Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nhà Bây Giờ Cũng Xuyên Không?

Chương 65: Yếm hồng

« Chương TrướcChương Tiếp »
Những trận đấu tiếp theo Nam Phong lên sàn đều giành được điểm tuyệt đối. Chỉ có duy nhất một trận với người mặc áo choàng đen là hắn cố ý để thua vì tránh lộ diện thực lực của bản thân.

Theo hắn thì một đường chiến thắng liên tục còn chẳng bằng kẻ chiến thằng cuối cùng. Thế nên, chẳng cần phải chứng minh làm gì cho mệt người cả.

Kết thúc vòng một đấu loại, hiện giờ những người đạt tiêu chuẩn bước tiếp vào vòng trong gồm có Nam Phong, ba vị kết đan kỳ võ giả và một cô nàng tư sắc bình thường, thân mặc cung trang.

Điều đặc biệt về cô nàng này chính là nàng vẫn còn rất trẻ, chỉ tầm tuổi hắn mà đã đạt đến kết dịch kỳ đỉnh phong. Nhưng nếu mang ra so sánh thì hắn vẫn có phần nhỉnh hơn.

Người ta tu luyện từ nhỏ đến giờ, còn hắn chỉ trong vòng mấy tháng từ một người hoàn toàn bình thường, nay đã là cường giả kết dịch kỳ đỉnh phong đang trong quá trình ngưng kết chân đan.

Theo dự đoán của hắn thì cô nàng này rất có thể là con em trong thế gia luyện võ nào đó, tham gia đại hội lần này với mục đích là rèn luyện cũng như thăng cấp trong chiến đấu.

Trong lúc, Nam Phong đang đánh giá cô nàng này thì nàng ta cũng xem xét đối thủ của mình.

Khi mà ánh mắt của nàng và hắn tiếp xúc với nhau, một cảm giác vô cùng lạ thường hiện ra khiến cho Nam Phong một lần nữa phải nhìn nhận lại cô nàng này.

Một ánh mắt phong tình vạn chủng như vậy không thể nào lại xuất hiện trên một cô nàng với nhan sắc tầm thường được.

Nam Phong sốc lại tinh thần, hắn không để ý đến điều này nữa mà tập trung vào trận đấu kế tiếp.

Khác hẳn với Nam Phong, tại vòng đấu số 8 của Hạ Thiên lại không hề nhẹ nhàng như vậy.

Ngay cả kết đan kỳ cũng có đến bốn người, kết dịch thì không phải nói đến, nhiều vô số kể. Trong đó tính cả Hạ Thiên thì đã có tận tám vị kết dịch kỳ đỉnh phong, khiến cho sàn đấu này được coi là sàn đấu ác liệt nhất trong đại hội lần này.

Cuối cùng, dựa vào bí pháp của gia tộc mà Hạ Thiên đã may mắn lọt vào top năm người may mắn được đi tiếp.

Sau khi nhìn chứng kiến điều này khiến cho Nam Phong ớn lạnh cả người. Hắn không thể ngờ được vị đồng hương này lại có chiến lực mạnh mẽ đến vậy.

Mặc dù, hắn biết được rằng những võ giả nơi đây nếu so sánh với võ giả trong những đại gia tộc ẩn mình thì công pháp, bí kỹ là một trời một vực.

Nhưng cũng không vì thế mà coi thường ranh giới giữa kết dịch kỳ và kết đan kỳ. Đó là ranh giới cách nhau một trời một vực, đến cả công pháp tuyệt diệu cũng khó lòng có thể so sánh được.

***

Sau một đêm nghỉ ngơi thư giãn, ngày hôm nay cả Hạ Thiên và Nam Phong đều vô cùng sung sức.

Vòng loại tiếp theo sẽ diễn ra vào hai ngày nữa, thế nên hắn sẽ dành cả ngày hôm nay để thư giãn thoải mái.

Dự định của Nam Phong là sẽ nằm ngủ li bì trên giường một ngày.

Thế nhưng, cô nàng Mộ Dung đó đã khiến cho kế hoạch hoàn hảo của hắn tan thành mây khói, khi ngay từ sáng sớm đã đánh thức hắn dậy để đi chợ trời.

