Ngay sau đó, Lưu Tình Tình đại khái nói lại chuyện lúc nãy một lần, trước đó vốn là con quỷ đang giận tím mặt sau khi bị Cao Dương táng cho một bạt liền xông lên muốn động thủ với hắn.
Nhưng sau đó, trước mặt mấy người Triệu Nham, Cao Dương vung tay đạp chân đem con Oán Quỷ đá xấp xuống sàn nhà rồi xách chân nó lên điên cuồng đập xuống đất vài chục cái như đập dẻ rách.
Thanh âm kêu la so với mấy người Triệu Nham trước đó còn thê thảm hơn nhiều.
Mặc dù Lưu Tình Tình nói rất mơ hồ, nhưng mà cũng hoàn toàn không làm trở ngại cho Nghiêm Tiểu Yên cẩn thận tưởng tượng lại hình ảnh trước đó.
Ngay sau đó, tầm mắt của Nghiêm Tiểu Yên không nhịn được mà đặt lên phía vũng máu dưới chân Oán Quỷ, nhìn nó lúc này không ngừng khóc sụt sùi, nước mắt rơi xuống sàn nhà tạo thành một vũng máu, Nghiêm Tiểu Yên làm sao còn không biết đây chính là huyết lệ thứ thiệt cơ chứ?
Đây rốt cuộc là bị đánh thảm cỡ nào mới có thể lưu lại huyết lệ nhiều như vậy?
Trong lúc nhất thời, bỗng nhiên Nghiêm Tiểu Yên cảm thấy con Oán Quỷ này có chút đáng thương.
Không biết có phải là do ảo giác của đám người Nghiêm Tiểu Yên hay không, sau khi Lưu Tình Tình vừa mới nói lại sự tình vừa mới phát sinh xong, họ luôn cảm thấy nước mắt của con quỷ kia rơi xuống giống như là nhanh hơn lúc trước vài lần.
Sau khi đem đầu thuốc vứt vào trong cái ly nước duy nhất, Cao Dương mở miệng nói: "Nào, nói một chút coi, lần trước lúc bọn họ chơi Bút Tiên, trừ ngươi cùng với con Hung Ác Quỷ cấp ba kia ra thì còn có những con quỷ vật nào khác để mắt tới họ?"
"Hít..."
Nghe được vấn đề mà Cao Dương hỏi, Oán Quỷ hít mũi một cái sau đó đàng hoàng nói: "Không có, chỉ duy nhất hai người chúng ta, người trong công ty bị gϊếŧ trước đó hầu như đều bị nó gϊếŧ, chỉ có điều không biết tại sao hai ngày hôm nay không có động tĩnh, cho nên ta mới ra ngoài nhặt chút tiện nghi."
Lúc nói đến mấy chữ cuối cùng, Oán Quỷ lại không nhịn được mà khóc nức nở thành tiếng, hắn Cmn nào có chiếm được cái tiện nghi nào, đơn giản là đi tìm chết.
Theo như lời nói của Cao Dương xem ra rõ ràng là biết con Hung Ác Quỷ cấp ba, bây giờ nếu Cao Dương còn bình yên vô sự ở chỗ này, hiển nhiên là đã giải quyết xong con Hung Ác Quỷ, hết lần này tới lần khác Oán Quỷ lại hoàn toàn không biết điều này, còn ngây ngốc cho là có thể đi nhặt chút tiện nghi.
Xem dáng vẻ con Oán Quỷ này có vẻ cũng không có nói láo, Cao Dương suy nghĩ một chút lại hỏi tiếp: "Tại sao các ngươi lại biết rõ bọn họ ở chỗ nào?"
Điểm này là Cao Dương tò mò nhất, rõ ràng cũng không biết vị trí nhưng tại sao hai con quỷ vật này lại có thể tùy thời xác định tới vị trí của bọn người Nghiêm Tiểu Yên.
"Hít... "
"Lại hít... "
Sau khi hít thở mấy hơi thật sâu áp chế mình không tiếp tục sụt sịt nữa lúc này Oán Quỷ mới nức nở nói: "Sau khi bọn họ chơi Bút Tiên tuyển được chúng ta, liền tương đương với thông linh qua một lần, trong vòng một tháng, bên trong thân thể sẽ lưu lại một tia âm khí, để cho chúng ta có thể tùy thời biết được vị trí."
