Quyển 30 - Chương 17: Lý Ẩn và Lý Ung

Trong bóng đêm không biết nhộn nhạo đã bao lâu, Lý Ẩn rốt cục dần có ý thức, chậm rãi mở 2 mắt ra.

Cửa sổ mở rộng, ánh nắng chiếu vào trong phòng làm hắn cảm giác thật ấm áp. Nhìn gian phòng quen thuộc, Lý Ẩn dần khôi phục ý thức.

Nơi này là… phòng của hắn?

Không phải trong nhà trọ, mà là phòng trong nhà hắn!

"Anh đã tỉnh? Lý Ẩn?" thanh âm của Di Chân vang lên, Lý Ẩn xoay đầu qua tủ để đầu giường bên cạnh, nhìn thấy Di Chân 1 bên đang vui mừng phát khóc.

"Di... Di Chân..."

Trí nhớ bắt đầu trở lại, Lý Ẩn nhớ được 1 khắc cuối cùng, kế hoạch rút củi dưới đáy nồi của hắn và Di Chân tính toán đã hơn nửa năm rốt cuộc thành công mỹ mãn. Kế hoạch này xác xuất thành công phi thường thấp, có thể thành công phải nói là kỳ tích.

Đương nhiên, cái này cũng có nghĩa là Lý Ẩn vĩnh viễn không có cách nào nhìn thấy Tử Dạ được nữa. Vô luận là người thực hay người giả... Hắn khó khăn nhấc thân thể, nâng tay nắm lấy tay Di Chân, gian nan nói: "Di Chân, anh..."

Có rất nhiều lời muốn nói, thế nhưng nhất thời lại chẳng biết nên mở miệng thế nào.

"Em biết rồi." Di Chân nở 1 nụ cười hiểu ý: "Em cũng biết. Anh yên tâm đi, chỉ cần có chuyện gì em sẽ lập tức mang anh tới "Địa ngục", hiện tại ngọn lửa không còn nhiều lắm, nên sử dụng tiết kiệm 1 chút."

"Di Thiên vẫn còn tốt chứ?"

"Hắn rất tốt. Em sẽ cứu hắn , cả anh nữa..."

Đối với Di Chân mà nói, giờ phút này chính là khoảng thời gian hạnh phúc nhất trong đời nàng. Cho dù vì yêu mà chết nàng cũng không hối tiếc, với nàng cái chết đã chẳng còn là chuyện kinh khủng nữa.

Lý Ẩn chống đỡ thân thể ngồi dậy, ôm lấy Di Chân, giờ phút này chẳng cần ngôn ngữ để diễn tả. Gương mặt hắn tiến sát vào gương mặt Di Chân, đặt 1 nụ hôn lên môi nàng. Giây phú này là tình cảm yêu thương phát ra từ nội tâm hắn.

Điều này so với bất kỳ ngôn ngữ nào còn xúc động hơn nhiều.

Thật lâu sau 2 người mới rời môi khỏi nhau. Đầu Di Chân rúc vào ngực Lý Ẩn. Hai người phải vượt qua bao nhiêu cửa ải sống chết, tranh đấu với tử thần bao lượt mới có thể sống sót ở cùng 1 chỗ.

Lúc trước, thời điểm định ra kế hoạch này cũng là bất đắc dĩ trong bất đắc dĩ. Lấy cái kết của linh hồn Vương Thiệu Kiệt để phán đoán, nguyền rủa của huyết tự lần thứ 10 ngay cả quỷ hồn cũng có thể diệt sát. Mà Di Chân sớm đã cảm giác được điều này, thời điểm nàng và Thượng Quan Miên đối đầu với vô số sát thủ trên đường cao tốc đã lợi dụng điểm này gϊếŧ chết vô số sát thủ. Di Chân hoàn toàn không phải người yếu mềm, chỉ cần yếu tố uy hϊếp tới tánh mạng nàng và những người nàng yêu, nàng đều có thể hạ sát thủ. Nếu không, nàng cũng không sống được đến hôm nay.

