Chương 14: Không theo kế hoạchSau chuyến công tác trở về, cứ ngỡ mọi việc như cũ, nhưng không ngờ lại có những biến đổi đến long trời lở đất, không theo một tiết tấu hay kế hoạch nào cả. Đó là những gì mà vị Tổng giám đốc đại nhân cảm nhận được. Vốn dĩ Anh định sau khi về anh sẽ giao thật nhiều việc cho Giai Tuệ, để cô ta có thể bận rộn đến thời gian nghỉ ngơi cũng không có, để cô ta sẽ không có cơ hội mà cưa cẩm với đàn ông. Thế nhưng mọi việc lại bị lệch quỹ đạo.
Ngay sau khi trở về từ chuyến công tác, thì Giai Tuệ lập tức bắt tay vào việc hoàn thành các công đoạn cuối cùng của kế hoạch đón Festival năm nay, nên cô rất bận rộn thậm chí thời gian ăn cơm cũng chẳng có. Vì đây là kế hoạch do cô phụ trách nên tất cả mọi việc đều phải thông qua cô dù là chi tiết nhỏ nhất, Giai Tuệ vốn là người có tính cẩn thận và trách nhiệm cao, nên cô không dám lơ là để tránh có những việc ngoài ý muốn xảy ra sẽ không thể cứu vãn được.
Vì thế mà vị đại boss của chúng ta có muốn tăng thêm việc cho cô gái tên Giai Tuệ kia cũng chẳng có cơ hội, ngược lại anh thậm chí có mấy lần vì không thấy cô đâu nên đã trực tiếp xuống phòng kế hoạch để giả vờ là khảo sát tình hình làm việc của phòng, nhưng thực chất là đi tìm cô gái nào ấy, mà khiến anh cảm thấy như rồng thấy đầu không thấy đuôi, cô thậm chí còn bận hơn cả anh nữa.
Tất nhiên những việc này đại boss sẽ không dễ gì để người khác biết được, anh đang mang tâm trạng gì để tới phòng kế hoạch khảo sát. Khi anh tới phòng kế hoạch thì thấy một số nhân viên đang làm việc nhưng người mà anh cần tìm thì không thấy đâu, anh cứ nghĩ cô sẽ ngồi tại bàn làm việc hay sẽ như những nhân viên khác, ra cửa đón tiếp tổng giám đốc anh. Nhưng anh không như mong đợi, vì thế anh cảm thấy ngoài ý muốn nên đã hỏi "phòng kế hoạch sao thưa thớt vậy, nếu tôi nhớ không nhầm thì phòng này có tới 12 nhân viên cơ mà", mọi người trố mắt nhìn nhau và đếm số lượng người hiện tại ở phòng thì thấy thiếu hai người là Giai Tuệ và Kiều Ny, vì vậy một nhân viên nói "Dạ thưa tổng giám đốc, Giai Tuệ và Kiều Ny đi tới phòng tổ chức hội nghị để sắp xếp hội trường rồi ạ, dạo này các cô ấy đang rất tất bật cho kế hoạch Festival lần này ạ". Nghe thế tổng tài nhíu đôi mày rậm, chậm rãi nói "kế hoạch này mặc dù là các cô ấy phụ trách chính, nhưng điều đó không có nghĩa là tất cả mọi việc đều phải đổ trên đầu các cô ấy, mọi người không biết thế nào là chung tay sao, không biết thế nào là đoàn kết sao, nếu như kế hoạch này thành công tốt đẹp thì tiền thưởng có phải chỉ có hai cô ấy nhận không, hay là toàn thể phòng sẽ được có phần". Không đợi mọi người ứng biến anh đã tiếp tục với giọng trầm ổn nhưng tràn đầy uy lực nói "Người phụ trách của phòng kế hoạch này đâu rồi". Nghe thế trưởng phòng kế hoạch bấy giờ mới hoàn hồn, vì đang ngắm nghĩa vị tổng tài của chúng ta, nhanh chóng bước lên phía trước trả lời "Dạ tổng tài, thật ra thì kế hoạch này cũng chỉ còn các công đoạn cuối, mà các cô ấy cũng được rất nhiều người hỗ trợ rồi, nên chúng tôi sẽ làm việc khác ạ".
Nghe thế, Tổng tài của chúng ta nhíu mày càng chặt hơn nói "Tôi nhớ là đã từng nói với mọi người trong cuộc họp bàn về việc thực hiện kế hoạch lần này rồi, chắc cô cần tôi phải nhắc lại nhỉ, Cô chóng quên như vậy sao, hay là vì công việc của cô quá nhiều nên không thể tập trung được, vậy có cần tôi tìm người khác thay thế cô để cô có thể hoàn thành công việc hay không". Nói đến đây, trưởng phòng kế hoạch lập tức khuôn mặt lúc xanh lúc trắng nổi lên, cô ta lập tức cuối đầu nói "Dạ thưa tổng tài tôi sẽ lập tức cho người tới hỗ trợ cho các cô ấy, ngay lập tức để có thể hoàn thành kế hoạch tốt nhất ạ" đùa sao cô ta đã phải phấn đấu suốt gần 10 năm mới lên được vị trí này, giờ nói cô nhường cho người khác, như vậy khác nào nói cô vô dụng, và vị trí này đâu phải nói nhường là nhường, mức lương của trưởng phòng trong công ty này đâu phải ít chứ, còn có nhiều kẻ phải cuối đầu thưa dạ với cô nữa cơ mà.
