Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nhà Ăn Nhỏ Đông Xưởng (Mỹ Thực)

Chương 22:

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lúc này, nàng duyên dáng xinh đẹp đứng trong phòng, đôi mắt hoa đào, nụ cười rạng rỡ... Người như thế này, dù chỉ để đứng bên cạnh ngắm nhìn cũng thật là thích mắt.

Chỉ là... Không biết chưởng ấn nghĩ thế nào?

Đôi mắt phượng của Lục Uyên hơi nhướng lên, nhìn cô nương trước mặt, khẽ cười đáp: "Người nhà Nội các cao quý như thế, gia chỉ là một hoạn quan, làm sao dám để Tống tiểu thư vào bếp?"

"Hoạn quan cũng là người, cũng có nhu cầu ăn uống." Tống Vân Ngưng ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt Lục Uyên, đáp: "Nếu chưởng ấn chưa dùng bữa tối, chi bằng để dân nữ thử một lần?"

Trương Lâm nghe vậy, thấp giọng nói: "Chưởng ấn... Giờ này có lẽ các đầu bếp khác đều đã về hết rồi, chi bằng để Tống tiểu thư thử một lần xem sao?"Lục Uyên im lặng một lúc... Màn hạ độc của người khác chàng đã thấy mãi cũng thành quen, dù không sợ nhưng cũng thấy rất phiền phức.

Lục Uyên thu ánh mắt lại, hờ hững đáp: "Thôi được... Cho ngươi thời gian một nén nhang."

Lục Uyên vừa nói, vừa vuốt ve lưng của Tuyết Đoàn Nhi, Tuyết Đoàn Nhi ngẩng đầu, cọ vào lòng bàn tay của chàng, trông có vẻ rất vui.

Tống Vân Ngưng vui mừng, cười nói: "Cảm ơn chưởng ấn, xin ngài chờ một lát."

Sau đó, Trương Lâm dẫn Tống Vân Ngưng đến nhà bếp phía sau Đông Xưởng.

Lúc này nhà bếp đã trống không, chỉ còn lại một tiểu thái giám vẫn đang quét dọn bên trong.

"Tông Lương."

Trương Lâm lên tiếng, tiểu thái giám tên Tông Lương lập tức đặt chổi xuống, vội chạy như bay đến: "Trương công công, ngài có gì sai bảo?"

Trương Lâm chỉ vào Tống Vân Ngưng đứng cạnh, nói: "Chưởng ấn vẫn chưa dùng bữa tối, ngươi giúp Tống tiểu thư tìm vài nguyên liệu nấu ăn, để nàng nấu... Nhớ là phải ở lại cùng Tống tiểu thư."

Ý của Trương Lâm khi nói "ở lại cùng" chính là giám sát, đương nhiên Tông Lương hiểu rõ.

Tông Lương cười đáp một tiếng, chào Tống Vân Ngưng: "Chào Tống tiểu thư."

Tông Lương chỉ khoảng mười lăm, mười sáu tuổi, khuôn mặt bầu bĩnh như búp bê, trông rất trắng trẻo.

Cậu đến đây chưa lâu, vẫn luôn làm việc vặt ở phía sau nhà bếp.

Tống Vân Ngưng mỉm cười đáp lại, Trương Lâm dặn dò xong thì rời đi.

Tông Lương dẫn Tống Vân Ngưng đến nhà kho, nói: "Tống tiểu thư cần nguyên liệu gì thì cứ chọn ở đây."

Trong nhà kho của nhà bếp Đông Hán quả thật không thiếu thứ gì, nhưng Lục Uyên nói chỉ được làm trong thời gian một nén nhang... Tính cả thời gian đi lại, bây giờ nàng chỉ có thể làm một món ăn nhanh thôi.
« Chương TrướcChương Tiếp »