Chương 11: Màu sắc linh hồn

Khi Khương Hiểu Nhiên nói chuyện xong oán khí trên người cũng vơi bớt đi, hung thủ sát hại cô cũng đã bị bắt vô tù bộ dáng trước ống khi chết của cô cũng hiện ra, đây là một khuôn mặt thanh tú mắt to tròn nhìn khá đáng yêu

sợi tơ màu vàng bay vào trong người Bạch Vân linh lực trong người bắt đầu lưu chuyển

Bạch Vân " cô muốn đi đầu thai không, hay là cô có thể đến nhà ma của tôi làm việc "

Vừa nghe đến đây hai mắt Khương Hiểu Nhiên sáng lên, cô gật đầu lia lịa

Lúc về đến nơi ở trước cửa trung cư đã có một đám người nhốn nha nhốn nháo đòi gặp anh đẹp trai

Khương Hiểu Nhiên theo lời chỉ dẫn của Bạch Vân bay vào trong nhà ma, muốn sắp xếp nơi ở thế nào thì tùy cô, miễn sao có thể doạ người chơi là được

Bạch Vân chỉ có thể ỉu xìu nói " hôm nay nhà ma không mở cửa, hôm qua cả đêm không ngủ hôm nay muốn ngủ bù mọi người biết mà"

Tất cả mọi người thấy mỹ nhân như vậy cũng có chút thương thương, mà trong đám người này có một thiếu niên từ đầu đến cuối điều nhìn thẳng y, nhưng con ngươi lại chẳng có chút tiêu cự nào, Bạch Vân nhíu mày

Người mù? Người mù tại sao lại đến được đây

nghĩ vậy nhưng y cũng không để ý, lúc những người tò mò đi hết rồi người thanh niên đó vẫn đứng đây

Bạch Vân hỏi " cậu muốn vào nhà ma sao? hay là cậu muốn tôi giúp chuyện gì?"

Vừa nói Bạch Vân lại đến gần kéo người qua chỗ quán cafe, dù sao người ta cũng không thấy đường lại để người ta đứng ngoài trời như vậy cũng không tốt

" cậu muốn uống gì?" Bạch Vân hỏi

" một ly nước cam " Phương Kỳ Liên nói

Bạch Vân đưa menu cho nhân viên rồi mới nhìn thẳng cậu thanh niên kia

" tôi tên là Phương Kỳ Liên, từ khi lên 5 tuổi không hiểu nguyên nhân bị mù không thấy được gì, lúc đó nghe nghe người nhà tôi nói có thể là do bị người đẩy từ lầu cao xuống nên bị mù, từ lúc tôi lại có thể nhìn thấy linh hồn của họ "

Bạch Vân nhíu mày " nhìn thấy linh hồn?"

Phương Kỳ Liên " ừm, nói đúng hơn là nhìn thấy màu sắc linh hồn của người khác, màu đỏ là ác, màu vàng là thiện lương, màu tím là nhân từ, mà cam sát nhân, màu trắng là thuần khiết, màu xanh lá là sự tham lam"

Con ngươi của cậu ta vẫn vẫn không có tiêu cự như vậy nhưng lại nhìn chằm chằm vào Bạch Vân

" linh hồn của anh là một mẫu rất trắng trắng đến mức chói mắt nhưng lại có cảm giác rất giống một thanh bảo kiếm sắc bén "

" cậu đến tìm tôi chỉ vì chuyện này thôi sao? Nếu vì chuyện này thì cậu có thể rời đi "

Bạch Vân nhíu mày, người này nói từ này đến giờ cũng không nói vào điểm chính khiến y có chút khó chịu

" anh có thể giúp tôi chữa khỏi đôi mắt này không? "

Quả nhiên là vậy.Bạch Vân nghĩ

" nếu cậu muốn chữa khỏi đôi mắt thì cậu sẽ không thể nhìn thấy màu sắc linh hồn nữa, cậu chắc chắn chứ "

Phương Kỳ Liên rũ mắt hồi tưởng quá khứ, một tháng trước đó là lần đầu y gặp một cô gái có linh hồn màu trắng thuần khiết, lúc đó y nghĩ trên đời này còn có một người tốt chân chính vì không muốn linh hồn thuần khiết này bị thế giới độc ác này nhiễm bẩn y đã chăm sóc cô ta chu cấp tiền tài cho cô ta

Sau đó y trơ mắt nhìn linh hồn màu trắng thuần khiết này dần dần phủ lên một màu xanh lá đó là màu sắc của sự tham lam

lúc đó hắn cuối cùng cũng đã hiểu lời nói của người mẹ, " cho dù là ai cho dù họ có tốt đến đâu thì cũng sẽ bị ngoại vật chiếm lấy mà thôi "

sau đó trong lúc em trai đang xem livestream vô tình nhìn thấy một linh hồn thuần khiết đến chói mắt, nhưng lại sắc bén đến nguy hiểm trong lúc tò mò y đã bắt xe đến nơi này

Bạch Vân nhìn Phương Kỳ Liên nói " trên đời này luôn có hai mặt, cậu không thể vì nhìn thấy mặt xấu của họ nhiều hơn mà đánh giá họ, cũng như bóng tôi và ánh sáng vậy"

" nếu cậu muốn chữa khỏi mắt thì 3 ngày sau đến địa chỉ này, tôi sẽ cho cậu thời gian 3ngày để cậu xuy nghĩ "

Phương Hiểu Nhiên cuối cùng cũng rời mắt ra khỏi người Bạch Vân mà nhìn ra ngoài " anh thấy Màu sắc của thế giới này có đẹp không,? "

Bạch Vân cũng nhìn theo nói " người xe tấp nập, chẳng có chút thời gian xuy nghĩ hay đi chơi gì, áp lực công việc quá nặng thế giới này vì đồng tiền mà liều mạng, nhưng lại rất xinh đẹp "

" rất xinh đẹp sao? Vậy màu sắc linh hồn anh thấy có đẹp không? Phương Kỳ Liên cố chấp hỏi

" nếu cậu không nhất thiết chú ý đến hành động của họ thì màu sắc đó là màu đẹp nhất trên thế gian, nếu cậu dùng nội tâm cảm nhận cậu sẽ thấy màu đỏ không hẳn là ác, màu trắng không nhất thiết là thuần khiết "

" ai sinh ra Trong đời thì cũng chính là nhân vật chính trong đời của họ, người xung quanh chính là nhân vật phụ, muốn thay đổi người khác rất khó, thay đổi bản thân còn khó hơn, nếu muốn thay đổi người khác thì cậu hãy thử sống như một nhân vật phụ trong đời mình xem, nhỡ đâu sẽ có sự thay đổi thì sao? " Bạch Vân không nghĩ tới là chỉ vì vài câu nói bâng khuâng của mình lại trực tiếp khiến một truyền kỳ ra đời, mà trong thời đại này sẽ ít đi những tên tội phẩm gϊếŧ người biếи ŧɦái

TruyenHD

TruyenHD