Nghe vậy, đại boss chỉ hừ lạnh một tiếng rồi nói "Cô liệu mà làm, đừng để tôi chứng kiến việc này lần thứ hai", nói xong anh quay mặt đi mà không biết những nhân viên khác ở phía sau đang xanh mặt, vừa mừng vì trưởng phòng đáng ghét bị xếp lớn quở trách, nhưng đồng thời cũng sẽ bị ai đó giận cá chém thớt. Ôi thật đáng thương cho thân phận của kẻ thấp cổ bé họng như bọn họ mà.
Sau khi từ phòng kế hoạch đi ra, đại boss không đi về phòng mình, mà anh theo những lời nói của các nhân viên lúc nãy, nói rằng cô gái tên Giai Tuệ đó đang rất bận rộn ở phòng hội nghị, vì thế anh đi chứng thực xem cô có phải rất bận hay không, quả nhiên vừa đến nơi anh đã thấy cô tất bật chạy tới chạy lui, thiếu điều chân không chạm đất, vậy mà cô vẫn rất từ tốn, bình tĩnh giải quyết mọi việc một cách rất chuyên nghiệp, tuy cô có vẻ rất mệt, nhưng nhìn cô không có một chút uể ỏi như những người khác. Anh đứng ở cửa nhìn nhân viên của mình bận rộn nhưng anh lại thấy rất có thành tựu, vì anh có những nhân viên chăm chỉ, và có trách nhiệm như thế khiến anh rất hài lòng.
Gần đến giờ trưa bỗng nhiên có một nhóm nhân viên đem đồ ăn tới chỗ mọi người làm việc, mặc dù còn 10 phút nữa mới tới giờ cơm trưa, thế nhưng thức ăn đã được đưa tới sẵn sàng đầy đủ hương vị, đặc biệt toàn là những món ngon mà không dễ gì ngày thường mọi người được ăn, có tôm luộc chấm muối tiêu, bò xào lá lớp, Xà lách chua ngọt, Sườn xào chua ngọt, canh hầm. Mọi người để trố mắt nhìn những mỹ vị trước mắt mà chỉ biết nhìn nhau, và miệng thì chỉ thiếu chảy nước miếng, sau khi các nhân viên bày đồ ăn ra dãy bàn thì lui ra và theo sau đó là Tổng tài đại nhân cùng với trợ lý Trần đi vào. Không khí rơi vào im lặng, và qua khoảng 5 giây thì trợ lý Trần của chúng ta đã lên tiếng để phá vỡ sự yên tĩnh kỳ dị đó bằng cách "mọi người ơi, hôm nay tổng tài của chúng ta đến thăm mọi người và để cổ vũ tinh thần làm việc tận lực của mọi người, nên tổng tài của chúng ta có đôi lời muốn tâm sự cùng mọi người đó" anh nói xong quay khuôn mặt muốn ăn đòn sang nhìn vị tổng tài bên cạnh nói "tổng tài đại nhân, ngài không phải là không có gì để nói đó chứ".
Mặc dù, rất không tình nguyện khi có tên bạn đầu xỏ chơi xấu nhưng tổng tài của chúng ta vẫn lên tiếng nói "chào mọi người, tôi biết vì để hoàn thành tốt công việc chuẩn bị cho Festival lần này của khách sạn Thịnh Cảnh chúng ta, mà mọi người đã rất vất vả, có thể thời gian ăn cơm cũng sẽ ảnh hưởng nhưng phải có thực mới vực được đạo, mọi người nhớ ăn uống đầy đủ để có sức khỏe mà tiếp tục cống hiến cho công ty được chứ, hôm nay tôi mời mọi người bữa cơm này, để cảm ơn sự cố gắng hết sức mình của các anh em, nào mời mọi người cứ tự nhiên".
Mặc dù anh nói với mọi người nhưng ánh mắt của anh cứ hướng về Cô gái đang đứng như phỗng ở một góc bàn từ nãy giờ không lên tiếng, nhìn khuôn mặt ngạc nhiên của cô mà anh thấy thật thú vị, giống như chuyện anh đang làm là chuyện không có thực vậy, chẳng lẽ anh là người không có nhân tính như vậy hay sao, mà cô lại để cho anh thấy bộ mặt ấy thật sự là đau lòng mà, nếu không phải cô mắc chứng bệnh dạ dày thì chắc có lẽ anh cũng không nghĩ mình sẽ làm những chuyện này thật, nhưng cô cũng không nên có nét mặt đó đối với anh chứ. Ủa nhưng mà mình làm sao thế này tại sao lại để ý đến cô có khuôn mặt nào đối với mình chứ, thật là mình điên rồi. Hà Kiến Minh ơi mày điên rồi.
