Chương 16

Thiện Tuấn Hải nhìn đại tẩu khác xa so với trước đây, cảm thấy hoài nghi, đây có thật là đại tẩu keo kiệt, khắt khe của hắn không?

Tưởng bà tử cũng nghi hoặc giống Thiện Tuấn Hải.

Vốn dĩ lúc đám người Vương gia vừa tới, bà còn chuẩn bị tự mình ra tay. Làm gì có chuyện người ta tới bắt nạt mình mà bà để yên, nào giống với danh tiếng của bà ở thôn Bình Liễu chứ.

Ai mà biết, bà còn chưa kịp làm gì thì con dâu trưởng đã lên trước xử lí chuyện này rồi.

Cái này hoàn toàn không giống với tính cách của nàng. Trước kia, nếu nhị phòng và tam phòng xảy ra xích mích, Lữ Tú Cúc cùng lắm chỉ đóng vai trò thọc gậy bánh xe thôi.

Nàng thích nhất chính là khuấy nước đυ.c, làm mọi chuyện càng trở nên nghiêm trọng không thể cứu vãn. Trước giờ chưa từng thấy nàng như hôm nay, thể hiện đúng vai trò của một vị trưởng tẩu.

Tưởng bà tử thầm nghĩ, không lẽ trước giờ bà hiểu lầm con dâu trưởng, không phát hiện được sự lương thiện, tốt bụng bên trong vẻ ngoài đanh đá, giảo hoạt, keo kiệt đó.

Tưởng bà tử rùng mình, cả người run lên.

“Tam tỷ, muội thấy con dâu này của tỷ còn có thể dạy bảo được.”

Tưởng Thúc Lan vừa là thông gia vừa là em gái thân thiết của Tưởng bà tử, cũng là người nghe bà than vãn nhiều nhất, lúc này không nhịn được phải khen Lữ Tú Cúc một chút.



“Ai biết được.”

Tưởng bà tử không nói rõ, “Hôm nay Vương gia không cho ta mặt mũi, ta cũng sẽ không để họ yên lành.”

Nhìn về phía nhà sau, Tưởng bà tử hung hăng phỉ nhổ, muốn chiếm lợi ích từ bà, nằm mơ đi.

Mẹ chồng nàng dâu vốn xưa nay bằng mặt không bằng lòng, giờ đây trong lòng lại có chung một suy nghĩ.

“Cha, nương, sao mọi người không nói tiếng nào đã tới đây?”

Sau nhà, Vương Xuân Hoa vội vàng dựng cái bàn. Vương lão gia, Vương lão thái với mấy đứa trẻ lớn đứng một bên cũng không có ý định phụ nàng một tay.

Vương Xuân Hoa thấy cha mẹ xụ mặt, chép chép miệng không nói tiếp. Nàng vốn định hỏi bọn họ, tới tiệc tẩy tam, hai vợ chồng tới là được rồi, vì sao còn dắt theo hơn hai chục đứa nhỏ này?

Vương Xuân hoa có nhiều anh chị em, hôn sự trong nhà đều là chị em dâu đổi với chị em gái, chỉ có Vương Xuân Hoa là ngoại lệ, bởi vậy, trong lòng nàng nghĩ đây là biểu hiện sự yêu thương của cha mẹ đối với mình.

Vương gia tính ra cũng chỉ là vài cái mái tranh tạm bợ, vậy mà hết lần này tới lần khác không chịu trì hoãn việc sinh nở, người nhiều thì năm sáu đứa con, người ít thì cũng sinh ba bốn đứa, lại còn phải dựa vào mấy người con gái đã lấy chồng mới miễn cưỡng mà nuôi sống được đám cháu chắt này. 

Tuy đây là nhà mẹ ruột, vừa nãy còn bị đại tẩu chỉ cây dâu mắng cây hòe, nhưng Vương Xuân Hoa cũng hiểu, lần này là họ không đúng. Chẳng qua nàng đã quen nghe theo lời cha mẹ, làm sao có thể chỉ trích họ được.



“Xuân Hoa, nương như thế này cũng là vì muốn tốt cho con thôi. Con nhìn ánh mắt nịnh bợ của cha mẹ chồng con đi, nhà mẹ đẻ đại tẩu con có bàn xếp sẵn, nhà mẹ đẻ tam đệ muội con ngồi bàn chủ nhà, còn chúng ta đây, bàn rượu xếp sẵn cũng không có, đây rõ ràng là cha mẹ chồng con không nể mặt con. Nếu mà chúng ta không tới, không phải con sẽ bị họ giày xéo tới chết sao?”

Vương bà tử cầm tay con gái, nói lời sâu xa: “Còn nữa, dắt theo cháu trai cháu gái của con qua đây cũng vì muốn cho cha mẹ chồng con biết Vương gia chúng ta nhiều người, con có rất nhiều người ở nhà mẹ đẻ để dựa vào, làm cho bọn họ phải cân nhắc hậu quả trước khi coi thường con.

Đây là nỗi khổ tâm của cha với nương, mặc kệ người khác chê cười, chỉ cần con nhớ kỹ là được.”

Nghe mẹ nói xong những lời này, oán hận trong lòng Vương Xuân Hoa liền biến thành hổ thẹn.

Trong mấy chị em gái, nàng là người lấy chồng tốt nhất, vậy mà lại có ý định chống đối cha mẹ, thật là bất hiếu.

“Nương, sắp tới hết vụ mùa, Đại Hà sẽ làm khuân vác ngoài bến tàu, con cũng sẽ có chút tiền tích góp. Đến lúc đó, con cho người một ít, người với cha mua thứ gì tốt, đừng tự làm khổ mình.

Con gái không có bản lĩnh, chỉ có thế làm được như vậy.”

Vương Xuân Hoa lau nước mắt, cảm giác khó chịu trong lòng mấy ngày nay lại bị khơi lên.

Cha mẹ nói không sai, đều là thông gia, cớ gì mà cha mẹ chồng lại có thái độ đối đãi kém xa so với nhà mẹ đẻ của đại tẩu và tam đệ muội nhiều như vậy. Cho dù là lúc trước do nàng tính kế để gả cho Đại Hà, nhưng mấy năm nay nàng ở Thiện gia cũng làm trâu làm ngựa, sinh con dạy cái đủ cả, cũng nên được đền bù. Thiện gia làm thế này thật sự là khinh người quá đáng.

Vương Xuân Hoa cắn chặt răng, cảm thấy số mình thật khổ.