Chương 24

Viên Tiểu Hổ nhìn những tìm kiếm hot này, hổ con đang trượt đi dừng lại một lúc, trong mắt hiện lên một tia nghi ngờ.

Thời đại này lạ thế hả?

Chỉ một cơn ác mộng có thể là xu hướng?

Viên Kỳ đi theo sự tò mò bấm vào hot search đầu tiên.

Đúng như tên của bài viết, trong hot search đều hiện lên hàng loạt các bình luận về ác mộng.

Hot search dài có rất nhiều mô tả khác nhau về những cơn ác mộng khác nhau.

Có những cơn ác mộng ở mức độ bình thường, rơi từ một tòa nhà, rơi xuống sông và rơi xuống máy bay.

Có những cơn ác mộng kinh hoàng, có người bị cắt cổ, bị chặt tứ chi, đầu v.v.

Có thể nói mọi cơn ác mộng bạn có thể tưởng tượng đều được mô tả ở đây.

Viên Tiểu Hổ cho rằng mình không đủ can đảm nên nhìn lướt qua và muốn đóng giao diện này lại.

Đáng tiếc, khả năng điều khiển của chân hổ nhỏ không ổn nên vô tình bị chuyển sang giao diện thông tin “Thời gian thực” đang được tìm kiếm nóng hiện nay.

Sau đó, Viên Tiểu Hổ nhìn thấy một mô tả có phần quen thuộc về cơn ác mộng trong giao diện này.

Ngoài tiêu đề tìm kiếm hot, phần mô tả cũng mang chủ đề như vậy.

#Khi bạn mơ thấy mình liên tục bị xe đâm#

Trong bài viết, blogger đã mô tả chi tiết vụ tai nạn ô tô lặp lại trong cơn ác mộng của mình.

Bao gồm cả môi trường đường phố mà anh ta nhìn thấy từ giấc mơ của mình.

Trong giấc mơ, anh ta nhìn thấy một người đàn ông cao lớn và lạnh lùng trong bộ vest đen, mang theo khung leo mèo sang trọng và ôm một chú mèo con lông trắng, bước ra khỏi cửa hàng thú cưng bên kia đường cách đó không xa và đi về phía một chiếc SUV cao cấp màu đen…

Môi trường trong mơ rất cụ thể.

Vì vậy, blogger đã chỉ ra rõ ràng trong bài viết sau.

Hôm nay anh ta đúng là đi qua con đường đó, nhìn thấy một người đàn ông và một con mèo con, điểm khác biệt duy nhất là anh ta không nhìn thấy chiếc xe thể thao màu xám bạc trên thực tế đang lao về phía mình, sau đó anh ta đi vào trung tâm thương mại bên đường, anh ta mơ thấy nó khi ngủ quên trên chiếc ghế mát xa.

Viên Kỳ nhìn miêu tả của người đàn ông này, nghiêng đầu khó hiểu.

Như vậy, những gì cậu nhìn thấy ban ngày có thể chỉ là giấc mơ mà người này đã mơ thấy trước đó?

Cậu luôn cảm thấy có điều gì đó kì lạ.

Viên Tiểu Hổ lắc đầu, cuối cùng cũng điều khiển được đôi chân của mình để thoát khỏi cuộc hot search này.

Sau đó, cậu loay hoay mở công cụ tìm kiếm trên điện thoại, dùng chân hổ nhỏ mềm mại của mình và nhập những từ khóa đột nhiên xuất hiện trong đầu vào thanh tìm kiếm một cách vô cùng khó khăn.

—Mất tích đã nhiều năm

Hầu như tất cả các kết quả tìm kiếm được hiển thị bởi công cụ tìm kiếm này đều cho Viên Kỳ biết sự thật này.

Nếu một thể nhân mất tích bốn năm, đương sự có thể nộp đơn lên tòa án tuyên bố người đó đã chết!

Viên Kỳ:...

Cậu không chỉ biến mất 4 năm mà là 14 năm.

Nhưng lúc cậu còn sống, à, trước khi tung tích không rõ ràng, cậu luôn đơn độc, không có quan hệ thân thiết với ai, nếu không có người nộp đơn thì tòa án cũng sẽ không tuyên bố cậu đã chết.

Việc cậu nên làm bây giờ là mang CMND của mình đến đơn vị liên quan để xác nhận.

Tuy nhiên, vấn đề là hiện tại cậu không thể biến thân nên con đường này hoàn toàn không thể đi được.

Viên Kỳ cắn một miếng kẹo mềm nhưng vẫn rất dai, đi vòng quanh điện thoại mấy lần, cái đuôi bất an quay vòng sau lưng.

Trên thực tế, dù cái chết có được tuyên bố hay không thì cũng có thể hoãn lại.

Điều cậu muốn xác nhận nhất là liệu căn biệt thự này, tài sản duy nhất đứng tên cậu có còn hay không.

Việc xây dựng lại một biệt thự chưa hoàn thiện khổng lồ như vậy chắc sẽ để lại rất nhiều thông tin.

Viên Kỳ bình tĩnh lại, giơ chân nhỏ lên, từng chút một tìm kiếm những tin tức có liên quan.

Khi Viên Kỳ phát hiện ra rằng khu biệt thự có tên là Biệt thự quốc tế Đông Hòa đã được đổi tên thành Biệt thự quốc tế Ảnh Hòa từ mười năm trước thì một tuyên bố tử vong có tên của cậu đã xuất hiện trong dữ liệu liên quan.