Chương 2: Điều TraSau khi thấy một màn mập mờ đó, Hà Kiến Minh nhanh chóng cho gọi người trợ lý thân tín nhất của mình cũng chính là người bạn thân chí cốt của mình Trần Hạo Dân.
Trần Hạo Dân gõ cửa bước vào, thấy Hà Kiến Minh đang ngồi trên sofa như có điều suy nghĩ, trên bàn để một chai rượu nho đỏ của pháp, trong ly thì đã có dấu hiệu cạn ly. Trần Hạo Dân cất tiếng nói: Cậu tìm mình có gì mà gấp vậy, có biết mình đang trong giai đoạn cố gắng thoát độc thân trong mùa Festival này không hả.
Trần Hạo Dân tuy là trợ lý, lúc làm việc tuyệt đối chuẩn xác. Tuy nhiên, lúc nhàn rỗi thì không phải là hàng đúng đắng lắm.
Lúc này, Hà Kiến Minh mới liếc nhìn người bạn thân kim trợ lý mới hứng khởi từ bên ngoài vào này, chắc là đang rất bận rộn tìm các cô nàng, để thể hiện mình là soái ca đây.
Anh cất tiếng nói: Hạo Dân cậu nhanh chóng điều tra cho mình cô gái ở phòng 312 ngay lập tức, nhớ không sót một chi tiết, dù là nhỏ nhất. Cho cậu hai mươi bốn giờ đem kết quả từ khi cô ta chào đời đến hiện tại cho mình. Xong việc sẽ cho cậu nghỉ bù hai mươi bốn giờ tiếp theo.
Trần Hạo Dân nghe thấy được nghỉ vô cùng phấn khích nhưng điều đó không làm anh hứng khởi bằng sự tò mò theo bản tính về Boss của mình, không biết hôm nay Boss gặp cú sốc gì mà yêu cầu mình đi điều tra một cô gái, không phải là trúng tiếng sét ái tình đó chứ, chẳng phải trước giờ Boss chưa bao giờ để mắt đến phụ nữ sao.
Hắc, không biết mỹ nhân nơi nào mà lọt được mắt xanh của Boss mình đây. Xem ra Cô gái này khó thoát khỏi tay Boss nhà ta rồi. Hi, mình rất muốn chứng kiến Boss rơi vào lưới tình sẽ như thế nào. Ha ha..
Trần Hạo Dân nghĩ trong đầu, lần này mình nhất định phải nắm được thóp của Boss mới được, để cậu ta không coi thường mình là động vật ăn tạp nữa. Hi, cũng thật là mình sắp câu được cá thế mà phải bỏ cần đi làm việc, nhưng không sao mình còn nhiều thời gian, trước tiên phải giúp Boss có bạn gái, có như vậy thì cuộc sống của mình sau này không chừng sẽ nở hoa sớm ấy chứ. Sau khi cân nhắc thiệt hơn, Trần Hạo Dân hào phóng nhìn Hà Kiến Mình một cách đầy giảo hoạt rồi nói: Boss yên tâm, nhất định tớ sẽ không để sót một sợi tóc dù là tóc lúc mới sinh, thế nào.
Nói xong Trần Hạo Dân lập tức mở cửa phòng rời đi. Còn lại mình Hà Kiến Minh cầm ly rượu được rót đầy tới đứng bên cửa sổ nhìn ra ngoài thế giới muôn màu bên ngoài song cửa. Anh thật không biết có phải tên Triệu Minh Hùng kia mắt mù hay không mà lại đi cặp với một cô gái hết sức bình thường, trong khi Y Phụng em gái anh là cành vàng lá ngọc, tuy không phải hoa nhường nguyệt thẹn nhưng tuyệt đối hơn cô gái kia nhiều.
Tuy Hà Kiến Minh anh không phải là người nhìn người theo vẻ bề ngoài nhưng anh không tha thứ cho kẻ nào dám làm em gái bảo bối của anh tổn thương. Kiến Minh chắc chắn trong lòng: Em gái nhất định anh hai sẽ bảo vệ em, bảo vệ tình yêu của em, anh sẽ đem những gì em muốn về cho em, không xót một thứ gì kể cả tên Triệu Minh Hùng kia.
Lúc này tại phòng 312 Giai Tuệ sau khi tiễn Triệu Minh Hùng về, thì đóng cửa đi lấy khăn ấm lau sơ mặt cho bạn thân Kiều Ni say bí tỉ trên giường kia.
Ngày nay, Giai Tuệ cũng thật sự mệt chết đi được, cô đi lấy đồ áo rồi vào tắm một lát cho tỉnh táo người. Sau khi tắm xong đã là 9 giờ 30 nhưng nằm một lúc trên giường lại chẳng buồn ngủ, nên cô mặt thêm áo khoác len dài tay ra ban công hít thở không khí trong lành nơi đây.
Thời tiết Đà Lạt rất lạ, ban ngày thì mát mẻ ban đêm thì xe lạnh, kết hợp với thiên nhiên nơi đây thật sự rất trong lành, đây đúng là nơi thích hợp để nghỉ dưỡng và thả lỏng tinh thần.
Giai Tuệ thầm nghĩ ước gì mình có một thế giới riêng nơi đó chỉ có thiên nhiên trong lành và một gia đình ấm áp, mọi người sống thật hòa thuận và yêu thương nhau. Ở nơi mọi người đối đãi với nhau thật lòng, không ganh đua, chen lấn và bài xích lẫn nhau. Sau hôm nay, ngày mai mình lại trở về với cuộc sống ấy, cuộc sống làm cho người ta cảm thấy thật mệt mỏi và lạnh lẽo, không tình người.
Cô thầm thở ra một tiếng dài, vừa định quay về phòng thì tình cờ nhìn thấy một ánh mắt nóng rực đang chăm chú nhìn mình, nhưng hình như mình không quen người này thì phải, vì sao phải nhìn mình như vậy, cô cảm thấy bất an, như có điều gì đó báo trước chẳng lành.
Người đàn ông, sau khi đối mặt với Cô, bị cô phát hiện thì anh chẳng mảy may giật mình mà ngược lại còn nhìn với đôi mắt đầy lửa giận, cứ như: Cô đừng mơ đến việc can thiệp vào cuộc sống của em gái tôi. Anh ta chính là Hà Kiến Minh.