Chương 403

Cuối cùng, cô vấn không khỏi tò mò, kiên quyết xoay người, đi sang cầu thang bộ.

Cô không ý thức được mình đã lên đến tầng mười tám.

Sau khi lên đấy, cô mới phát hiện, kết cấu của tâng mười tám cùng với tầng mười bảy là hoàn toàn khác nhau.

Vừa từ hành lang bước vào, chính là một khu vực ghế sô pha nhỏ để nghỉ ngơi.

Nhìn vào số phòng hai bên, giống như là một vài thiết bị y tế được sử dụng để kiểm tra hoặc điều trị.

Ánh mắt của cô nhìn xung quanh, rất nhanh ánh mắt của cô rơi vào một trong số những nơi, đó là phòng bệnh Mi Không sail Đúng là nơi này!

Trong lòng cô rất muốn biết, nơi này rốt cuộc có phải là nơi mà mối tình đầu của anh đang ở không, thế là trong vô thức cô nhanh chân bước vào.

Cô vừa mới đi đến cửa phòng bệnh VIP, thông qua cửa sổ của phòng bệnh cô liền nhìn thấy người phụ nữ, cô thấy rõ ràng đây là người phụ nữ lúc…

Chỗ tay cầm cửa phòng VỊP bị người bên trong xoay để mở cửa ra.

Đột nhiên có người!

Cô đang nghĩ làm sao để tránh ra, hình như người từ trong phòng bước ra là Tân Tuyết Tung?!

Anh ta làm sao lại ở đây?

Nhớ lại việc trước đây, cô liền cảm thấy mình đã Nhạc phải một việc rất đáng xấu hổ.

“Cô Niệm?” Tần Tuyết Tùng nhìn thấy cô xuất hiện ở đây, cũng có chút bất ngờ.



“Tần… Anh Tần, xin chào.” Cô vừa xấu hổ vừa lịch sự cười, nhìn Tân Tuyết Tùng, liền có cảm giác như đang ngồi trên lưng cọp.

Cô bây giờ đi cũng không phải, không đi cũng không được.

“Cô Niệm sao lại ở đây?” Tần Tuyết Tùng dùng tay trái đóng cửa phòng bệnh, chặn tầm nhìn của Niệm Ninh, sau đó mới nói.

Nhìn Tần Tuyết Tùng đưa tay ra đóng cửa, cô cảm thấy hôm nay sẽ không đoán được người bên trong rốt cuộc là ai rồi, nhưng, Tân Tuyết Tùng…

Làm sao mà xuất hiện ở đây?

Nghe thấy lời của Tân Tuyết Tùng, cô nhất thời không biết phải trả lời làm sao, vì vậy liền tùy tiện bịa đại một lý do vô lý : “Cái đó… Ữm, đúng, bà nội tôi cũng ở viện điều dưỡng này, chính là ở tầng mười bảy, tôi chỉ là vừa từ chỗ của bà sang, nghĩ đến chưa lên tâng mười tám bao giờ, vì vậy thấy tò mò nên muốn lên xem thử.”

Sau khi nói xong, cô nắm chặt tay lại có chút hơi lo lắng, không biết Tân Tuyết Tùng có tin lời cô nói hay không.

“Thì ra là vậy.” Tần Tuyết Tùng cười nhẹ, nhìn không ra cảm xúc trên gương mặt ôn hòa của anh ấy.

Cô sợ anh sẽ tiếp tục tra hỏi, vì vậy cô liền bắt đầu hỏi trước: “Phải rồi, nhưng… Anh làm sao mà ở đây?”

Anh không trả lời thắc mắc của cô, anh quay đầu nhìn vào cánh cửa mà anh vừa đưa tay đóng lại nói: “Một người rất quan trọng của tôi, cũng đang điều trị tại đây.”

Cô luôn chú ý nhìn vào đôi mắt của anh, cảm giác người phụ nữ ở bên trong này, nhất định có mối quan hệ không bình thường với anh.

Người phụ nữ này và anh rốt cuộc có mối quan hệ gì?

Nhưng, bây giờ không phải là lúc để truy cứu chuyện này, hôm nay không xem được người trong phòng bệnh rồi, vậy hay là quay về trước: “Thì ra là như vậy, thực sự tôi cũng không có chuyện gì, Nhạc Cận Ninh cũng sắp tan làm rồi, vậy tôi đi về trước nha?”