Chương 1: gặp rắc rối

Chương 1: gặp rắc rối

“Chuyện là ngày mai sẽ có cuộc họp phụ huynh, bố mẹ cậu phải đến! "

"Em không có cha mẹ!"

Chủ nhiệm lớp đau đầu không thôi ,rõ rang trong nhà có thể tìm được mối quan hệ để thi vào bất kỳ trường đại học nào ở thành phố A, nhưng học lại hai năm cấp 3, hiện tại vấn đế là còn chuẩn bị học lại thêm năm thứ ba.

"Tống An Cửu, thầy cần nói chuyện với bố mẹ em!"

Đánh giá cho tới hôm nay, cô nhóc kiêu ngạo này thực sự trong sáu môn chỉ có một chữ số duy nhất, quả thực là một mớ hổn độn. Quan trọng nhất là hôm nay cô ấy đâm thúng đυ.ng nia.

Xuất thân của cô nhóc này thực sự rất phức tạp. Gia đình có thế lực ở thành phố A. Khi cô nhóc còn rất nhỏ, cha mẹ cô ly hôn. Bây giờ họ đã có gia đình riêng và có con cái, và họ gần như không quan tâm đến cô bé.

Bất quá cô nhóc quá phản nghịch và ngang ngược, vô pháp vô thiên không ai có thể quản được cô.

Những gì không cho cô làm, cô nhất định phải làm. Ví dụ, cô ấy giỏi những môn xã hội, nhưng cô ấy chọn môn tự nhiên . Tóc đen dài thẳng trông rất ưa nhìn nhưng cô nàng lại muốn cắt kiểu tomboy và nhuộm màu vàng. Ngoài ra, cô còn hút thuốc, uống rượu, đánh nhau và làm nũng với những anh chàng đẹp trai. Không có gì là học sinh xấu nên làm.

"muốn gọi thì chính thầy tự gọi đi!" Tống An Cửu trở nên mất kiên nhẫn và bỏ đi.

Thầy chủ nhiệm vỗ bàn, "đứng lại, Em có thái độ gì! Hôm nay em đánh cho Tiết Hạo thành như vậy, hơn nữa đây là lần thứ ba trong năm nay! Nếu không xử lý tốt lần này, nhà trường hoàn toàn có thể đuổi học em! Nhà trường phải cho Tiết Hạo bên kia một lời giải thích công bằng! "

"Thầy biết nhà em có quyền có thế, nhưng nhà bên kia cũng không phải dễ động. Khi lớn chuyện, không ai có thể giúp em được!"



Vẻ mặt thản nhiên của Tống An Cửu cuối cùng cũng lộ ra một ít cảm xúc. Cô thực sự không quan tâm đến bất cứ điều gì,cũng không phải chưa từng trốn học.

Tuy nhiên, cô không muốn nghỉ học. Chỉ có điều này không muốn.

Tuy nhiên, cô đã hoàn toàn thất vọng với họ, và cô sẽ không bao giờ quay lại cầu xin họ, và họ là những người đó chỉ có mắng mỏ mà không cần biết cô đúng hay sai.

chủ nhiệm thở dài, "Cũng đến lúc em cũng phải lớn rồi, em cứ định coi trời bằng vung như thế này sao?"

Vẻ mặt Tống An Cửu hơi sững sờ. Trên đời này, còn có lý do gì để cô không từ bỏ chính mình?

Có một người như vậy khiến cô trở nên xinh đẹp và trở thành thứ anh thích?

Không.

Cố gắng nhiều hơn có ích lợi gì?

"Hiểu rồi." Tống An Cửu để lại một câu trả lời không rõ ràng, xoay người bước ra khỏi văn phòng.

※※※

Sau khi tan học, trở về căn nhà trống, phòng tân hôn của cô.



Phải mất một thời gian dài để thực hiện một cuộc gọi.

"Này……"

"An cửu ?" Bên kia đại dương, người đàn ông đầu dây bên kia hiển nhiên có chút kinh ngạc. Anh không ngờ rằng cô ấy sẽ chủ động gọi cho anh.

"..." Tống An Cửu đột nhiên không biết nên nói như thế nào.

Cách đây một tuần, vào ngày sinh nhật thứ 20 của mình, cô và người đàn ông này vừa đến Cục dân chính để lấy giấy đăng ký kết hôn. Cùng hôm đó anh đi công tác nước ngoài gấp, anh đi nước ngoài một tuần.

Trên thực tế, cô mới chỉ gặp người chồng danh chính ngôn thuận của mình có một lần.

Mọi thứ như một giấc mơ .

Là học sinh cuối cấp ba, kết hôn với một người đàn ông cô mới quen và hơn cô tám tuổi có lẽ là cuộc nổi loạn lớn nhất trong cuộc đời cô.

Và lý do rất đơn giản, những người mà cô ấy phản đối, vậy thì cô sẽ không từ chối!

Tống Hành Quốc phản đối, Chu Tịnh Nghi phản đối, Lương Giai Giai lại càng phản đối gay gắt, thậm chí còn tuyệt thực để phản đối, gây rắc rối cho gia đình.

Khoảnh khắc đồng ý với người đàn ông đó, cô nhìn thấy vẻ hận thù tràn ngập trên khuôn mặt Lương Giai Giai, nghe lời chỉ trích và tra hỏi của cha mẹ mình, với một cảm giác thích thú đến biếи ŧɦái.

Cô ấy vui sướиɠ tận hưởng mùi vị của sự sa đọa, đặc biệt nếu sự sa đọa này có thể khiến họ cảm thấy đau khổ!