Chương 43: Cô em thật da^ʍ a!

Mặc dù bình thường không có cố ý khoe khoang, nhưng đám cùng phòng đều biết điều kiện gia đình Lý Kiệt cũng không tệ lắm, ngày bình thường cả đám cùng nhau ăn cơm hay là ra bên ngoài chơi đều được Lý Kiệt chi nhiều nhất hoặc là trực tiếp bao luôn.

Cho nên lần này tìm nhà hàng kiểu phương Tây mời khách cũng không phải dạng vừa, sau khi mấy người cùng nhau đến trong phòng riêng ngồi xuống, Lý Kiệt liền cầm thực đơn bắt đầu đưa cho mấy người lựa chọn món ăn.

"Phanh"

Nhưng mà, sau khi phục vụ đóng cửa lại khi đã gọi xong vài món, Cao Dương bỗng nhiên cảm thấy hết thảy xung quanh giống như trở nên có thêm vài phần không đúng.

Thân thể của Nghiêm Tiểu Yên ngồi ở bên người Cao Dương cùng với Lý Kiệt ngồi bên cạnh Cổ Văn Văn đều run lên.

Lý Kiệt còn lầm bầm một tiếng.

"Kỳ quái, tại sao bỗng nhiên lại lạnh? Máy điều hòa của căn phòng này mở quá thấp sao?"

Cao Dương cũng nhận ra điều không đúng, hắn ngẳng đầu lên nhìn xung quanh một chút, trong lòng nhịn không được mà nhổ nước bọt.

"Mẹ nó, lại là Quỷ Linh không gian? Có kiểu mới khác hay không?"

Rõ ràng ở trong miệng đám người trong nhóm chat đây là đồ vật rất cao thượng, nhưng với mình lại như hàng chợ tùy ý có thể thấy được, loại cảm giác tương phản này thật sự để cho Cao Dương không biết nói gì.

Nhưng mà, ngay ở giây tiếp theo, thân thể Cao Dương chợt căng cứng, không vì cái gì khác, chỉ vì hắn rõ ràng cảm nhận được có vật gì cọ xát ở bắp chân của mình.

Sau khi hắn cúi đầu xuống liếc mắt nhìn đôi chân trắng nõn ở dưới mặt bàn, Cao Dương lại ngẩng đầu lên nhìn về phía đối diện, trong khi bốn mắt nhìn nhau, Cổ Văn Văn đáp lại Cao Dương một cái nụ cười ngọt ngào.

"Keng, dương khí - 2 "

Nhưng mà một giây kế tiếp, ngay tại lúc gợi ý của hệ thống vang lên, Cao Dương lại cảm giác trong đầu bỗng nhiên nhoáng lên một cái, sau đó bỗng nhiên có một giọng nói xuất hiện ở trong đầu hắn nói rằng "Lấy được nữ nhân này".

Chẳng qua là cái ý niệm này vừa mới hiện lên ở trong đầu Cao Dương liền lập tức bị hắn bóp chết từ trong trứng nước.

"Yo, đây chính là năng lực mê hoặc của quỷ vật sao?"

Hai ngày hôm nay Cao Dương tiêu tốn thời gian nói chuyện trời đất trong nhóm chát không ít, thông qua đám lão đại trong nhóm hắn cũng hiểu được không ít năng lực của quỷ vật.

Giống như loại năng lực mê hoặc đầu óc con người này, là một trong những năng lực cơ bản nhất của quỷ vật, nhất là đám quỷ vật cấp một cùng cấp hai rất ưa thích dùng loại năng lực này dẫn dắt người sống gϊếŧ lẫn nhau, cuối cùng mình lại đi ra thu hoạch.

Chỉ tiếc, thuộc tính tinh thần của Cao Dương bây giờ rất cao, nếu là năng lực mê hoặc của quỷ vật cấp bốn thậm chí cao cấp hơn có lẽ còn có một chút hiệu quả ảnh hưởng hắn, quỷ vật cấp ba liền muốn mê hoặc Cao Dương hoàn toàn là suy nghĩ quá nhiều rồi.

Cùng lúc đó, Cổ Văn Văn vừa mới rót vào cho Cao Dương một đạo âm khí lúc này đã đứng dậy nói: "Ta đi phòng vệ sinh một chút."

Trong khi nói chuyện, Cổ Văn Văn đã đứng dậy sau đó cho Cao Dương một nụ cười ý vị thâm trường.