Sau đó, Di Chân quyết định, thời điểm lần sau xuất hiện nguyền rủa, nàng sẽ lợi dụng nó để gϊếŧ chết ác linh nhà kho! Tuy khả năng thành công rất thấp nhưng nàng không có lựa chọn nào khác. Huyết tự tổng thanh toán có khả năng làm kế hoạch này thất bại, huống chi ác linh nhà kho luôn xuất hiện bên trong nhà trọ. Bất quá Di Chân cuối cùng vẫn muốn đánh bạc, nàng căn cứ vào quy luật xuất hiện của nó mà tính toán, trải qua rất nhiều nhân tố mới đưa ra 1 kết quả. Nàng sở dĩ có thể cảm giác được thời điểm nguyền rủa xuất hiện là vì nàng là Di Thiên cùng gánh chịu nguyền rủa, hơn nữa, khi ý chí của Di Thiên tiến hành phản kháng thì chu kỳ xuất hiện nguyền rủa sẽ kéo ra dài hơn. Nhưng nếu Di Thiên buông tha, không phản kháng thì nguyền rủa sẽ lập tức xuất hiện.

Lần này có thể nói hung hiểm cực điểm, tính toán khoảng cách sai lầm chỉ 1 ly thì hôm nay, Lý Ẩn và Di Chân đã chết không có chỗ chôn. Tìm đường sống trong cõi chết, chiêu "Đuổi hổ nuốt Sói" này cuối cùng đã thành công toàn diện. Mảnh vỡ địa ngục kế ước đều lấy lại được, Di Chân còn nói thêm 1 tin tức tốt: "Sau khi ác linh nhà kho biến mất, 2 mảnh vỡ nó lấy được đều rơi trên mặt đất, cộng thêm mảnh vỡ chúng ta lấy được ở dạ u cốc tổng cộng đã có 3 mảnh vỡ. Trước kia anh từng nói, Họa Cát Tường Nhân rất nhiều lần muốn hủy đi mảnh vỡ mà nàng nắm giữ nhưng không thể được, xem ra mảnh vỡ này so với tưởng tượng của chúng ta còn lợi hại hơn."

Điều này làm Lý Ẩn vui mừng quá đỗi! Bởi nắm giữ nhiều mảnh vỡ như vậy chẳng khác nào nắm toàn bộ hộ gia đình trong tay! Bốn mảnh khác, theo thứ tự, Ngân Dạ và Ngân Vũ có hai mảnh, Thâm Vũ lúc trước đưa cho Lý Ẩn một mảnh, trên người thần cốc Tiểu Dạ Tử có 1 mảnh (lấy được trên người Phàm Hiên Kỳ) Bởi vì Lý Ẩn còn có 1 mảnh do Thâm Vũ đưa cho, mà mảnh vỡ đó trước mắt đang do Di Chân nắm giữ. Lúc trước sau khi Thâm Vũ đưa cho hắn, hắn lo lắng Tử Dạ giả sẽ lấy mất cho nên, khi hắn tiến vào "Địa ngục" liền đưa cho Di Chân.

"Mảnh khế ước Thâm Vũ đưa cho anh em vẫn giữ chứ?"

"Ân. Vâng."

Vốn Lý Ẩn nghĩ là phải hy sinh 1 mảnh vỡ khế ước. Tuyệt đối không ngờ được lại thu thêm được 2 mảnh! Nói cách khác, hiện tại huyết tự cấp Ma Vương bọn hắn đã có thẻ đánh bạc lớn nhất!

Bất quá, căn cứ vào tình huống trước mắt, chỉ có tiến vào không gian Ma Vương mới có thể sử dụng khế ước. Nhưng chỉ có người nắm giữ khế ước hoàn chỉnh mới có thể làm được, thế nhưng... Hắn nhìn về phía Di Chân, giờ phút này nội tâm lo lắng không thôi. Nếu như bị hút vào không gian Ma Vương, chỉ sợ đèn dẫn đường sẽ không còn hiệu quả, Lý Ẩn tuyệt không tin đèn dẫn đường có năng lực lớn như thế, nếu không Ma Vương chẳng phải chỉ là chuyện cười?



Khế ước nên do ai nắm giữ? Không chỉ như thế, hiện tại những hộ gia đình còn sống cũng sẽ tranh đoạt khế ước nguyên vẹn, mọi người vất vả mới vòng về từ quỷ môn quan, ai cũng sẽ không từ bỏ ý đồ!