Ngay khi Nam Phong đang định mở lời từ chối thì vị huynh đệ tốt của hắn đã nhanh chóng đồng ý và không để cho hắn kịp nói gì mà lôi kéo ra ngoài.

“Huynh nhìn xem! Vũ công tử và tiểu muội của ta thật sự rất tâm đầu ý hợp.” Lâm Tư Nguyệt với phong thái ung dung, tao nhã nhẹ nhàng nói.

“Ừm ừm, đúng vậy, đúng vậy, trông vô cùng tâm đầu ý hợp!” Vương Hạ Thiên dùng ánh mắt si mê nói nhưng bên trong lại nghĩ: “Hợp cái gì vậy! Giống như một đôi “oan gia ngõ hẹp” thì đúng hơn.”

Nam Phong lúc này mặt buồn rười rượi.

Mặc dù, cô nàng Mộ Dung này cũng thuộc nhóm người quốc sắc thiên hương, nhưng bản tính lại vô cùng náo nhiệt khiến cho hắn không hề dễ chịu chút nào.

Với lại bên cạnh nàng lại là một vị mỹ nhân tuyệt sắc đẹp người, đẹp nết khiến cho nàng một bên có phần thua thiệt.

“Phi Phi! Vợ bạn không nên tư tưởng, không nên tư tưởng!” Nam Phong cảm thấy chột dạ với dòng suy nghĩ không đúng đắn của mình.

Đi dạo phố một hồi, cuối cùng hắn cũng tìm được cách tách ra khỏi nhóm.

“Tỷ tỷ, Nam Phong, huynh ấy đâu rồi?” Mộ Dung Tuyết bám vào tay Lâm Tư Nguyệt dùng đôi mắt đáng thương nói.

Lâm Tư Nguyệt thấy muội muội của mình như vậy thì chỉ biết cười khổ nói: “Ta cũng không biết. Thế Vũ công tử không có nói cho muội à?”

Mộ Dung Tuyết bĩu môi nói: “Hừ! Huynh ấy đến một mỹ nữ siêu cấp đáng yêu như muội cũng không thèm đoái hoài thì làm sao có thể nói cơ chứ.”

Vương Hạ Thiên từ xa thong thả tiến lại gần nói: “Ta vừa tìm thấy một tiểu lầu vô cùng ưng ý, hay là chúng ta qua đó nghỉ ngơi tiện thể đợi Vũ huynh đệ về luôn?”

Như vớ được phao cứu sinh Lâm Tư Nguyệt nhanh chóng đồng ý với Hạ Thiên.

“Thôi cũng được! Tý nữa sẽ tính sổ với hắn sau!” Mộ Dung Tuyết thầm nghĩ.

Gần mười tám năm trên đời thì đây là lần đầu tiên nàng có cảm giác khác lạ với một người khác giới.

Ban đầu chỉ là hiếu kì, nhưng dần dần lại cảm thấy thích thú với hắn. Mộ Dung Tuyệt không biết rằng mình đang dần rơi vào một mối tình không có hồi kết.

“Mẹ nó, cuối cùng cũng thoát ra được! Biết ngay mà, cái chiêu giả vờ đau bụng mặc dù cũ nhưng lúc nào cũng hiệu quả đến bất ngờ!”

Nam Phong lúc này đang đi dạo trong một khu rừng vô danh gần đấy.

Vừa đi hắn vừa cảm khái nói: “Nhìn mấy khu rừng thời cổ đại thích thật! Không khí vô cùng trong lành, kể cả khi ở hiện đại cũng có những khu rừng như thế, nhưng hiếm khi có được bầu không khí trong lành không có hợp chất như thế này!”

Xa xa có một dòng suối nhỏ nước chảy róc rách.

Đặc biệt, dòng suối này vô cùng tươi mát và trong vắt khiến cho Nam Phong nghĩ ngay đến việc cởϊ qυầи áo làm vài đường bơi ếch với bơi chó kinh điển.

