Chương 14: Vận hành chuyên nghiệp

Chiều ngày 7/1, Tạ Vân Phàm hoàn thành kỳ thi cuối cùng.

Trường chính thức nghỉ đông, vừa bước ra khỏi phòng thi, điện thoại Tạ Vân Phàm đổ chuông, màn hình hiện số lạ kỳ, bắt đầu bằng 400.

Tạ Vân Phàm bắt máy: "Xin chào."

Bên kia là giọng nữ trong trẻo: "Xin chào, có phải là người phụ trách của Studio Dương Phàm không?"

Tạ Vân Phàm sững sờ: "Vâng, xin hỏi là ai?"

"Tôi là bộ phận vận hành game của Mộng Chi Dực, thấy game Địa Ngục Mê Cung của các bạn đã có mã số, muốn trao đổi về vấn đề phát hành và vận hành game. Tôi liên hệ qua trang kiểm duyệt, có thể thêm Wechat được không?"

Tạ Vân Phàm: "..."

Lại là Mộng Chi Dực. Công ty này tin tức thật nhanh, game của cậu vừa qua kiểm duyệt được mấy ngày đã chủ động liên lạc.

Tạ Vân Phàm lịch sự nói: "Được, tôi sẽ thêm chị."

ID đối phương là Mộng Tiểu Nguyệt, avatar là nhân vật hoạt hình. Sau khi kết bạn, cô ấy lập tức nhắn tin:

"Xin chào, Mộng Chi Dực là công ty nghiên cứu và vận hành game chuyên nghiệp hàng đầu trong nước. Chúng tôi vận hành nhiều game kinh điển ăn khách, trong đó Tháp Mộng Chi Dực là tác phẩm của chúng tôi, hiện đứng đầu bảng xếp hạng doanh số và điểm số của các game mê cung."

Tạ Vân Phàm lịch sự nói: "Tôi biết, nghe danh tiếng công ty các vị lâu rồi."

Về Tháp Mộng Chi, cậu đã nghe Tiểu Hồ kể đến nỗi tai sứt cả lớp da rồi.

Đối phương nói: "Game của các bạn cũng là chủ đề mê cung, chúng tôi xem qua giới thiệu trên trang chủ, cảm thấy rất độc đáo, nên mới liên hệ qua kênh chính thức. Chúng tôi có kinh nghiệm rất phong phú trong việc vận hành các tựa game mê cung. Nếu các bạn có ý định, có thể hợp tác với chúng tôi."

Một game có thể thành công hay không, quan trọng ở hai phương diện, một là "nội dung game", hai là "cách vận hành", đội ngũ thiết kế và đội ngũ vận hành như hai tay trái phải, không thể thiếu.

Nếu tìm được công ty vận hành mạnh, số lượng người chơi có thể tăng gấp nhiều lần, thậm chí hàng trăm lần. Tất nhiên, cũng không ít trường hợp game hay bị hủy hoại bởi đội ngũ vận hành tồi.

Vì vậy, lựa chọn đối tác rất quan trọng.

Tạ Vân Phàm hỏi: "Các vị muốn hợp tác thế nào?"

Mộng Tiểu Nguyệt: "Chúng tôi muốn mua bản quyền game của các bạn với giá 2 triệu, các bạn cứ yên tâm giao game cho chúng tôi vận hành và quảng bá. Đây là tựa game đầu tiên của Studio Dương Phàm phải không? Mộng Chi Dực có trên 30% người chơi, chắc chắn sẽ giúp các bạn tạo tiếng vang."

Tạ Vân Phàm bật cười ngay.

2 triệu mua đứt? Cô ta tưởng cậu là tân thủ ngốc sao? Hay là cô ta nghĩ, với Studio không tên tuổi như cậu, được Mộng Chi Dực chiếu cố là phúc phần rồi?

"Phúc phần" này thôi khỏi.

Tạ Vân Phàm điềm đạm nói: "Mua đứt không xét. Lợi nhuận ròng chia sẻ, tôi 6, các vị 4."