Nói xong anh định quay đi, nhưng tổ trưởng tổ kỹ thuật đã nhanh chóng lên tiếng "Tổng giám đốc, chúng tôi thật sự rất cảm ơn tổng giám đốc ạ, vậy không biết tổng giám đốc cùng trợ lý Trần có thể ở lại cùng chúng tôi trải qua bữa cơm vui vẻ của hôm nay không ạ", nghe thế mọi người cũng đồng thanh mời anh cùng trợ lý Trần cùng dùng cơm.
Phải biết rằng nếu có Boss ở đây không biết mọi người ăn có trôi không nhưng đây là lần đầu tiên boss đưa cơm đến tận nơi như thế, biết đâu có thể kéo gần hơn với boss. Nhưng mọi người không biết rằng vị đại boss của họ vì ai đó mà thay đổi đến long trời lở đất rồi.
Thế là đại boss cùng trợ lý Trần ngồi vào bàn cùng đoàn nhân viên ăn bữa cơm trưa thật vui vẻ, mặc dù boss đang ăn nhưng ánh mắt thỉnh thoảng lại rơi trên khuôn mặt của cô gái ở bàn đối diện, cô đang dùng bao tay lột những con tôm đỏ mọng, hình như cô gái này đặc biệt thích ăn tôm thì phải. Được sau này anh sẽ cho em ăn thật nhiều tôm nhé, em muốn ăn bao nhiêu cũng có cả, mình có cần mua một đầm nước mặn nuôi tôm không nhỉ. Anh vừa suy nghĩ và tay thì lột vỏ tôm và bỏ những con tôm đã lột sạch vỏ vào đĩa trước mặt, anh nói "Trên người tôi có vết thương nên không ăn tôm được, có ai ăn giúp tôi không, giờ tôi mới nhớ vết thương thì không được ăn tôm".
Nghe vậy Trần trợ lý gần như là sặc nước canh, anh không hề biết từ khi nào thì bạn thân của mình có vết thương đến mức không thể ăn tôm nhỉ, mình nhớ không nhầm thì cậu ta là người chưa bao giờ có bất cứ một vết trầy nào chứ đừng nói chi đến vết thương lớn. Tuy là nghĩ vậy, nhưng anh không thể vạch trần bạn ở chỗ này được, được lắm tên tiểu tử này đúng là bị trúng chưởng ái tình rồi, haha. Trợ lý Trần nhanh nhảu vừa nhìn Giai Tuệ vừa nói "Giai Tuệ này tôi nhớ cô rất thích ăn tôm đúng không, vậy thì giúp boss chúng ta đi, tôi cũng ăn nhiều rồi, nên không ăn thêm được nữa, hơn nữa tôi cũng không thích ăn tôm cho lắm" anh ta vừa nói vừa đưa đĩa tôm mà boss đã lột vỏ xong đẩy tới trước mặt Giai Tuệ, và còn nói "Kiều Ny này em cũng giúp cùng Giai Tuệ đi".
Kiều Ny nghe vậy thì vừa gật đầu và vừa lắc đầu nói "em cũng không thích ăn tôm cho lắm, nhưng bạn Giai Tuệ của em thì cực kỳ thích, bạn ấy có thể ăn tôm trừ cơm đấy", Kiều Ny vừa nói vừa nhẹ nhàng nháy mắt với Giai Tuệ. Cô còn khoa trương gắp toàn bộ tôm trong địa đưa hết vào chén của Giai Tuệ.
Còn Giai Tuệ thì ngồi như phỗng nhìn chén tôm đầy ắp như một cái núi nhỏ, rất muốn đưa tay gắp, nhưng nhìn mọi người như vậy cứ thấy thế nào ấy, cô ngước mắt lên nhìn mọi người vừa cười ngây ngô vừa nói "thật sự đúng là tôi rất thích ăn tôm, nhưng như thế này thì cũng nhiều quá rồi, để tôi chia sẻ cho mọi người một ít", cô vừa nói vừa đứng dậy bưng chén tôm gắp cho bàn bên cạnh, mỗi người một ít còn lại mình khoảng 2, 3 con, cô ngồi xuống cười với mọi người rồi gắp tôm chấm muối ăn rất ngon lành.
Thế là công việc cũng đã đi vào quỹ đạo, Festival đã tổ chức rất thành công, khách sạn Thịnh Cảnh được bầu chọn là khách sạn đã góp phần thành công cho sự kiện lần này, được chính phủ phong tặng danh hiệu đệ nhất khách sạn. Và ký kết hợp đồng vô thời hạn về việc tổ chức các sự kiện của chính phủ sau này.
(Còn tiếp).