"Thượng Quan Miên còn sống không? Nếu như nàng còn sống..."

"Nàng ấy còn sống, nhưng 2 tay đã đứt, hơn nữa... Võ công của nàng đã phế. Vốn là tất cả chiến lực của nàng đều dùng cơ thể làm cơ sở, bởi vì đem thân thể và kinh mạch tu luyện càng thêm cường đại mới có thể thừa nhận sức nặng và tốc độ cường độ cao hơn, nhưng do nội tạng, cốt cách và kinh mạch đều bị thương nghiêm trọng... Nhất là thương thế vùng xương quai xanh và cột sống. Hiện tại nàng chẳng có nửa điểm vũ lực, về sau coi như là vận động mạnh cũng có thể nguy hiểm tới táng mạng. Nàng đã không còn năng lực tranh đoạt mảnh vỡ khế ước nữa rồi."

Tin tức này làm Lý Ẩn rất rung động, Thượng Quan Miên xưa kia đáng sợ như vậy, hôm nay ngay cả 1 người bình thường cũng không bằng?

"Khá tốt về sau đưa đến bệnh viện trị liệu, không có bị liệt, nguyên nhân là từ nhỏ nàng đã rèn luyện thân thể làm cho cường độ thân thể hơn xa người bình thường."

Lý Ẩn thổn thức không thôi. Bất quá, cuối cùng nàng cũng nhặt được 1 mạng trở về. Chỉ là, chuyện nàng bị thương để cho những người bên Châu Âu kia nghe được, nàng tuyệt đối không có đường sống. Hơn nữa hiện tại nàng biến thành 1 người tàn tật, thân thể tổn thương nghiêm trọng, sinh hoạt ngày sau cũng là vấn đề lớn. Bất quá hết thảy phải là sau khi nàng có thể rời khỏi nhà trọ mới được, nếu không, cũng chẳng cần nói chuyện.

"Những mảnh vỡ còn lại, trước mắt đang trong tay ai?"

"Ba mảnh trong tay Bồ liền sinh. Vốn có một người tên Hàn Tuấn Thâm muốn cướp đi mảnh vỡ khế ước, nhưng không ngờ lúc hắn chĩa súng vào Bồ Liên Sinh lại bị đối phương đoạt được, gϊếŧ chết hắn và tên bộ hạ. Hắn thực sự rất lợi hại."

Hàn Tuấn Thâm tuy là xã hội đen, nhưng so với Liền Sinh sống trong thời đại khói lửa thì chẳng là gì. Hơn nữa một khi có cơ hội, Liền Sinh ra tay ngay lập tức gϊếŧ chết Hàn Tuấn Thâm và Hạ Vũ Hào không hề lưu tình. Thủ đoạn tàn nhẫn, sát phạt quyết đoán này chả trách năm xưa hắn được bầu lên làm lầu trưởng.

Trước mắt, Liền Sinh nắm giữ 3, Ngân Dạ cùng Ngân Vũ 2, kế tiếp chính là Tiểu Dạ Tử một. Chỉ cần kết hợp với mảnh vỡ trong tay Di Chân đã có thể hoàn thành 1 bản khế ước hoàn chỉnh. Di Chân thông qua điện thoại đàm phán với bọn hắn, sự tình mảnh vỡ khế ước thống nhất sẽ xử lý sau khi Lý Ẩn còn sống hoàn thành huyết tự của hắn.

"Sau khi anh hôn mê, trong phòng anh xuất hiện huyết tự mới. Sau đó bóng dáng nguyền rủa thao túng thân thể anh đi ra khỏi nhà trọ. Nội dung huyết tự là, khấu trừ khoảng thời gian trong lúc xảy ra huyết tự tổng thanh toán là 1 ngày. Anh phải sống sót tới tháng 10 mới được tính là hoàn thành huyết tự. Đèn dẫn đường rõ ràng vẫn có thể sử dụng, như vậy chứng tỏ cho dù anh có chạy tới "Địa ngục" cũng sẽ không an toàn.”

Huyết tự nhà kho xem như đã xong. Số lần hoàn thành huyết tự của Lý Ẩn biến thành 7 lần, nếu như có thể sống sót qua lần huyết tự này thì hắn đã chấp hành thành công 8 lần huyết tự!