Nhìn thấy vậy, trong lòng Cao Dương cười lạnh một tiếng.

Nhưng chờ sau khi Cổ Văn Văn đứng dậy rời đi, Cao Dương lặng lẽ lấy điện thoại di động ra, lướt qua mấy lần sau đó chuông điện thoại di động reo lên, Cao Dương cũng đứng lên nói: "Ta đi nghe điện thoại."

Nói xong, hắn tắt nhạc chuông điện thoại di động sau đó giả vờ nghe điện thoại đi ra ngoài.

Giống như trong suy nghĩ của Cao Dương, trong đại sảnh nhà hàng trước đó còn rất đông khách nhưng bây giờ một người cũng không thấy đâu, chỉ có Cổ Văn Văn đứng cách đó không xa.

Chờ sau khi đến gần, Cao Dương trực tiếp kéo Cổ Văn Văn đến bên trong một căn phòng riêng gần đó bắt đầu giở trò.

Trong quá trình này, Cổ Văn Văn chẳng những không kháng cự chút nào, ngược lại là rên nhẹ không ngừng, âm thanh tràn đầy hưởng thụ cùng cám dỗ.

"Ngươi làm như vậy với ta, liền không lo lắng Lý Kiệt trở mặt với ngươi sao?" Một lát sau, Cổ Văn Văn nhẹ nhàng đấm nhẹ lên trên ngực Cao Dương một cái giận dỗi trách.

Cao Dương khẽ cười một tiếng. "Tại sao phải sợ? Cô như vậy chẳng phải chứng mình rằng mình cũng không thích hắn sao?"

Cổ Văn Văn nói: "Vậy…bạn gái của ngươi còn ở bên kia đấy!"

Cao Dương nâng cằm Cổ Văn Văn lên nói: "Không sao, chỉ cần cô em biểu hiện tốt, ngày mai anh đây sẽ chia tay với nàng."

Cổ Văn Văn cười nói: "Ngươi thật là xấu a!"

Khóe miệng Cao Dương khẽ nhếch, sau đó lời nói lúc trước đã nhẫn nhịn rất lâu phun ra ngoài. "Còn cô em thật da^ʍ a!"

Nhưng đối với những lời này của Cao Dương, chẳng những Cổ Văn Văn không có chút không thích nào, ngược lại mị nhãn như tơ(*) nhìn Cao Dương.

(*)Mị nhãn như tơ: ánh mắt mị hoặc quyến rũ

Một tay đem Cổ Văn Văn kéo lại gần ngực mình, trong khi tầm mắt quét qua người cô nàng, Cao Dương cười tà nói: "Ta còn có chỗ càng xấu hơn, ngươi có muốn thử một chút hay không?"

"Ở ngay chỗ này sao? Không tốt lắm a!"

Mặc dù nói như vậy, nhưng trong giọng nói Cổ Văn Văn lại không hề sợ hãi hay có ý cự tuyệt, mà có một loại cảm giác như nói cự tuyệt nhưng lại ra vẻ mời chào.

Trong khi nói chuyện, cảm thụ dương khí nóng bỏng trên người Cao Dương, hưng phấn trong lòng Cổ Văn Văn gần như không ức chế nổi.

Sau khi hít một hơi thật sâu, Cổ Văn Văn ngẩng đầu nhìn Cao Dương, ngón tay nhẹ nhàng lướt trên người hắn, đồng thời trong giọng mang theo mị hoặc nói: "Thật ra thì, ta cũng có thứ càng thêm kí©h thí©ɧ muốn cho ngươi thử một chút."

"Ồ? Cái gì kí©h thí©ɧ? " Cao Dương nhiều hứng thú hỏi.

Cổ Văn Văn nói: "Rất đơn giản, chính là móc ruột của ngươi ra ăn ở ngay trước mặt ngươi."

Thanh âm vừa ra, chỉ thấy ánh sáng xung quanh Cổ Văn Văn đột nhiên tối xuống, mà gương mặt của cô ta cũng nháy mắt trở nên trắng bệch khϊếp người, quần áo trên người cũng là vào lúc này biến thành một bộ huyết y(*) rách nát.

(*)Huyết y: đồ áo màu máu.

Mà cái tay đang đặt ở trước ngực Cao Dương móng tay đột nhiên duỗi ra, giống như một cây gai nhọn sắc bén mang theo màu máu đỏ tươi hung hãn hướng tới ngực của Cao Dương mà chọc tới.