nghĩ đến đây anh thu hồi tâm tình và dời tầm mắt khỏi kính chiếu hậu, nhắm mắt dưỡng thần cho đến khi về đến nhà.
Hôm sau, cũng một ngày trôi chảy với công việc hiện tại, Giai Tuệ đã trình bản kế hoạch của mình cho giám đốc kế hoạch Đỗ Như Tâm, tuy chức vụ lớn nhưng cô ta cũng chỉ tầm hơn 30 tuổi, dáng người rất chuẩn và được chăm sóc tốt nên trông rất trẻ, cũng là người có thực lực, và đặc biệt cô ta cũng chưa có gia đình, cũng là một trong những đóa hoa hướng về phía Tổng giám đốc Hà Kiến Minh.
Sau khi Đỗ Minh Tâm xem xong bản kế hoạch, đã đem trình lên tổng giám đốc và nhận được phê duyệt của Tổng giám đốc. Đến trưa mọi người đến giờ cơm trưa, Minh An người kế Giai Tuệ và Kiều Ny đứng lên trước và kêu gọi mọi người đi ăn cơm, tất cả lục đυ.c chuẩn bị xuống căn tin, thì thư ký Tổng giám đốc lại đi xuống và thông báo với Giai Tuệ "Cấp trên có yêu cầu Giai Tuệ lập tức chuẩn bị đi công tác, vì chuẩn bị cho kế hoạch Festival này, nên cô cần phải trực tiếp tham gia đi một chuyến đến các chi nhánh để phân bổ và hướng dẫn thực hiện kế hoạch".
Kiều Ny ai oán thay cho bạn, giờ này đến giờ cơm trưa không thể chờ đến giờ làm việc được sao. Nhưng cũng chưa kịp nói ra miệng thì Giai Tuệ đã nháy mắt bảo bạn mình, được rồi mình không sao. Giai Tuệ sắp xếp túi xách đem theo bảng kế hoạch và theo thư ký, đi qua mọi người có những ánh mắt đồng cảm vì thấy ánh mắt sắc bén của giám đốc kế hoạch đang liếc Giai Tuệ, có những ánh mắt hâm mộ vì được đi công tác cùng cấp trên, cũng có những ánh mắt ghen tị như Đỗ Minh Tâm, vì cô ta là giám đốc phòng kế hoạch, nên thông thường sẽ là cô ta đi. Nhưng không ngờ nay lại chỉ định Giai Tuệ đi.
Giai Tuệ theo thư ký ra đến cửa chính thì đã thấy một chiếc xe công vụ đang đứng ở trước cửa chờ, Giai Tuệ nói chuyện cùng thư ký Lâm, định hỏi thư ký Lâm có đi hay không thì đã thấy Trợ lý Trần đi ra và đang nói chuyện với một người đàn ông ớ phía trước, người này có chút quen mắt, hình như đã từng gặp ở đâu rồi, hai người đang nói chuyện rất chuyên chú về việc gì đó.
Giai Tuệ chưa kịp thu hồi tầm mắt thì đã nghe thư ký Lâm bên cạnh nói "Chào Tổng giám đốc, chào Trần trợ lý" Giai Tuệ thu hồi tầm mắt và ý thức được mình nên cúi đầu chào Đại Boss, thì ra đây là Đại Boss chân chính của công ty sao. Nhưng anh ta ra đây, chẳng phải là anh ta cũng đi công tác đó chứ, cô chưa kịp nghĩ hết suy nghĩ của mình thì lại nghe Đại Boss bên cạnh phân phó cho thư ký Lâm "nhanh chóng gửi fax tới các chi nhánh lập tức triệu tập cuộc họp trực tuyến".
Trong cả quá trình anh không hề nhìn lấy Giai Tuệ một cái dù chỉ một cái liếc cũng coi như là xa xỉ. Anh đi thẳng ngồi vào ghế sau khi trợ lý Trần cung kính mở cửa. Giai Tuệ còn đứng đó không biết nên ngồi đâu thì Trợ lý Trần đã bảo cô ngồi ở vị trí ghế sau, để bàn kế hoạch với Tổng giám đốc, vì đây là kế hoạch cô trực tiếp làm nên sẽ am hiểu hơn.
(Còn tiếp).