Đúng lúc này, cửa phòng bật mở, Lý Ung bước vào.

Lý Ẩn nhìn thấy phụ thân tới cũng không có bao nhiêu biến hóa. Mà Di Chân nhìn thấy Lý Ung liền lập tức quay đầu nói: "Bá phụ, Lý Ẩn đã tỉnh!"

"Ân." Lý Ung nhìn nhìn Di Chân, lại nhìn về phía Lý Ẩn, tảng đá lơ lửng trong nội tâm rốt cục hạ xuống.

Hắn đã nghe Di Chân kể lại tất cả sự tình, trong nội tâm tán thưởng Di Chân không thôi, cũng hoàn toàn tiếp nhận nàng dâu này. Kỳ thật trước kia, thời điểm Lý Ẩn học đại học, Di Chân tới nhà hắn chơi vài lần, nghe thê tử nói Di Chân nếu có thể trở thành con dâu nhà này thì thật tốt. Giờ phút này, trong lòng hắn lại càng thêm rung động đối với những việc Lý Ẩn phải trải qua. Cho dù lòng dạ hắn độc ác cũng không thể không động rung.

Di Chân tự nhiên cũng biết hết thảy những việc Lý Ung làm, nhưng hắn là phụ thân của Lý Ẩn, điểm này không thể nào gạt bỏ. Di Chân từ nhỏ đã mất đi cha mẹ, thiếu tình thương của phụ mẫu là chuyện thống khổ bực nào nội tâm nàng rất rõ.

Hơn nữa... trước mắt huyết tự Lý Ẩn phải chấp hành, Lý Ung có lẽ là mấu chốt sinh lộ.

"Tiểu Ẩn..." Lý Ung nhìn vào đôi mắt lạnh như băng của nhi tử nói: "Con nên kể cho ta mọi chuyện. Những chuyện tiếp theo ta sẽ xử lý. Ta... sẽ phục sinh Từ gia (nhà từ thao)."

"Cha..." Lý Ẩn tức khắc hiểu được: "Cha điên rồi sao?"

"Phục sinh bọn hắn sống lại, bọn hắn không còn là quỷ hồn sẽ không có khả năng làm tổn thương ta và con. Ta đã phân phó rồi, động tác rất định phải nhanh hơn 1 chút."

Cả nhà Lâm Tường toàn bộ đều bị gϊếŧ. Lý Ung biết rõ, không thể để sự việc bại lộ.

"Con kế tiếp tới "Địa ngục" ... Đi trốn đi, đi cùng với Di Chân, khi nào mọi chuyện xong xuôi hãy quay về." Lý Ung nói đến đây, tiếp tục thở dài: "Ta cũng không có cách nào, trừ điều đó ra ta có thể làm gì được chứ? Thỉnh hòa thượng siêu độ cho bọn hắn sao? Tổ chức tang lễ long trọng cho bọn hắn? Hay là ta đi tự thú? Ai biết được sinh lộ là cái gì. Mọi chuyện cứ nên làm như vậy, tất cả sẽ kết thúc."



"Cha gϊếŧ đi nhi tử nhà người ta (Từ Thao) ! Cha chẳng lẽ quên điểm này sao?"

"Ta đã nói rồi, sau khi phục sinh, hết thảy đều xong."

Lý Ẩn chống người đứng lên, hắn không thể nào chịu đựng được nữa, chẳng lẽ phụ thân gϊếŧ người còn chưa đủ nhiều?

"Dừng tay đi... Cha! Đừng tiếp tục gϊếŧ người nữa!"

Lý Ung không hề nhúc nhích chút nào: "Đã không còn kịp rồi. Trong thời gian con hôn mê, sự việc đã được triển khai. Dù sao lần này là do con vướng vào huyết tự, đợi sau khi huyết tự kết thúc sẽ không còn chuyện gì nữa. Sẽ không còn oan hồn muốn lấy mạng con nữa."

"Cha!"

"Chẳng lẽ con muốn cha nhìn con chết đi sao? Cái này có độ khó của lần huyết tự thứ 7 đó! Chỉ có 1 mình con chấp hành mà thôi! Con thật vất vả mới có thể sống lại, ta sao có thể nhìn con lại chết đi? Cha là vì con mà buông bỏ không hồi sinh Thanh Ly, con có biết hay không? Hai mươi năm này không 1 ngày nào ta không nhớ nàng, chính là vì con cha mới từ bỏ!"

