Anh ta nên ghi lại những lời lạnh lùng trước đây của tướng quân lại, rồi để tướng quân xem xong so sánh với biểu hiện của anh ta bây giờ, sự khác biệt thật rõ ràng.
Nhưng Cách Nhĩ Tế có một thắc mắc.
"Tướng quân, nếu ngài đã tiếp xúc với Di Lạc điện hạ từ trước đó rồi thì tại sao ngài không nhận ra cậu ấy là trùng đực? Mỗi một trùng đực đều có hương thơm rất khác biệt, ngài là trùng cái lẽ ra phải ngửi thấy chứ?"
"Ừ... Chẳng phải đó là hương thơm tự nhiên của thằng nhóc sao?"
Cách Nhĩ Tế không nói nên lời.
Trên đời này, còn có trùng cái nào không phân biệt được trùng đực sao?!!
Cách Nhĩ Tế nghiêm túc đề nghị: "Tướng quân, xin lỗi nhưng ngài nên cân nhắc quay về nhà trẻ học lại từ đầu khi trở về Thủ Đô tinh."
Belenko bĩu môi, "Đó không phải lỗi của tôi, anh biết đấy, tôi không thích tiếp xúc với những trùng đực khác."
Hơn nữa, từ nhỏ đến lớn anh ta đều học trong trường dành riêng cho trùng cái chứ không phải trường chung. Số lượng trùng đực anh ta được tiếp xúc đếm trên đầu ngón tay.
Vì vậy, dù biết trùng đực có hương thơm tự nhiên, anh ta chỉ xem đó là kiến thức sinh lý chứ không liên hệ đến thực tế.
Di Lạc chăm chú nghe cuộc trò chuyện, nghe Belenko nói không thích tiếp xúc với trùng đực, cậu nắm chặt tay.
Cậu nhẹ nhàng nuốt nước bọt, lo lắng nhìn Belenko, nhỏ giọng hỏi: "Anh Belenko, anh không thích trùng đực sao?"
Dù Belenko có thực sự không thích trùng đực đi chăng nữa thì lúc này khi nghe Di Lạc hỏi vậy, anh cũng không thể thừa nhận, "Anh không ghét trùng đực mà chỉ thấy việc tiếp xúc với họ rất rắc rối, phải cẩn thận rất nhiều thứ."
Nghe câu trả lời này, Di Lạc thở phào nhẹ nhõm, cười tươi, "Vậy thì tốt rồi, Di Lạc rất dễ gần, anh Belenko không cần phải lo lắng gì cả."
Belenko nghe vậy, không kìm lòng được xoa đầu Di Lạc, "Thằng nhóc này, đừng lo lắng chuyện không đâu nữa, em khác với những trùng đực khác."
Nhìn thấy Belenko và Di Lạc thân thiết như vậy, Cách Nhĩ Tế hiểu rằng Tướng quân thực sự coi Di Lạc là gia đình là người nhà, điều này làm Cách Nhĩ Tế ngạc nhiên.
Anh ta biết tính cách của Belenko, và biết tình cảm lạnh nhạt giữa anh em nhà họ.
Thấy sự đặc biệt trong cách Belenko đối xử với Di Lạc, Cách Nhĩ Tế tò mò muốn biết chuyện gì đã xảy ra giữa họ. Tuy nhiên, anh không hỏi ngay mà dự định sẽ hỏi Belenko sau.
Sau khi tạm biệt Dimond và những người khác, Belenko dẫn Di Lạc đi về phía chiến hạm của họ.
Nếu đã được sống trên một chiếc quân hạm thoải mái, Belenko đương nhiên sẽ không để Di Lạc tiếp tục sống trong căn nhà sắt vụn tồi tàn của mình nữa.
Trên đường về, Di Lạc vẫn được Belenko ôm trong lòng.
Di Lạc quay đầu nhìn về hướng căn nhà sắt vụn thu nhỏ lại từ từ sau đó cũng dần biến mất khỏi tầm mắt cậu.
Di Lạc quay đầu lại, tựa nhẹ đầu lên vai Belenko, giọng nói có phần buồn bã: "Anh Belenko, sau khi chúng ta rời khỏi hành tinh rác, có phải sẽ không gặp lại anh Dimond và anh Nghị Mễ Khắc nữa không?"
"Em muốn quay lại thăm họ lúc nào, anh sẽ dẫn em về."
"Nhưng nếu họ chuyển nhà, em không tìm được họ thì sao?"
"Không đâu, các em có thể liên lạc qua quang não."
"Nhưng hành tinh rác không dùng được quang não, ở đây không có tín hiệu."
"Sẽ sớm có thôi." Belenko nói với giọng chắc chắn.
Là Tướng quân của quân đoàn thứ nhất Trùng tộc, Belenko thực sự rất giàu có, anh đã dự định mua lại hành tinh rác từ Liên minh vũ trụ, sau đó cải tạo và phục hồi môi trường của hành tinh rác.
Liên minh vũ trụ là một tổ chức liên chính phủ của tất cả các chủng tộc trong vũ trụ tạo ra, nó có quyền lực rất lớn. Còn như những hành tinh không có chủ quyền và chính phủ như hành tinh rác, chỉ cần có người bỏ ra một số tiền lớn mua từ Liên minh vũ trụ, thì hành tinh rác sẽ hoàn toàn thuộc về người mua đó.