Cô gái đang gõ tin nhắn tại trụ sở Mộng Chi Dực lập tức trợn mắt - 6-4 ư? Anh chiếm phần lớn? Sao dám thế!

Cô cười khổ nhìn về phía sau: "Anh Phương, Studio Dương Phàm nói chia sẻ lợi nhuận ròng, bên ấy chiếm 6 phần."

Người phụ trách bộ phận vận hành Phương Kế Minh phun trà ra ngay: "Đệt con mẹ nó! Thằng nhóc này chắc là tân thủ game, hoàn toàn không biết thực lực công ty mình!"

Cô gái vô vọng nói: "Em đã nói với cậu ấy rồi, tác phẩm kinh điển của chúng ta bao gồm Tháp Mộng Chi, là game mê cung vô địch cho đến nay."

Phương Kế Minh không thể tin được: "Cô nói rõ ràng thế mà cậu ta vẫn đưa ra yêu cầu phi lý thế à?"

Mộng Chi Dực, một trong ba ông lớn của ngành game, số lượng người dùng đăng ký thật danh vượt 300 triệu, chỉ cần một chiêu "đẩy người dùng nội bộ" là số lượt tải game có thể tăng vọt.

Được công ty vận hành mạnh như vậy để mắt tới, đối với người mới là bất ngờ như trúng số.

Một game đơn chỉ 500MB, chi phí phát triển chắc chắn không cao, bán 2 triệu, cậu ta đã có thể kiếm rất nhiều tiền rồi. Nương tựa Mộng Chi Dực, là cơ hội tốt để tạo tiếng vang.

Thế mà cậu ta còn tham, dám đòi 6-4 ư? Thật sự không biết điều!

Phương Kế Minh cười khẩy: "Chắc là tân thủ, hoàn toàn không hiểu thị trường game... Thôi kệ đứa trẻ tự cao tự đại đó, để nó hiểu thế nào là cạnh tranh khốc liệt trong kinh doanh. Loại game mê cung lạnh như thế, không có đội ngũ vận hành mạnh thì chỉ có nước chết."

Cô gái gật đầu, trả lời: "Xin lỗi, điều kiện của anh chúng tôi không thể chấp nhận được."

"Không sao, hy vọng sau này có cơ hội hợp tác nhé~"

Tạ Vân Phàm cất điện thoại, suy ngẫm.

Mộng Chi Dực gần đây có vẻ có động thái lớn, giám đốc tìm anh trai cậu mua bản quyền Bậc thầy chiến đấu, bộ phận vận hành còn rình rập trang kiểm duyệt, tìm các xưởng nhỏ không có tiếng tăm để mua lại những game triển vọng, chắc đã lừa được không ít người mới không hiểu thị trường.

Tạ Vân Phàm không phải sinh viên nhìn thấy 2 triệu đã sáng mắt như vậy.

Tiềm năng của game cậu còn xa hơn thế nhiều.

Ban đầu cậu còn định tìm công ty vận hành chuyên nghiệp giúp mình quảng bá Địa Ngục Mê Cung, nhưng sau cuộc thương thảo "không có thiện chí" với Mộng Chi Dực, cậu cũng nhận ra được sự khó khăn trong hợp tác -

Studio của cậu hoàn toàn không có tiếng tăm, hợp tác với đơn vị vận hành, nhất định sẽ bị ép giá.

Hơn nữa, cậu cũng không yên tâm giao game đầu tay cho người khác vận hành, vạn nhất làm ảnh hưởng đến uy tín thì khó cứu vãn.

Vì không có quyền nói chuyện, thì tự mình làm.

Cậu không có mối quan hệ, không biết công ty quảng cáo, càng không có tên tuổi và người dùng.

Tự quảng bá một game mới sẽ rất khó khăn.

Nhưng cậu tin tưởng Địa Ngục Mê Cung có phong cách độc đáo này sẽ không bị chôn vùi.