Sau khi gật đầu nột cái, Cao Dương tiếp tục hỏi: "Mà lúc chơi Bút Tiên không phải nói là mỗi lần chỉ có thể tuyển được một con quỷ thôi sao? Tại sao ngoại trừ cái con Hung Ác Quỷ cấp ba kia ra lại tặng thêm hàng khuyến mãi như ngươi?"
Bị Cao Dương trực tiếp xưng là "hàng khuyến mãi" tặng kèm, con Oán Quỷ hoàn toàn không có cảm giác gì không đúng, ngược lại là cảm thấy chuyện này là đương nhiên, dù sao Cao Dương ngay cả con Hung Ác Quỷ cấp ba còn có thể giải quyết xong, nó một con tiểu quỷ cấp hai này được gọi là hàng tặng kèm cũng không có gì là không thể tiếp nhận.
Sau đó, Oán Quỷ giải thích nói: "Lúc trước chơi Bút Tiên đúng là mỗi lần chỉ có thể thông linh chiêu được một quỷ tới, nhưng mà công ty của bọn họ lại là mười mấy người chơi chung với nhau, nếu không phải con Hung Ác Quỷ cấp ba kia quá lợi hại, đoán chừng còn có thể hấp dẫn thêm mấy con nữa tới."
Sau khi giải thích xong, Oán Quỷ lại tiếp tục khóc lóc kể lể: "Đại ca, có thể tha cho ta được không? Ta biết lỗi rồi, hơn nữa lần này là do bọn họ chủ động trêu chọc ta a."
Cao Dương liếc mắt nhìn mấy người Triệu Nham núp ở sau ghế salon, bọn họ bị Cao Dương liếc mắt nhìn, thân thể không nhịn được mà run lên, trái tim không tự chủ cứ thế bắt đầu đập thình thịch.
Theo như lời đối thoại của Cao Dương cùng với con Oán Quỷ này, chuyện lần này là hoàn toàn do chính bọn họ chơi Bút Tiên mà chiêu ra, điều này làm cho trong lòng bọn Triệu Nham cảm thấy hối hận cùng khẩn trương, rất sợ Cao Dương buông tay để mặc cho con quỷ kia động thủ với bọn họ.
Cũng may sau khi Cao Dương liếc nhìn bọn họ một cái liền thu hồi tầm mắt lần nữa nhìn về phía con Oán Quỷ.
Sau khi trầm ngâm một chút, Cao Dương nói: "Xem ở phân lượng ngươi thành thật như vậy…."
Nghe được lời nói của Cao Dương, bên trong ánh mắt con Oán Quỷ hiện lên sự vui mừng, chuẩn bị nói "Tạ ơn ân lão đại không gϊếŧ" rồi rời đi.
"Ta liền cho ngươi chết thống khoái." Nhưng còn không đợi Oán Quỷ nói ra lời này, lời kế tiếp của Cao Dương đã để cho nó trợn tròn mắt.
Sau đó, Cao Dương vỗ tay một tiếng liền đã thấy một tia chớp từ ở trong ngón tay của hắn tràn ra xông tới trong thân thể Oán Quỷ, khiến cho nó tan biến hoàn toàn.
Cùng lúc đó, bỗng nhiên Nghiêm Tiểu Yên cảm giác cổ tay lạnh run lên, nhanh chóng giơ tay lên kéo ống tay áo ra nhìn một chút, lại thấy cái dấu tay quỷ đen ngòm trên cánh tay trắng nõn của mình lúc này đã dần dần phai nhạt cho đến khi tan biến không còn dấu tích.
Nhìn thấy vậy, Nghiêm Tiểu Yên không nhịn được mà vui vẻ nhảy lên nói: "Biến mất, dâu tay biến mất."
Không chỉ là Nghiêm Tiểu Yên, ba người Triệu Nham bên cạnh nàng lúc này cũng lục lọi ở trên người mình một chút, vẻ mặt đều lộ ra thần sắc mừng rỡ.
Sau khi cự tuyệt hệ thống nhắc nhở hấp thu năng lượng rồi thuận tay cầm lên viên Quỷ Châu lớn bằng hạt anh đào bỏ vào túi áo, Cao Dương xoay người đem tầm mắt một lần nữa đặt ở trên người bọn Triệu Nham.
Bị Cao Dương nhìn như vậy, sự vui vẻ trên mặt mấy người Triệu Nham nhanh chóng rút đi rồi lần nữa trở nên khẩn trương.