Hắn để ý thì thấy dòng suối nhỏ này dường như cũng vô cùng bí mật ít người biết đến.

Vì có thể tìm ra được nó hắn đã phải đi thật sâu vào bên trong khu rừng. Không kể đến dòng suối này ở vị trí vô cùng bí ẩn, nên để tìm ra nó thì vô cùng khó khăn. Nếu không phải lần này vô tình đi vào thì hắn cũng không thể tìm thấy nơi này.

“Hửm! Ở kia có người!”

Hắn lúc này mới nhận ra trên dòng suối nhỏ có một bóng người xuất hiện. Nếu để ý kỹ thì người này đích thị là một nữ nhân và hơn hết nữ nhân này lại không hề mặc gì.

“Ai?” Cô nàng này dường như đã phát hiện ra có người xuất hiện ở nơi không nên đến.

Khi ánh mắt của nàng chạm với ánh mắt của hắn trong vòng mấy giây thì khuôn mặt của nàng bắt đầu nóng bừng lên, chiếc cổ trắng ngần đã dần phiếm hồng.

“Vô sỷ!” Nàng quát lên một tiếng rồi trầm mình xuống dòng nước như thể che đi những bộ phận quan trọng bên ngoài.

Còn chàng thanh niên Nam Phong của chúng ta lúc này vẫn còn đang ngơ ngác đứng nhìn.

Thật sự thì từ nhỏ đến lớn đây là lần đầu tiên hắn được trông thấy thân hình của một nữ thần xinh đẹp đến như vậy, khiến cho hắn đứng hình trong vài giây.

Bỗng dưng từ đâu xuất hiện ám khí phóng thẳng về phía Nam Phong, cụ thể là động mạch cổ, khiến cho hắn không thể không bỏ qua cảnh đẹp hữu tình trước mắt và nghiêng người né tránh.

Nam Phong đang mắng thầm trong đầu thì có một bóng người mờ ảo lướt qua hắn với tốc độ chóng mặt.

Nhanh đến nỗi hắn vẫn còn chưa kịp định thần thì bóng đen đó đã đi được một đoạn rất xa rồi.

Nam Phong chỉ có thể nghe thấy một giọng nói trong trẻo từ xa vang vọng lại gần.

“Da^ʍ tặc to gan, ngươi hãy đợi đấy!”

Lúc này thì kẻ ngu ngốc cũng hiểu được ám khí lúc nãy là đến từ đâu rồi.

Nam Phong bĩu môi nghĩ thầm: “Hừ! Chỉ là nhìn thấy có một chút thôi mà, có gì thì để tôi cho cô nhìn lại cũng được mà!”

“Hử! Cái gì đây.” Nhặt từ dưới đất lên là một chiếc yếm màu hồng nhạt vẫn còn nóng hổi và phảng phất hương thơm dịu dàng đến từ những cánh hoa.

“Mẹ nó! Chúng mánh rồi! Đợi chút, mình là chính nhân quân tử sao lại làm cái chuyện thất đức như vậy cơ chứ! Thôi thì mình cứ giữ lại lần sau gặp thì trả cho người ta.” Nói xong, Nam Phong đút thật nhanh yếm hồng vào trong vạt áo và làm như chưa từng có chuyện gì xảy ra cả.

Dường như mỹ nhân vội vàng chạy mất mà không biết rằng mình đã đánh rơi mất một vật vô cùng quan trọng và vật đó lại đang nằm trong tay một tên trai tân.

Nếu để nàng biết được điều này thì không tức điên lên mới lạ.

Từ nhỏ đến giờ thì đây là lần đầu tiên có một tên to gan lớn mật dám nhìn trộm thân hình mỹ miều của nàng, đã thế hắn còn đạt được áo trong của nàng nữa chứ.

Nam Phong vừa ra về vừa hát lêu nghêu như trúng được số độc đắc mà không biết rằng, chỉ vì sự việc lần này đã khiến cho hắn rơi vào trong sổ đen những người cần phải tính sổ của một đại mỹ nhân quốc sắc thiên hương.
« Chương TrướcChương Tiếp »