Di Chân vừa muốn mở miệng nói gì đó, Lý Ẩn lại ngăn lại: "Di Chân, em đừng nói chuyện, đây là chuyện giữa cha và anh."

Sau đó hắn nhìn về phía phụ thân, tiếp tục nói: "Còn có thời gian để chúng ta lựa chọn. Cha đi tự thú đi, cha biết không? Từ Lan bởi vì cha, đến nay lưng còn đeo ô danh, 1 nhà 4 người toàn bộ đều vì cha mà chết không minh bạch! Cha còn muốn tiếp tục gϊếŧ người nữa sao?"

"Tự thú? Ta tự thú thì con sẽ không có việc gì sao? Con xác định không? Con phải biết 1 khi cha tự thú, đến lúc đó sẽ không còn ai muốn tiếp tục công việc, lúc ấy có hối hận cũng không kịp! Đương nhiên cha cũng sẽ chuẩn bị lựa chọn thứ 2, tìm kiếm vài vị khu ma đạo sĩ các loại, tóm lại cha sẽ không để con chết đâu. Con nhất định phải sống sót..."

Trong nội tâm Lý Ẩn rất khó xử.

Hắn có thể đi tố giác phụ thân của mình sao? Quân pháp bất vị thân (pháp luật không nói chuyện tình thân), nói thì dễ nhưng làm mới khó, hành động đó chính là tự tay đẩy phụ thân lên đoạn đầu đài. Hơn nữa phụ thân đang tranh cử chức vị thi trưởng, đối thủ chắc chắn sẽ bỏ đá xuống giếng, làm phụ thân thân bại danh liệt không thể ngẩng đầu lên được. Nhưng nếu như phụ thân đi đầu thú, có tình tiết giảm nhẹ tội, không phán tử tội thì cũng là giam giữ không thời hạn.

Hắn nên lựa chọn như thế nào đây?

Vì bản thân sống sót mà hy sinh phụ thân sao?

Tuy rằng phụ thân là người tâm ngoan thủ lạt, cơ hồ đã mất đi nhân tính, thế nhưng nếu không có phụ thân, sẽ không có mỗi giọt máu, mảng thịt, tấc xương trên người hắn.

Nên làm như thế nào mới chính xác đây?

Đôi mắt mở to tràn đầy phẫn hận lúc Từ Thao sắp chết, hắn tới nay vẫn không thể nào quên được. Gia đình đối với mình rất quan trọng, nhưng với Từ Thao chẳng phải cũng như vậy sao? Cha mẹ sinh dưỡng hắn, tỷ tỷ cùng máu thịt đều bị phụ thân nhẫn tâm sát hại, thậm chí sau khi chết còn vấy bẩn thanh danh của họ.

Nhân sinh là 1 việc không hề hoàn mỹ. Rất nhiều chuyện, căn bản không có một đáp án tuyệt đối chính xác.

Lý Ẩn không phải là thánh nhân.

"Em vẫn muốn nói 1 câu ah." Di Chân cuối cùng mở miệng: "Bá phụ, ngươi cho rằng, căn biệt thự kia thật sự có thể làm cho người chết sống lại sao? Lãnh Hinh có nói nơi đó trước kia từng là địa điểm chấp hành huyết tự. Thế nhưng mà... Rất kỳ quái, vì cái gì nhà trọ lại cho phép 1 nơi có thể phục sinh người chết tồn tại?"

Lý Ung nghe được câu này, trong nội tâm cũng nhẩy lên 1 cái.

Đúng rồi... Vì cái gì?

"Những lời của Lãnh Hinh..." Di Chân ngay tiếp đó nói ra 1 lời phỏng đoán: "Là sự thật sao?"

Giờ phút này, dưới tầng hầm ngầm căn biệt thự Lý Ung vừa mua kia. Trong bóng tối dần tràn ra 1 cỗ khí tức huyết tinh âm trầm, phảng phất như nó đang đản sinh (thai nghén và sinh sản) ra 1 tồn tại gì đó cực kỳ khủng bố.